Trở Lại Chuỗi Ngày Đau Khổ Tột Cùng Của Chị - Chương 4
7
Thiếu niên nằm trên giường, vẻ mặt đầy khinh thường: “Hiệu trưởng á? Ông ta còn quản được tôi chắc? Vịt bay rồi mới biết đuổi, con lớn rồi mới nhớ dạy, tưởng mình giỏi thật hay sao ấy.”
Có lẽ do ánh mắt tôi nhìn cậu ta quá lộ liễu, thiếu niên lạnh lùng liếc qua: “Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa thấy trai đẹp bao giờ à?”
!!!
Tôi hừ một tiếng, kéo rèm lại.
Đẹp thì đẹp, nhìn chút cũng không c.h.ế.t được.
Tôi nằm xuống, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi, cho đến khi một cảm giác lạnh lẽo lướt qua mặt khiến tôi bừng tỉnh.
Vừa mở mắt ra, tôi đã thấy Trương Quả Quả đứng ngay trước giường mình, trên tay cầm một cái ly rỗng.
Tôi lập tức ngồi bật dậy, lau đi nước lạnh còn vương trên mặt, rồi hỏi: “Sao cô lại ở đây?”
“Cô mấy tiết rồi không đi học, giáo viên nghe được tin từ phòng y tế, liền bảo một bạn qua thăm cô đấy.”
“Cô xem, tôi tốt với cô biết bao. Bị thương thế nào rồi, nào nào, để tôi xem thử.”
Vừa nói, Trương Quả Quả vừa đưa tay kéo cổ áo tôi.
Tôi giống như con nai bị kinh hãi, nắm chặt cổ áo mình, nhất quyết không để cô ta đụng vào.
Tôi trừng mắt nhìn cô ta chằm chằm.
“Ô, giờ cô có gan chống lại rồi à?”
“Buông ra!” Tôi đẩy cô ta một cái.
Trương Quả Quả loạng choạng lùi về sau hai bước. Tôi vội đứng dậy, cầm lấy cặp sách định rời đi thì lại bị cô ta túm lấy.
Tôi bị cô ta nắm tóc kéo trở lại.
Da đầu đau nhói khiến người ta rùng mình.
“Biết đánh người luôn cơ đấy.”
“Ai cho mày cái gan này hả, con đ* ch*!”
Trương Quả Quả hung hăng đẩy tôi một cái, nhưng thân thể tôi lại không hề lung lay.
Chủ yếu là do sức cô ta quá yếu.
Cô ta nhíu mày một cái, tôi liền lập tức hiểu ý, vội ngã xuống đất.
“Ui cha.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Thấy tôi ngã xuống, Trương Quả Quả mới đắc ý nhướng mày.
Tôi nhìn cô ta từng bước chậm rãi tiến về phía mình, bản thân dần lùi sát vào tường.
Khi Trương Quả Quả vênh váo giơ tay lên, tôi nhắm chặt mắt lại.
“Bốp!” Một tiếng vang lên, tiếp theo là tiếng kêu đau đớn của Trương Quả Quả.
“Ai làm đấy?!”
??
Tôi nghi hoặc mở mắt, nhìn sang phía bên kia thì thấy tấm rèm bị kéo ra.
Thiếu niên kia xuất hiện, cầm một quả táo, lại ném thẳng về phía Trương Quả Quả.
“Ông đây ném đấy, thì sao?”
“Ông đây đang dưỡng thương, ồn ào cái gì mà ồn, muốn đánh nhau thì ra ngoài mà đánh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/tro-lai-chuoi-ngay-dau-kho-tot-cung-cua-chi/chuong-4.html.]
8
Trương Quả Quả lúc này mới nhìn rõ dáng vẻ của thiếu niên. Sắc mặt cô ta lập tức thay đổi, đến cả giọng nói cũng bắt đầu lắp bắp:
“Cố… Cố Thịnh Thương? Thịnh Thương à, em không biết hôm nay anh cũng ở đây, đã làm phiền anh rồi.”
“Không ngờ anh lại bị thương, có nghiêm trọng không anh?”
Tôi ngây người, đây là lần đầu tiên thấy Trương Quả Quả khúm núm với một người như vậy.
Ngay cả khi Cố Bắc có ở đây, cô ta cũng không đến mức sợ sệt như thế.
Cố Thịnh Thương nhếch môi, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường. Cậu ta kéo chăn lên, lại nằm xuống: “Ồn ào, cút đi, còn làm ồn nữa, ông đây xử lý cô luôn.”
Nghe thấy vậy, Trương Quả Quả lập tức định rời đi.
Trước khi đi, cô ta liếc nhìn tôi một cái, sau đó hạ giọng thì thầm vào tai tôi: “Hôm nay xem như cô may mắn. Ngày mai tan học đừng hòng trốn.”
Ồ, vậy sao?
Tôi véo mạnh vào đùi mình, sắc mặt phối hợp tái nhợt đi.
Thấy phản ứng của tôi, cô ta rất hài lòng, sau đó rời đi.
Đợi cô ta đi rồi, tôi xoa xoa mái tóc của mình một cách khó chịu.
Đắc ý đi, cứ từ từ mà đắc ý.
Tôi hít sâu, điều chỉnh lại cảm xúc rồi mới quay sang nhìn Cố Thịnh Thương đang nằm trên giường chơi điện thoại.
“Cô ta rất sợ cậu. Cậu là ai vậy?”
“Ở Đông Hằng này, không ai không sợ tôi. Ông đây từ năm nhất đánh đến năm ba, cô tưởng dễ dàng à?” Cố Thịnh Thương ngạo mạn đến không chịu nổi.
Ồ, thì ra là đại ca của trường học.
Thấy tôi im lặng, Cố Thịnh Thương lại nói: “Cô vừa rồi ngã xuống, trông giả trân ghê.”
Tôi lắc đầu, đáp: “Cậu không hiểu đâu.”
“Xì, không hiểu thì kệ cô.”
Tôi chẳng buồn để ý đến cậu ta, cúi đầu ho khan vài tiếng, dạ dày căng tức khó chịu.
Nhưng nghĩ đến mẹ, tôi liền từ bỏ ý định đến bệnh viện rửa ruột.
Không có tiền, chắc gì đã không tự tiêu hóa được.
Sáng hôm sau, tôi đến trường rất sớm, lúc này loa phát thanh của trường đã bắt đầu hoạt động, vì hôm nay là ngày lãnh đạo Sở Giáo dục đến kiểm tra, phòng phát thanh bật sớm hơn thường lệ.
Các thầy cô giáo đều đang bận rộn chuẩn bị để đón tiếp.
Nhiều lớp học được lớp trưởng đứng ra quản lý, duy trì trật tự trước giờ học sáng.
Tôi đeo cặp sách bước vào lớp.
Vừa bước vào, không khí trong lớp, vốn đang ồn ào với tiếng nói chuyện và tiếng bước chân qua lại, lập tức im bặt.
Ai nấy đều giả vờ lật sách ra đọc.
Trương Quả Quả và Nhược Hoà đứng giữa đám đông, thấy tôi thì hừ lạnh một tiếng, sau đó quay lại chỗ ngồi.
Tôi nhíu mày.
Khi đi qua lối giữa, các bạn học xung quanh bắt đầu rì rầm bàn tán.
“Ê, lát nữa cô ta có sợ c.h.ế.t khiếp không nhỉ?”
“Hahaha, không biết chừng đâu.”
“Ai bảo cô ta lẳng lơ, cứ thích đeo bám lấy học trưởng Cố Bắc làm gì chứ.”
Comments for chapter "Chương 4"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0