Tuế Tuế Vô Ngu - Chương 4
10
Mạnh Lan Từ đưa về phủ Hoàng đế hạ lệnh nghiêm cấm ngoài ngày đại hôn
Nửa tháng qua tất cả những chuyện xảy trong cung đều qua mắt Hoàng đế Thái tử Triệu Hi Chân quở trách nặng nề vì để lộ bức họa của Khả Hãn Tây Hạ
Cung đình yên tĩnh mấy ngày Từ đó Triệu Hi Chân còn để tâm đến chuyện hòa thân nữa
Lễ Bộ đã định ngày hòa thân mùng Một Tết Nguyên đán Khả Hãn Tây Hạ vì nể phong tục Trung Nguyên đã đặc biệt để ở cung ăn Tết khi xuất phát
Hoàng đế nhắc đến chuyện liếc mắt : “A Ngu con đã xem bức họa đó ”
Ta ngẩn một chút nhanh chóng hiểu ý: “Thưa bệ hạ thần nữ đã xem qua Thần nữ cho rằng đó là một hình tượng : mạnh mẽ can đảm”
Hoàng đế khẽ một tiếng: “Khả Hãn Úc Thời Vu và Triệu Hi Chân quả thật khác ”
Ta chỉ mỉm đáp
Nửa đêm ngủ lặng lẽ dậy thắp nến mở bức họa của Úc Thời Vu ngắm chống cằm suy nghĩ
Trong bức họa Úc Thời Vu để tóc tết nhỏ khoác áo lông sói hở một nửa bả vai Với vóc dáng cao to và khuôn mặt vuông vức ngài thực sự thể gọi là điển trai
đôi mày mắt sáng ngời mang thần thái phi phàm
Ta lẩm bẩm: “Người thể chỉ dựa dung mạo mà đánh giá Ngài hẳn điểm gì hơn ”
Mọi việc chuẩn cho hòa thân đều đã sẵn sàng chỉ còn chờ ngày xuất phát Hai ngày Tết Nguyên đán Hoàng đế gọi đến thông báo một chuyện
“Hôm hòa thân Triệu Hi Chân sẽ theo đoàn tiễn Công chúa đến Yến Châu”
Ta ngạc nhiên: “Chuyện vất vả như để Thái tử ”
Hoàng đế lưng chắp tay lưng : “Đó là ý của nó con cần lo đến lúc đó trẫm sẽ để đưa nó trở về”
Tết Nguyên đán đến
Nửa đêm tuyết lớn bắt đầu rơi
Ta gương đồng bên cạnh là bộ hỷ phục dành cho ngày hòa thân Ánh lửa than đỏ rực hắt lên khuôn mặt
Ta nhớ một năm nọ cũng là một trận tuyết lớn như thế Ta và Triệu Hi Chân cùng trú tạm trong một ngôi miếu hoang tay chân lạnh cóng đến mức mất hết cảm giác
“A Ngu lạnh Lại đây ôm nàng”
Triệu Hi Chân tựa góc miếu dang tay với Ta lạnh đến mức chịu nổi chần chừ nhích tới vài bước dừng : “Nam nữ thụ thụ bất thân”
Hắn cho cơ hội từ chối kéo tay ôm lòng tựa đầu lên vai : “A Ngu thật là một cô nương Đừng sợ nhất định sẽ cưới nàng”
Tuyết bay ngập trời gió bắc gào thét nhưng thấy bất cứ âm thanh nào khác Tim đập mạnh trong lồng ngực át mọi thứ đời
mãi mới hiểu Khi cầu hôn Mạnh Lan Từ chính Hoàng đế đã nhắc : “A Ngu nhưng xuất thân thấp kém khó mà đảm đương vai trò quốc mẫu”
Ta giật tỉnh từ dòng ký ức gương đồng Trong gương hai hàng nước mắt đã lăn dài Ta đưa tay lau nước mắt mỉm với chính
Không A Ngư
Ngày mai ngươi sẽ xuất giá
Cửa gõ hai tiếng
“A Ngu”
Là giọng của Triệu Hi Chân
Hắn đợi một lúc thấy trả lời bèn tiếp tục : “A Ngu mai sẽ đến Yến Châu Nàng mang gì về Ta nhớ nàng từng về Yến Châu Lần xem tình hình thế nào”
Ta lặng lẽ bóng dáng qua cửa
“Thái tử”
Hắn im lặng một lúc : “A Ngu năm mới ”
Ta nhẹ giọng đáp: “Thái tử chúc ngài năm mới bình an”
Hắn ngẩn : “Nàng còn giận nữa”
Không đợi trả lời cúi đầu khẽ thở dài: “A Ngu đừng trách nữa Nàng biết Mẫu thân là Hoàng hậu xuất thân thấp kém tuy phụ hoàng yêu thương nhưng cuối cùng vẫn tránh sự chèn ép nơi hậu cung Đó là lý do lưu lạc nhân gian Nàng sẽ còn khó khăn hơn mẫu thân Ta làm cũng chỉ vì cho nàng”
Nước mắt kìm từng giọt từng giọt lăn dài Ta cắn chặt môi dựa cánh cửa để lộ bất kỳ tiếng nức nở nào
Hắn biết đang áp tay lên cửa nhẹ: “A Ngu đừng lo Phụ hoàng đã đồng ý khi đại hôn sẽ lập nàng làm Trắc phi Ta sẽ đối xử với nàng Trong Đông Cung nàng là quan trọng nhất Còn bên ngoài nàng chỉ cần cho Mạnh Lan Từ một chút mặt mũi là ”
Ta nhắm mắt giữ giọng bình tĩnh: “Được”
Triệu Hi Chân bên ngoài ngạc nhiên giọng lộ rõ sự vui mừng: “Nàng… nàng đồng ý A Ngu nàng giận nữa ”
Ta hít một thật sâu: “ giận nữa”
Hắn kích động đến mức ngừng : “A Ngu thật luôn hối hận nên giấu nàng chuyện định thân với khác Ta chỉ sợ nàng tìm đến nhưng biết nàng sẽ thông cảm Nếu sớm nàng sẽ trách lâu như …”
11
Trời sáng khoác lên hỷ phục bước kiệu hoa hòa thân
Giọng trong trẻo của Triệu Hi Chân vang lên: “A Ngu… Công chúa của các ngươi Sao ngoài dự lễ”
Ta đội khăn voan đỏ qua khung cửa sổ nhỏ của kiệu hoa thể thấy bóng dáng
Cung nữ lớn bên cạnh vội vàng đáp lời: “Thưa Thái tử điện hạ Công chúa nhà chúng thần thức khuya hiện vẫn dậy ạ”
Giọng của ngưng một lúc cả gian dường như nín thở cuối cùng chỉ khẽ : “Vậy thì giảm bớt tiếng nhạc mừng ”
Đoàn hòa thân đông đảo xuất phát từ hoàng cung vượt núi băng sông tiến về phía Yến Châu Ta ngay ngắn trong kiệu hoa lặng lẽ phong cảnh ngoài cửa sổ
Từ phố xá nhộn nhịp đến rừng núi hoang vu từ ban ngày đến ban đêm cảnh vật liên tục đổi thay
Triệu Hi Chân cưỡi ngựa phía chuyện lớn tiếng với những khác: “Năm năm và A Ngu cũng qua con đường khi gian nan biết bao giờ đây dễ dàng đến ”
Mọi rối rít hưởng ứng lời
Đoàn dừng nghỉ ngơi
Một lát Triệu Hi Chân cưỡi ngựa tiến đến bên kiệu hoa của nhẹ nhàng vén rèm cửa sổ: “Bổn điện hạ cần đến Yến Châu gấp sẽ nghỉ dọc đường Các ngươi nhớ chăm sóc Công chúa nàng còn đợi trở về”
Ta đội khăn voan đỏ chỉ khẽ gật đầu lời nào
Hắn biết đang suy nghĩ gì chăm chú một lúc buông rèm xuống: “Nếu A Ngu mặc hỷ phục chắc chắn sẽ hơn ngươi nhiều”
Nghe bất giác siết chặt khăn tay trong lòng
Đoàn dừng nghỉ ở trạm dịch nào chỉ trong bốn ngày đã đến Yến Châu
Trong thành bách tính chật kín hai bên đường cờ hoa rực rỡ tung hoa chào đón Trước cổng phủ châu đội kỵ binh của Tây Hạ đã chờ sẵn
Kiệu hoa đột ngột dừng
“Xe ngựa của các ngươi Chúng đang đưa Công chúa đến đây” Triệu Hi Chân hỏi
Từ xa tiếng vó ngựa rền vang xen lẫn những tiếng hí lớn
Một giọng hùng hồn tràn đầy khí thế vang lên: “Người Tây Hạ chúng sinh lưng ngựa Khi thất bại ngựa còn chở cả nữ nhân và trẻ chạy trốn Công chúa của các ngươi cũng bỏ xe mà cưỡi ngựa thôi”
Hai bên tranh cãi dứt tiếng Hán lẫn tiếng Hồ lộn xộn chẳng ăn nhập gì với tạo nên một cảnh hỗn loạn vô cùng
Ta quyết định dứt khoát cúi bước khỏi kiệu Cung nữ bên cạnh lập tức lên tiếng lớn: “Công chúa nguyện ý xuống kiệu”
Mọi trở nên khó xử
“Chuyện ”
Triệu Hi Chân mất thời gian: “Nhập gia tùy tục đưa Công chúa qua ”
Ta chuẩn xuống ngựa Bất ngờ một luồng gió mạnh ập đến Ta ai đó kéo mạnh cổ tay loạng choạng ngã về phía
Thắt lưng bỗng chốc nhấc bổng cảnh vật xung quanh xoay tròn
Tiếng reo hò vang trời của đội kỵ binh Tây Hạ lập tức bùng lên: “Yến Châu đã trả cho các ngươi”
Ta kìm hét lên theo bản năng ôm chặt lấy cổ mặt Con ngựa bên lao nhanh như gió
Lúc khăn voan đầu gió thổi tung bay lượn giữa trung
“A Ngu” Triệu Hi Chân thẳng dậy vươn tay bắt lấy mảnh vải đỏ đang bay
Đôi mắt mở to gương mặt đầy vẻ kinh hoàng
Hắn nắm chặt dây cương vung roi quất ngựa đuổi theo: “A Ngu Sao là nàng A Ngu”
12
Ta thấy tiếng gọi của cũng thấy cưỡi ngựa mặt
Thiếu niên buộc tóc đuôi ngựa cao đôi mắt sắc sảo sống mũi cao dáng gầy gò nhưng mạnh mẽ Hắn một tay ôm chặt vững vàng lưng ngựa cúi xuống
Rồi như một loài dã thú dùng mũi khẽ chạm trán : “Công chúa Trường Nghi”
Hắn bằng tiếng Hán giọng điệu khá Ta chợt nhận tình thế của vung tay tát : “Ngươi to gan là của Khả Hãn Tây Hạ”
Hắn bắt lấy tay ánh mắt ánh lên vẻ thích thú: “Nàng chẳng đã xem qua tranh vẽ của ”
Ta sững sờ cẩn thận quan sát nắm lấy mấy bím tóc nhỏ ngực : “Là… ngươi Ngươi là Khả Hãn… ư”
Hắn sờ mũi khẽ: “Có chút chỉnh sửa cho hơn thôi”
“Có chút chỉnh sửa” Ta bất giác nâng cao giọng
Hắn cau mày cúi xuống chạm nhẹ eo : “Còn nàng Tranh vẽ nàng đầy đặn hơn hẳn chính là mạnh mẽ nhất Tây Hạ”
Ta nên lời chỉ im lặng Ta hiểu rằng chuẩn mực cái của Tây Hạ đã gây hại ít cho
Từ phía tiếng hét đau đớn của Triệu Hi Chân vang lên
“A Ngu Tại nàng lừa Tại chứ”
Hắn ngã ngựa khuôn mặt tái nhợt đôi mắt tràn ngập tuyệt vọng Triệu Hi Chân giơ roi quất mạnh điều khiển ngựa đuổi theo
Khả Hãn Tây Hạ hỏi : “Hắn là ai Sao cứ đuổi theo nàng như ”
Ta ngẩng đầu thẳng mắt : “Ngươi chẳng mạnh mẽ nhất Tây Hạ Nếu đuổi kịp ngươi sẽ mất cả thể diện đấy”
Khả Hãn híp mắt liếc ánh mắt đầy thách thức Hắn kéo căng dây cung đưa cung đến mặt : “Ta nữ nhân Trung Nguyên coi trọng danh tiết Nàng thử ”
Ta cầm lấy dây cung bóng dáng Triệu Hi Chân đang tiến đến gần khẽ do dự buông tay
Mũi tên lao nhưng Khả Hãn khẽ điều chỉnh tay khiến mũi tên hạ thấp xuống một chút Nó trúng chân con ngựa của Triệu Hi Chân khiến con ngựa gục xuống
Triệu Hi Chân hất khỏi yên ngựa ngã mạnh xuống đất lăn nhiều vòng mới dừng Hắn gượng dậy thân đầy máu ánh mắt đau khổ
“A Ngu nàng lừa Nàng thật tàn nhẫn”
Hắn gào lên đôi môi run rẩy nước mắt tuôn trào Hắn tiếp giọng vỡ òa: “Sao nàng thể làm thế với Nàng đã để tận mắt tiễn nàng lấy chồng Nàng đúng là nữ nhân tàn nhẫn nhất đời”
Hắn ôm ngực máu từ miệng trào gục ngã xuống đất
Những binh lính bảo vệ tới Tây Hạ vội vàng ngăn cản Hắn cố gắng giằng co để lấy ngựa tiếp tục đuổi theo nhưng trói chặt và đưa trở kinh thành
Hắn hét lên giọng đầy điên cuồng: “A Ngu Ta thể để nàng rời xa Ta cứu nàng”
Ta lặng lẽ đầu lần cuối cùng
Tạm biệt Triệu Hi Chân
Khả hãn Tây Hạ giữ chặt dây cương bằng cả hai tay ôm lấy trong vòng tay tiếp tục thúc ngựa lao nhanh về phía
Hắn khẽ cúi đầu gò má áp mặt giọng vang lên bên tai: “Lúc trà trộn đoàn sứ thần tiến cung đã thấy nàng Đám nữ nhân đều gì chỉ Công chúa Trường Nghi khí phách oai phong làm vô cùng hài lòng”
Hắn lấy một chiếc ngọc bội hình song ngư từ trong áo đặt lòng bàn tay
“Làm ở chỗ ngươi” Ta kinh ngạc thốt nên lời
Hắn trầm ngâm một lát : “Nữ nhân trông khó ưa đây là của nàng ném xuống hồ Ta ngang qua nên nhặt ”
“Ngươi ‘tình cờ’ ngang qua Đông Cung ”
Hắn ôm càng chặt hơn thúc ngựa phi nhanh ngẩng cao cằm sảng khoái: “Ha ha ha đến đó là để đánh ả ”
Tiếng từ lồng ngực truyền qua lưng khiến cũng bật theo
Ta ngẩng đầu để gió thổi qua mặt ngắm cánh đồng cỏ chạy lùi về phía Trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm bao phiền muộn như tan biến cả trở nên khoan khoái
Từ nay về trời hồ mây nhạn lưng ngựa mái tóc tung bay gửi thân nơi chân trời
Comments for chapter "Chương 4"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Lần Này Tôi Sẽ Chọn Anh Ấy
Thể loại: Chữa Lành, Hào Môn Thế Gia, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Trọng Sinh1
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0