TRỞ LẠI CAO TRUNG TÌM TIỂU BÉO - CHƯƠNG 12
Tôi có chút chạnh lòng.
Sự tự ti và nhạy cảm đan xen nhau.
Trong lòng có chút chua xót, rối bời, khó diễn tả thành lời.
Chính vì vậy, tôi mới ma xui quỷ khiến nói rằng mình vẫn chưa suy nghĩ kỹ.
Tôi đầy tò mò nhìn về phía Thời Hữu Lễ, hy vọng có thể nhìn thấy một chút xúc động trong đôi mắt đẹp đẽ của cậu ấy.
Thế nhưng, cậu ấy chỉ mấp môi, rồi lại không nói gì.
“Vậy tớ về đây.” Tôi nói, giọng buồn bã.
Thời Hữu Lễ cúi đầu gật gật.
Tôi chậm rãi bước đi, vừa đi vừa đếm từng bước chân.
Tôi nghĩ, mình đi chậm như vậy, nếu Thời Hữu Lễ vẫn còn thích mình, thì khi tôi đếm đến bước thứ một trăm, cậu ấy nhất định sẽ gọi tôi lại, phải không?
Thế nhưng, một trăm bước rồi lại một trăm bước nữa.
Cho đến khi tôi rẽ qua góc đường, vẫn không nghe thấy tiếng gọi nào.
Ẩn mình trong bóng tối không ai nhìn thấy, tôi lặng lẽ ôm đầu gối khóc.
Thời Hữu Lễ, có lẽ cậu ấy thực sự không thích tôi nữa rồi, nên mới để mặc tôi đi xa mà không níu giữ.
Tôi khóc đến nỗi vai run lên, nước mắt thấm ướt cả đầu gối.
Rõ ràng đã quyết định kiếp này sẽ không rơi một giọt nước mắt nào vì đàn ông nữa, vậy mà vẫn không kìm được nước mắt giàn giụa.
Tăng Du, sao mày lại vô dụng như vậy?
Nhưng mà, một chàng trai như Thời Hữu Lễ, tôi thực sự không thể không động lòng!
Tôi đang khóc nức nở.
Bỗng nhiên, từ xa vang lên một tiếng nấc nghẹn ngào đầy đau khổ.
Tôi đứng dậy, cố gắng mở to đôi mắt ngấn lệ, quay đầu nhìn lại.
Dưới trạm xe buýt đêm khuya, ánh đèn đường lờ mờ.
Chàng trai cao lớn đeo balo, lại giống như một chú chó to bị bỏ rơi.
Cậu ấy ngồi xổm trên mặt đất, ôm mặt khóc nức nở, bờ vai rộng lớn run lên bất lực.
Tuyết rơi xuống, bóng dáng chàng trai trước mắt trùng khớp với hình ảnh cậu bạn béo ú lủi thủi chạy vòng quanh sân vận động vào kỳ nghỉ đông năm ấy.
Lúc đó cậu ấy nói: “Tăng Du, tớ chỉ sợ cậu thất vọng về tớ.”
Sao tôi lại quên mất chứ? Khi tôi tự ti, nhút nhát không dám đối mặt với tình cảm trong lòng, thì có một chàng trai tỏa sáng luôn âm thầm yêu đơn phương tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Cậu ấy kiên trì viết từng nét chữ nhớ nhung vào nhật ký.
Nhưng lại không dám nhìn thẳng vào mắt tôi dù chỉ một giây.
Những người qua đường vội vã đều bị tiếng khóc của cậu ấy làm giật mình, không nhịn được mà tò mò nhìn cậu ấy.
Nhưng cậu ấy chẳng mảy may quan tâm đến ánh mắt của người khác, chỉ biết khóc đến nghẹn ngào, mất hết hình tượng.
Chìm đắm trong nỗi buồn vô tận và tuyệt vọng.
Tôi bỗng nhớ đến kiếp trước, khi bị Phụ Trạch chỉ thẳng mặt mắng là đồ rẻ tiền, tôi đã ngồi xổm ở trạm xe buýt khóc.
Gió tuyết gào thét trên đầu, giống như tâm trạng lạnh lẽo của cô gái tuổi mới lớn là tôi.
Bỗng nhiên, bên cạnh xuất hiện một cậu bạn mập mạp.
Cậu ấy mặc chiếc áo khoác đồng phục rộng thùng thình đang đợi xe buýt.
Vừa vặn chắn những bông tuyết rơi về phía tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ấy, cậu ấy thờ ơ liếc tôi một cái, rồi quay mặt đi.
Tôi nghĩ, cậu ấy chắc chắn rất ghét những cô gái như tôi, nên mới không cố ý chắn tuyết cho tôi, chỉ là áo khoác đồng phục của cậu ấy quá rộng, nên vô tình chắn gió cho tôi mà thôi.
Sau đó, tôi khóc chán chê rồi về nhà.
Cậu bạn kia cũng lên xe buýt.
Lúc đó tôi không hề nhận ra, trên vai trái của cậu ấy phủ một lớp tuyết dày.
Bây giờ, chàng trai trước mặt vẫn đang khóc, thậm chí còn nấc lên từng tiếng đáng thương.
Tôi cảm thấy mình nên làm gì đó.
Vì vậy, tôi đá cậu ấy một cái.
Kết quả, cậu ấy không hề ngẩng đầu lên, chỉ dịch người sang một bên một chút.
Rồi tiếp tục khóc.
Tôi lại tát vào đầu cậu ấy một cái: “Thời Hữu Lễ, cậu khóc đủ chưa? Mạnh Khương Nữ cũng không có nhiều nước mắt như cậu đâu.”
Vai Thời Hữu Lễ khựng lại, cuối cùng cũng từ từ ngẩng đầu lên.
Cậu ấy lau nước mắt, loạng choạng đứng dậy, thân hình cao lớn ôm chầm lấy tôi.
Giọng khàn khàn trầm thấp.
“Tăng Du, cậu đừng đồng ý với anh ta được không?”
“Cho tớ một lý do.”
“Từ cái nhìn đầu tiên gặp cậu, nhịp tim của tớ đã không còn do tớ kiểm soát nữa. Mỗi ngày mở mắt ra việc đầu tiên chính là muốn gặp cậu. Tớ luôn tự nhủ, có thể làm bạn với cậu đã là ân huệ của trời cao rồi. Nhưng bây giờ, tớ càng ngày càng tham lam, luôn không nhịn được muốn hôn cậu, ôm cậu, muốn cảm nhận làn da mềm mại của cậu. Những chàng trai khác nói chuyện với cậu, tớ phải bấm c.h.ặ.t t.a.y đến bật m.á.u mới có thể kiềm chế được ý muốn đánh bọn họ. Tăng Du, chỉ cần cửa sổ xe buýt mờ hơi nước, tớ viết toàn bộ đều là tên cậu. Tớ muốn nói, tớ thực sự, rất thích rất thích cậu.”
Comments for chapter "CHƯƠNG 12"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0