[Zhihu]Vô tình vào tròng - Cương 1+2+3
Chương 1
Lúc lướt web trường, bạn cùng phòng bỗng phát ra một tiếng kêu đầy kinh ngạc.
“Trời đất, Thẩm Thời Sâm là thái tử Bắc Kinh đã đành, cậu ta lại còn đẹp trai nữa chứ.”
“Trước khi c.h.ế.t nhất định phải va vào một anh như thế này!”
Một người bạn cùng phòng khác trợn mắt nhìn cô ấy.
“Redflag đấy, đừng dựng cái cờ đó lên rồi mơ được sống bất tử.”
“Cậu có biết trường mình có bao nhiêu cô gái muốn tán cậu ta không?”
Tôi cũng nổi hứng hóng hớt, nhanh tay bật điện thoại lên, vừa hay lướt thấy bài viết đó, bên trên đính kèm một bức ảnh khá mờ.
Dưới ngọn đèn đường tối mờ, chàng trai mặc áo gió màu đen, vóc người cao thẳng.
cậu ta cúi đầu nhìn điện thoại, sườn mặt đẹp đẽ nét nào ra nét đấy, hormone bùng nổ.
Ai không biết có khi còn tưởng đây là Reuters của một siêu sao nào đó ấy chứ!
Bạn cùng phòng thở dài thườn thượt.
“Chỉ tiếc là xác suất tình cờ gặp gỡ quá thấp, bạn tớ còn định bỏ tiền ra mua hành tung của cậu ta nữa cơ.”
Nắm được từ khóa chính, radar trong đầu tôi lập tức phát ra tín hiệu ong ong.
Khó gặp lắm á? Sao tôi lại thấy hôm nào cũng gặp nhỉ?
Hàng ngày tôi ra khỏi trường vào lúc tám giờ sáng, hôm nào cũng nhìn thấy cậu ta xuất hiện ở quán cafe trước cổng trường.
Buổi chiều sau khi kết thúc công việc làm thêm ở câu lạc bộ bóng bàn, tôi và cậu ta thường đi lướt qua nhau.
Tối đến ra ngoài mua đồ ăn đêm mà cũng gặp được tiếp.
Bây giờ xem ra… đây chẳng phải là cơ hội mua bán trời ban đó sao?
Nếu bán lịch trình của cậu ta cho người khác, thế thì sẽ kiếm được bao nhiêu tiền nhỉ!
Tôi lập tức bật dậy làm một bảng tổng hợp mang tên {Lịch Trình Của Thái Tử Bắc Kinh}.
Kết hợp với thời khóa biểu của Khoa Tài chính, huy động ký ức đánh dấu được vài điểm thường gặp nhất.
Việc lớn đã thành, tôi tung rèm lên.
“Tớ quen một ông thầy rất giỏi xác định vị trí của con người, bạn cậu có cần không?”
Bạn cùng phòng đơ cái mặt ra: “Có thật không vậy?”
“Tỷ lệ chính xác đạt đến 80 phần trăm, yên tâm, không chuẩn không lấy tiền.”
“Được, cậu gửi thông tin liên lạc cho tớ đi.”
Bắt đầu từ ngày hôm nay, một truyền mười, mười truyền trăm, danh tiếng của tôi ngày một lên cao.
Hôm nào tài khoản phụ của tôi cũng hiện 99+ tin nhắn, nhìn tiền về tài khoản mà tôi cười đến mức chuột rút bên khóe miệng.
Quả nhiên, đây mới là kỳ thực tập năm tư phù hợp với tôi nhất.
Lượng khách ra vào quán cafe và câu lạc bộ bóng bàn bỗng tăng đột biến suốt một tuần trời.
Tôi phẩy tay, thâm tàng bất lộ.
Kết quả chưa được mấy ngày thì thuyền đã lật trong mương.
Chương 2
Trong quán cafe, tôi và mẹ của Thẩm Thời Sâm ngồi đối diện nhau.
Trên bàn là sơ yếu lý lịch và lịch sử trò chuyện của tôi.
Phong thái khoan thai cùng với màu son môi đỏ thuần của bà Thẩm khiến người ta vừa nhìn đã biết đây là một người không dễ gần.
“Tên cháu là Khương Khương?”
Tôi thú nhận luôn: “Tất cả là lỗi của cháu, hay là cháu trả hết 2800 đã kiếm được cho bábác nhé?”
Sắc mặt bà Thẩm sượng ngang: “Bán có 2800 thôi á?”
Tôi ngơ ngác gật đầu, dò hỏi: “Ít quá ạ?”
“Tất nhiên là ít rồi, con trai tôi chỉ xứng với 2800 thôi á, dập ai vậy?”
“Tôi thấy cháu khá hợp với nghề này đấy, tôi cho cháu năm trăm vạn, từ giờ đến lúc tốt nghiệp cháu trông chừng nó giúp tôi, báo cho tôi biết tất cả mọi chuyện không kể lớn nhỏ.”
Tôi: “Dạ?”
Bà Thẩm liếc nhìn tôi, khí chất cao quý, gương mặt lạnh lùng mà xinh đẹp.
“Chê ít à? Vậy thì thêm một trăm vạn nữa, ngoài ra nếu có bất cứ chi phí nào cần chi trả thì cứ việc nói với tôi.”
Tôi đứng bật dậy, đập bàn, ánh mắt kiên định quyết tâm xông pha chiến trường.
“Ngựa Thiên Lý đời nào cũng có, song Bá Nhạc thì không*.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://www.monkeyd.com.vn/zhihuvo-tinh-vao-trong/cuong-123.html.]
*Ngụ ý thuở nào cũng có nhân tài nhưng không phải lúc nào cũng có người dẫn dắt được nhân tài.
“Mắt nhìn người quả là tinh tường, lý nào cháu lại từ chối lời này!”
Bà Thẩm: “…”
Nhà họ Thẩm đông con nhiều cháu, gia nghiệp khổng lồ, phải để mắt đến người thừa kế, đề phòng nó ra đời học thói hư tật xấu.
Tôi hiểu.
Xin nghỉ làm thêm, tôi bắt đầu sự nghiệp theo dõi 360 độ không góc chết.
Miễn đó là những nơi cậu ta từng đi qua, dù là trên cây hay góc tường, sau tảng đá hay bất cứ xó xỉnh nào, đâu đâu cũng có sự xuất hiện của một đôi mắt đen tăm tối.
Tối đến, trong khu rừng nhỏ thuộc khuôn viên trường.
Thẩm Thời Sâm cảm nhận được điều gì đó, đột nhiên cậu ta quay ngoắt lại.
Thế nhưng… sau lưng làm gì có ai.
Một cơn gió thổi qua cuốn bay chiếc lá dưới mặt đất.
Cậu ta đứng đó một hồi rồi thản nhiên đi tiếp.
Chờ bóng người đi xa thì tôi mới bò ra khỏi lùm cây, vô tình dọa chàng trai đang đạp xe hét ầm lên.
Tôi nhiệt tình chào hỏi: “Ohayo, đàn em?”
Đàn em: “…”
Cậu ấy nhắm mắt, ngã ặt về phía sau.
Tôi cười ngượng: “Tuổi trẻ thích thật đấy, ngả đầu một cái là ngủ luôn.”
Chương 3
Mấy hôm sau, cuối cùng thì Thẩm Thời Sâm cũng phải dọn ra ngoài vì luôn có cảm giác bị ai đó nhìn chằm chằm ở khắp mọi nơi.
Tối đến, tôi cầm ống nhòm, nhìn về phía căn phòng sáng đèn ở ngay trước mắt.
Nở một nụ cười gian xảo.
Vô ích thôi, cậu không thoát được đâu.
Tôi sẽ luôn theo dõi cậu, mọi lúc mọi nơi, không bao giờ có hồi kết, không bao giờ có điểm dừng…
Cậu đi vệ sinh… cậu thay quần áo… cậu chìm vào giấc ngủ…
Mỗi giây mỗi phút trong cuộc đời cậu… đều có ánh mắt của tôi dõi theo…
Thẩm Thời Sâm, cậu là người quan trọng nhất, ngay cả cái thứ mà cậu cho ra… thì tôi cũng có thể cho vào… từng ngụm từng ngụm thật lớn…
À thôi, cái này thì chịu.
Sau khi chuyển nhà, công tác theo dõi càng trở nên dễ dàng hơn.
Tôi chỉ cần duy trì tính đồng bộ với lịch trình và chế độ nghỉ ngơi làm việc của cậu ta, đồng thời tìm một xó xỉnh nào đó để rút điện thoại báo cáo tình hình với bà Thẩm.
[Trưa nay con trai bác ăn mì gạo xào Tân Cương.]
[Con trai bác xem “Chú Bọt Biển Tinh Nghịch” trong giờ học.]
…..
Lâu dần, tôi không chỉ nắm rõ khẩu vị của cậu ta mà thậm chí còn có thể đoán được cậu ta sẽ mặc quần gì áo gì để ra ngoài.
Nhưng chẳng biết bắt đầu từ khi nào mà Thẩm Thời Sâm dần trở nên kỳ lạ.
Cậu ta bắt đầu thích ra ban công tập thể dục, phơi nắng, thậm chí tắm xong còn…
Tôi cầm ống nhòm mà tay không khỏi phát run.
Lại còn… vô thức nuốt nước bọt.
Cơ bụng sáu múi săn chắc và mạnh mẽ, khăn tắm quấn lỏng quanh hông.
Gân xanh gợi cảm miên man đi vào nơi thần bí.
Xuống dưới nữa… Chả hiểu sao khóe miệng mà lại có nước mắt chảy ra.
Tôi lấy điện thoại, báo cáo tình hình với bà Thẩm như thường lệ.
[Con trai bác tắm xong, quấn khăn tắm ra ban công hóng gió lạnh.]
Ngẫm nghĩ một hồi, tôi lại nhắn thêm:
[Có thể sẽ bị cảm lạnh, hay là bác nhắc cậu ta một câu?]
Bà Thẩm lặng thinh một hồi.
[… Hành động mang tính nghệ thuật, kệ đi.]
Tôi gật đầu lia lịa, cảm động đến mức nước mắt đủ để chan cơm.
Thẩm Thời Sâm quả đúng là nam Bồ Tát!
Như vậy là công cuộc theo dõi buồn tẻ ngày nào nay đã trở nên có hứa hẹn hơn nhiều rồi.
Comments for chapter "Cương 1+2+3"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0