Tư Chiêu - Phần 12
“Huynh hãy kể hết mọi chuyện cho ta trước, ta sẽ suy nghĩ lại.”
Đôi mắt của Thôi Ngọc Chiêu lóe lên chút hy vọng.
Sau một hồi, hắn thành thật kể lại từng chi tiết.
Người thực sự xuyên không, là mẹ nuôi của hắn.
Giống như ta, bà cũng từng làm ngoại thất.
Nhưng khác biệt ở chỗ, bà là ngoại thất của Vĩnh An Vương.
Vĩnh An Vương đã giấu kín thân phận của mình, giấu cả việc hắn đã có thê thiếp.
Tuy nhiên, tình cảm Vĩnh An Vương dành cho bà là thật lòng.
Hắn thích sự sáng tạo của bà, thích trí tuệ và sự thấu hiểu của bà, thậm chí đã sử dụng rất nhiều thế lực để xây dựng nên đế chế thương mại của bà.
Nữ nhân xuyên không ấy cũng vô cùng tài giỏi, mỗi năm đều nghiên cứu ra các vật dụng mà người thời này chưa từng thấy.
Giống như hương cao vải thơm ngát.
Trong quá trình đó, bà còn kết giao được một người bạn, đã tặng cho người bạn ấy miếng ngọc bội hình con heo nhỏ của mình.
Nhưng giấy không gói được lửa, một khi thân phận của Vĩnh An Vương bị bại lộ, hai người lập tức tuyệt giao.
Cho đến khi tranh đoạt ngôi vị xảy ra, phủ Vĩnh An Vương lâm vào cảnh nguy nan, Vĩnh An Vương bị giam giữ trong cung.
Vương phi Vĩnh An ôm đứa con vừa mới chào đời, cầu xin sự giúp đỡ từ nữ nhân xuyên không.
Khi ấy, nữ nhân xuyên không mới biết, không chỉ người nàng yêu lừa dối nàng, mà ngay cả người bạn thân cũng là kẻ giả dối.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Hóa ra đó chỉ là chính thất của Vĩnh An Vương, đến để xem hồ ly tinh nào đã quyến rũ phu quân mình.
Vương phi Vĩnh An lấy danh nghĩa đứa trẻ mang dòng m.á.u của Vĩnh An Vương để cầu xin sự giúp đỡ.
Bà còn nhắc lại những ân tình mà Vĩnh An Vương đã giúp đỡ nữ nhân xuyên không, dùng ân nghĩa để đổi lấy sự báo đáp.
Cuối cùng, nữ nhân xuyên không đã mang đi đứa con của Vương phi Vĩnh An – chính là người đang đứng trước mặt ta, Thôi Ngọc Chiêu.
Không biết là vô tình hay hữu ý, nữ nhân xuyên không đã nuôi dưỡng Thôi Ngọc Chiêu thành một con người mang tính cách độc nhất vô nhị trong thế gian.
Nhân sinh quan, thế giới quan của hắn đều được hình thành từ dưỡng mẫu của mình.
Còn về thực hành chuyện tình cảm, dưỡng mẫu chưa kịp dạy.
Khi Thôi Ngọc Chiêu kể đến đây, qua ánh mắt của hắn, ta dường như nhìn thấy một bóng hình khác.
Bà như đang vượt qua dòng sông thời gian, xuyên qua sự giao thoa của cổ kim, ánh sao và trăng, để nhìn ta từ xa.
Bà mỉm cười, tựa như đang nói:
“Đồng hương, có thể yêu thích chiến hữu ta để lại cho ngươi không?”
Lòng ta dâng lên chút hổ thẹn.
Ta thế này chẳng làm nên trò trống gì, sao xứng đáng được gọi một tiếng “đồng hương”.
Sau đó, Vĩnh An Vương c.h.ế.t trong cuộc tranh đoạt ngôi vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/tu-chieu/phan-12.html.]
Khi hắn qua đời, hoàng đế hiện tại lên ngôi, bắt đầu bí mật sai người truy bắt nữ nhân xuyên không.
Kể đến đây, Thôi Ngọc Chiêu trầm mặc một hồi lâu.
Hắn không nói thêm về kết cục vốn đã hiển nhiên.
Hắn chỉ nói, đó là thông tin mà Vương phi Vĩnh An đã trao đổi với Hoàng thượng để bảo toàn thể diện cho vương phủ.
Về sau, Vương phi Vĩnh An mong muốn Thôi Ngọc Chiêu trở về kế thừa gia nghiệp.
Thôi Ngọc Chiêu thì lại không đồng ý.
Hắn nói với vị Vương phi Vĩnh An khi xưa, nay đã trở thành lão Vương phi:
“Ta muốn g.i.ế.c bà, nhưng mẹ ta không cho phép. Bà ấy thực lòng coi bà là bạn.”
“Vậy nên, bà hãy xem như không có đứa con trai này đi.”
Lão Vương phi đau đớn đến tận cùng, từ đó quy y cửa Phật.
Mấy chục năm ăn chay niệm Phật, bà luôn miệng gọi tên người họ Thôi ấy.
Không biết bà đang gọi Thôi Ngọc Chiêu, hay là gọi người nữ nhân xuyên không họ Thôi kia?
Đã từng có một hồn phách đến từ dị thế.
Ngọc vỡ nơi trần gian, từ đây không còn gặp lại.
Thôi Ngọc Chiêu không trở về Vĩnh An Vương phủ, nhưng thỉnh thoảng vẫn đến đó để “vặt lông cừu”.
Còn Trần cô cô, là người mà nữ nhân xuyên không để lại cho hắn, nên bà biết tất cả mọi chuyện.
“Một năm trước, ta nhìn thấy một bức họa kỳ lạ.”
“Ta chưa từng thấy những đường nét như vậy. Lúc đầu ta nghĩ đó là của mẹ ta lưu lạc ra ngoài, liền mua lại. Đến sau này, khi gặp nàng, ta mới hiểu ra.”
Hắn cẩn thận nắm lấy tay ta.
“Ta thật hối hận vì đã không đến tìm nàng sớm hơn.”
Ta không né tránh, để mặc hắn nắm lấy tay mình, giả vờ không nhìn thấy ánh vui mừng không thể che giấu trong mắt hắn.
“Ta nói xong rồi.”
“Còn nàng, đã suy nghĩ thế nào rồi?”
14
Người hầu nhà họ Tạ chắn đường ta.
Thôi Ngọc Chiêu như chú chó trung thành bảo vệ chủ, lập tức đứng chắn trước mặt ta.
Từ một năm trước, khi ta nói với hắn rằng muốn xem cách hắn thể hiện, hắn liền không rời ta nửa bước.
Có lúc ta cảm thấy phiền, muốn đuổi hắn đi.
Nhưng hắn dường như nhận ra, đôi mắt đào hoa ngấn nước mở to, dùng mái đầu mềm mại cọ vào lòng bàn tay ta, hỏi xem hắn đã làm sai điều gì.
Ta nhìn xuống hắn, ánh mắt lướt qua cổ áo vô tình mở rộng, một đường thẳng xuống phía dưới, chẳng chút trở ngại.
Những lời muốn đuổi hắn đi cứ thế nghẹn lại trong cổ họng.
Comments for chapter "Phần 12"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0