[Zhihu]Vô tình vào tròng - Chương 10+11+12
Chương 10
Một lần nữa nhận được tin nhắn của bà Thẩm, tôi hơi ngạc nhiên.
Bà Thẩm: [Cháu không nhắn tin làm tôi cứ có cảm giác thiếu thiếu.]
Tôi lộn một vòng trên giường, không nhịn được mà phì cười thành tiếng.
[Thế cháu nhắn tin cho bác tiếp nhé?]
Bà Thẩm: [Ừ.]
Kể từ hôm nay, tôi lại bắt đầu báo cáo tất cả mọi chuyện không kể lớn nhỏ với bà Thẩm.
Không chỉ báo cáo chuyện của Thẩm Thời Sâm mà tôi còn kể cả những mẩu chuyện lặt vặt trong cuộc sống của tôi.
Bà ấy không hề tỏ ra nghi ngờ và mất kiên nhẫn, ngược lại còn hồi đáp từng câu.
Tôi cầm điện thoại, cười tươi như một bông hoa.
Thẩm Thời Sâm muốn nói lại thôi, thậm chí còn có chút gì đó hơi hơi bất mãn.
“Cậu và mẹ tôi yêu nhau đấy à?”
Tôi trả lời lấy lệ: “Công việc mà, công việc mà.”
Thẩm Thời Sâm: “Xì.”
…..
Rất nhanh đã đến ngày chụp ảnh tốt nghiệp.
Trước khi lên đường, Thẩm Thời Sâm tặng cho tôi một bó hoa hướng dương nở rộ.
Cậu ta sờ cổ, cố làm ra vẻ tự nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Ừ thì… tốt nghiệp phải tặng hoa cho người yêu chứ.”
“Tôi nghĩ hẳn là cậu sẽ thích loài hoa này.”
Tôi nhận lấy bó hoa, ngửi mùi thơm thoang thoảng quen thuộc, hốc mắt chợt ửng đỏ.
Không thích sao được?
Bà ngoại là người đã nuôi dạy tôi, tôi lớn lên từ cánh đồng hoa hướng dương của bà.
Hồi nhỏ bà luôn nói với tôi rằng, đợi ngày hoa hướng dương nở, bố mẹ tôi sẽ trở về.
Lớn lên mới biết tôi là đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi.
Chỉ có bà ngoại coi tôi như báu vật mà chăm sóc.
Bà còn nói khi nào tôi tốt nghiệp đại học, bà sẽ hái những bông hoa đẹp nhất để chúc mừng tôi.
Nhưng ngày đó còn chưa đến mà bà ngoại đã nhắm mắt xuôi tay.
Thậm chí tôi còn chẳng được gặp bà lần cuối.
Về sau tôi mới biết bà ngoại mắc bệnh nặng, vì không muốn liên lụy đến tôi nên bà cứ giấu mãi.
Giờ đây tôi đã tiết kiệm được rất nhiều tiền, nhưng bà ngoại – người luôn đứng bên cánh đồng hoa đợi tôi tan học ngày đó lại không bao giờ quay trở về nữa.
Thẩm Thời Sâm thấy tôi khóc thì hoang mang không biết làm sao.
“Cậu không thích à? Tôi xin lỗi…”
Tôi tiến tới ôm lấy cậu ta: “Cảm ơn cậu, tôi thích lắm.”
Gió nhẹ thổi qua, chuông gió khẽ đong đưa.
Tiếng leng keng du dương hòa cùng một nhịp với tiếng đập thình thịch của trái tim.
Không rõ là ai đã làm loạn nhịp.
Chương 11
Lúc đến trường, bạn cùng phòng nhìn thấy bó hoa trong tay tôi thì ngây cả người.
“Khương Khương, sao hoa của cậu lại giống hoa mà Thẩm Thời Sâm tặng cho người yêu thế?”
Nghe vậy, trong lòng tôi cực kỳ hồi hộp nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Không phải chứ? Tớ mua đại một bó ở tiệm hoa ngoài cổng trường thôi.”
“Thẩm Thời Sâm có người yêu rồi á?”
Họ không hề nghi ngở, hào hứng chỉ cho tôi xem bài viết trên web trường.
Trên đó là ảnh chụp màn hình vòng bạn bè của Thẩm Thời Sâm.
Chỉ có một bức ảnh hoa hướng dương đi kèm một lời nhắn: Mừng người yêu thuận lợi tốt nghiệp.
Phía dưới, cứ mỗi giây là lại có thêm hàng chục bình luận mới.
Bạn cùng phòng vỗ vai tôi.
“Ông thầy lần trước cậu giới thiệu đỉnh thật đấy, chắc chắn là có người thành công rồi, ghen tị thế!”
Tôi chột dạ lùi về sau mấy bước.
Chụp ảnh xong định chuồn trước, ai ngờ cuối cùng lại bị kéo đi dự tiệc tốt nghiệp.
Trong phòng bao KTV, theo tiếng hát không khác gì quỷ khóc sói gào, tôi lẳng lặng ngồi trong góc uống rượu.
Bạn cùng phòng thấy thế thì sợ hết hồn: “Cậu đừng uống nữa, cậu cứ rượu vào là lại quậy tung trời, lát nữa bọn tớ không giữ nổi cậu đâu!”
Tôi cười khà khà: “Yên tâm, tớ thay đổi rồi.”
Cô ấy đang nhắc đến chuyện xảy ra hồi năm hai đại học, chúng tôi tụ tập nấu lẩu trong phòng ký túc, còn mua cả bia uống kèm.
Tôi chưa uống lần nào nên muốn thử cho biết vị, ai ngờ uống có vài ly mà đã bắt đầu phát điên phát dại.
Khó khăn lắm mới ngồi im một chỗ thì đêm đến tôi lại trèo lên giường của bạn cùng phòng, hết ôm lại đến hôn cô ấy.
Hôm sau, trước động tác lùi về sau nửa bước của bạn cùng phòng, tôi thề độc rằng cả đời này sẽ không bao giờ đụng vào rượu nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/zhihuvo-tinh-vao-trong/chuong-101112.html.]
Nhưng ai cũng nói một cơn say hóa giải cả ngàn đời sầu bi.
Có thể tạm quên đi đống tâm sự hỗn độn cắt không đứt, gỡ không ra này cũng tốt mà.
Điện thoại cất trong túi áo không ngừng rung lên, mí mắt ngày càng trĩu nặng.
Cũng không biết đã bao lâu trôi qua, đám người liên tục lắc lư bỗng im bặt.
Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, trong hơi thở thơm mát là sự quyến luyến, bịn rịn không rời.
“Khương Khương, về nhà thôi.”
Lúc nằm sấp trên lưng chàng trai, tôi ngửi thấy mùi bạc hà thơm mát quen thuộc, lúc này cảm xúc lập tức vỡ òa.
“Thẩm Thời Sâm, sao cậu lại dụ dỗ tôi?”
“Sao cậu lại tặng hoa cho tôi, sao cậu lại đến đón tôi?”
Sao lại cho tôi những ảo tưởng xa rời thực tế?
Rõ ràng là khó khăn lắm tôi mới kìm được những rung động không nên có mà.
Thẩm Thời Sâm thoáng khựng lại, dịu giọng nói: “Vì cậu là người yêu của tôi mà.”
Tôi nghẹn ngào vì tủi thân: “Giả thôi.”
Cổ họng thoáng động nhẹ, giọng nói trầm khàn mang theo chút dụ dỗ.
“Thế… cậu có muốn thành sự thật không?”
Tôi không trả lời Thẩm Thời Sâm, lúc này tay tôi đã luồn vào áo của cậu ta, sờ soạng lung tung.
“Nóng quá, trơn quá, đàn hồi ghê…”
Thẩm Thời Sâm tức đến mức phì cười.
“Cậu chỉ biết phá hỏng bầu không khí thôi.”
Chương 12
Lúc trở về với chiếc giường quen thuộc, tôi vén mí mắt lên.
Thẩm Thời Sâm đang ở khoảng cách gần trong gang tấc, không rõ đây là thật hay mơ.
Thế là tôi chui vào áo của cậu ta, bắt đầu gặm cắn.
Như đang thưởng thức quả anh đào mê người trên chiếc bánh kem bơ.
Thẩm Thời Sâm khẽ rên lên, kéo tôi ra, sắc đỏ trên vành tai đã sớm lan ra cần cổ.
Cậu ta thở hổn hển: “Khương Khương, cậu có biết mình đang làm gì không?”
Lúc này tôi có biết sợ là gì đâu, đầu óc đã bị những thước phim ngày đó Thẩm Thời Sâm dụ dỗ tôi chiếm lĩnh.
Hơi men xộc lên áp chế lý trí, thế là kể cả tôi có sai thì bây giờ cũng sẽ thành đúng.
“Tôi cứ gặm đấy, làm sao?”
“Ai bảo cậu dụ dỗ tôi, tại cậu hết đấy!”
Một lúc rất lâu sau, trong căn phòng mờ ảo và yên tĩnh bỗng vang lên tiếng cười trầm thấp đầy thích thú.
Thẩm Thời Sâm nắm tay tôi, dẫn dắt tôi dạo chơi trên cơ bụng của cậu ta.
“Đúng, tại anh hết.”
Hơi thở mập mờ phả vào tai tôi, kèm theo đó là sự gợi ý, là sự dẫn dắt.
“Khương Khương, nói thích anh đi, em muốn làm gì cũng được.”
Xúc cảm ấm nóng truyền tới từ lòng bàn tay của chàng trai khiến cổ họng tôi khô khốc.
Não bộ tạm dừng hoạt động, tôi thốt lên trong vô thức: “Em thích anh…”
Ngay giây tiếp theo, một nụ hôn miên man đã rơi xuống.
Không phải hời hợt, chạm nhẹ rồi lướt qua mà là công thành đoạt đất, khí thế bừng bừng.
Tư thế bị đảo ngược, tôi cưỡi lên người cậu ta.
Thẩm Thời Sâm nhẹ nhàng đỡ lấy hông tôi, thở hổn hển để tôi mặc sức làm bậy.
…..
Toàn thân đau nhức khiến tôi chẳng muốn cử động một chút nào.
Cố mò được điện thoại, nhận ra bây giờ đã là hai giờ chiều rồi.
Thẩm Thời Sâm gửi cho tôi một tin nhắn: [Anh nấu canh sườn cho em rồi đấy, ngủ dậy nhớ ăn nhé, anh sẽ về sớm.]
Ngay sau đó, Liễu Mạt gửi cho tôi một bức ảnh để khiêu khích.
Ảnh chụp hai gia đình nâng ly trò chuyện bên bàn ăn.
Liễu Mạt: [Yeah, chuẩn bị bàn chuyện đám cưới của tôi và anh Sâm rồi đấy.]
Đầu ngón tay hơi cuộn lại, không có cảm xúc gì tắt điện thoại đi.
Tôi đâu phải cái chày gỗ, tôi có thể cảm nhận được sự khác biệt mà Thẩm Thời Sâm dành cho tôi.
Nhưng chúng tôi không phải những người sống trong cùng một thế giới, giao nhau tại một thời điểm ngắn ngủi rồi cũng nên quay về quỹ đạo của mình.
Dù không phải Liễu Mạt thì cũng sẽ là một người khác.
Việc hợp tác giữa tôi và bà Thẩm cũng chính thức kết thúc.
Tốt nghiệp… cũng đại diện cho sự chia ly.
Thế là tôi đã lặng lẽ kéo vali, rời khỏi thành phố này cùng khoản tiền lên tới hàng nghìn vạn.
Tôi không có tham vọng lớn lao nào cả, định về quê mở một homestay đầy hoa hướng dương.
Một người, hai mèo, ba bữa, bốn mùa… như thế cũng tốt mà.
Tuyệt đối… tuyệt đối đừng đến tìm tôi!
Hãy để tôi ôm lấy vài đồng bạc lẻ này và dùng hết phần đời phóng khoáng còn lại để tưởng nhớ mối tình đầu c.h.ế.t yểu của mình.
Comments for chapter "Chương 10+11+12"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0