Thương Sinh Hữu Tình - Chương 9
Vĩnh Ngô Công chúa bất ngờ được liên kết với quốc vận, trong lòng vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Nàng liếc nhìn ta, thấy ta cúi đầu khiêm tốn, bèn hừ lạnh một tiếng: “Xem ra là nhờ phúc của con ta, chẳng liên quan gì đến y thuật của ngươi.”
“Hoàng huynh đã nói đỡ cho ngươi, bổn Công chúa cũng không truy cứu nữa. Ngươi nhớ kỹ, Phò mã là của ta!”
Ta mỉm cười, nhìn vẻ mặt đắc ý của nàng.
Sau khi thánh chỉ được soạn xong, Công chúa và các đại thần đều rời đi, trong điện chỉ còn lại ta và Hoàng thượng. Hắn gọi ta tiến lên, kéo tay áo ta lên, nhìn thấy cổ tay đang được băng bó bằng vải trắng.
“Là m.á.u của ngươi đã cứu mạng ta.”
Ta làm bộ ngạc nhiên, đáp: “Hoàng thượng còn nhớ sao?”
“Ta tuy mơ màng, nhưng đã nghe thấy ngươi tự báo danh, cũng không quên hương vị của m.á.u tươi.”
Nghe được là tốt. Nếu không—máu của ta chẳng phải uổng phí rồi sao?
“Trước đây khi trẫm phát bệnh, dù dùng thuốc của Thái y viện, ít nhất cũng phải mất ba ngày mới hồi phục. Nhưng m.á.u của ngươi, chỉ vài giọt đã khiến trẫm hồi phục hoàn toàn.”
“Được cứu mạng bệ hạ là vinh hạnh của nô tỳ. Nhưng xin bệ hạ giữ kín chuyện này.”
Ta cố tình dùng giọng điệu đầy sợ hãi và bất lực nói: “Nô tỳ thân phận thấp hèn, nếu bị phát hiện m.á.u có thể làm thuốc, e rằng khó giữ được tính mạng.”
“Thân phận thấp hèn?” Hoàng đế quan sát kỹ khuôn mặt ta.
Mẫu thân ta từng là một mỹ nhân, dung mạo của ta cũng có phần di truyền, tuy không quá xuất sắc nhưng đủ để gọi là xinh đẹp. Trong ba năm ẩn nhẫn, ta cố tình dùng dược liệu để thay đổi nhan sắc, khiến gương mặt trở nên rực rỡ và mê hoặc hơn.
Nhờ vậy, ta dễ dàng thu hút Phò mã, đồng thời làm rạn nứt mối quan hệ giữa hắn và Công chúa.
Quan trọng hơn, nhan sắc này vào thời điểm hiện tại lại trở thành “điểm nhấn hoàn hảo” trong mắt Hoàng đế.
Với một mỹ nhân có m.á.u làm thuốc, đối với Hoàng đế, đã đủ để trở thành phi tần.
Thịnh Hòa đế nhìn ta rất lâu, rồi quả nhiên nói: “Trẫm muốn nạp ngươi làm phi, ban cho ngươi thân phận cao quý, để ngươi có sức bảo toàn chính mình, thế nào?”
Ta làm bộ vô cùng kinh hãi, quỳ xuống đáp: “Được bệ hạ ưu ái, nô tỳ vui mừng không xiết. Nhưng đứa trẻ trong bụng Công chúa vẫn chưa bình an chào đời, nô tỳ muốn hoàn thành trách nhiệm của một thầy thuốc, đợi tiểu Thế tử an toàn hạ sinh, nô tỳ nguyện ý đến hầu hạ bệ hạ.”
Những gì không thể có được luôn là thứ hấp dẫn nhất. Dù là bậc đế vương, ta cũng phải khiến hắn khao khát, chứ không dễ dàng đạt được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/thuong-sinh-huu-tinh/chuong-9.html.]
Hoàng đế nhìn ta, ánh mắt càng thêm tán thưởng: “Ngươi cũng vì quốc vận Đại Thịnh mà suy nghĩ. Chờ đứa trẻ của Vĩnh Ngô bình an hạ sinh, trẫm sẽ đón ngươi nhập cung.”
Thịnh Hòa đế nắm lấy tay ta, cúi xuống khẽ hôn lên vết thương trên cổ tay.
“Từ nay, m.á.u của ngươi chỉ được dành riêng cho trẫm.”
Có Hoàng đế làm chỗ dựa, Công chúa và Phò mã không dám làm khó dễ ta.
Hai tháng qua, mỗi khi chiến sự nơi tiền tuyến thuận lợi, ta liền giúp Công chúa giữ cho thai nhi ổn định. Ngược lại, nếu gặp bại trận hoặc thiên tai xảy ra ở các nơi, ta sẽ dùng thuốc làm Công chúa đau bụng vài ngày.
Dĩ nhiên, Hoàng đế từng phái người đến điều tra. Nhưng toàn bộ Thái y viện đều đồng lòng dưới sự dẫn dắt của Hứa Thái y, chẳng ai tìm ra được dấu vết nào cho thấy có người cố tình thao túng.
Nhờ vậy, từ triều đình đến dân chúng đều tin chắc rằng sự an nguy của đứa bé trong bụng Công chúa gắn liền với quốc vận của triều đại Đại Thịnh.
Thời gian thấm thoát trôi qua, ngày Công chúa lâm bồn đã đến.
Hoàng đế nghe tin, thậm chí còn gác lại chuyện triều chính, đích thân đến phủ Công chúa để chờ đón đứa trẻ được xem là điềm lành ấy ra đời.
Cả kinh thành nghe được động tĩnh từ phủ Công chúa, ai nấy đều hồi hộp dõi theo, cầu mong đứa trẻ mang biểu tượng của quốc vận được bình an chào đời.
Ngày này, trùng hợp thay, lại đúng vào trận chiến quyết định giữa Đại Thịnh và Khương Nhân nơi biên cương. Mọi người đều tin chắc rằng, chỉ cần đứa trẻ chào đời an toàn, trận chiến nơi tiền tuyến nhất định sẽ đại thắng.
Trong phòng sinh, Công chúa thấm đẫm mồ hôi lạnh, suốt đêm gào khóc đau đớn, tay bám chặt góc chăn.
Khi trời gần sáng, ta dùng một mảnh vải đỏ đón đứa trẻ vừa chào đời.
“Sinh rồi sao? Sao ta không nghe thấy tiếng khóc của con?”
Công chúa chống người ngồi dậy, yếu ớt hỏi. Ta bế đứa bé lại gần, nghiêng mình để nàng nhìn thoáng qua.
Một tiếng thét kinh hoàng xé toạc căn phòng sinh, vang vọng khắp phủ.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Phò mã lập tức xông vào, thấy Công chúa co rúm ở góc giường, tóc tai rối bời, nước mắt giàn giụa.
“Sao vậy? Đứa bé có vấn đề gì sao? Con ta đâu?”
“Đứa bé ở đây!”
Ta bước đến trước mặt Phò mã, vén một góc tã lót lên.
Comments for chapter "Chương 9"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0