Thương Sinh Hữu Tình - Chương 7
“Diệp Quy, hôm qua dù không phải ta cùng Lục Tri phủ vào kinh, thì bất kỳ người dân nào ở Nguyệt Thành cũng sẽ làm như ta, cũng sẽ ‘không nhận ra’ ngươi.”
“Năm đó, dịch bệnh hoành hành, m.á.u của nhà họ Diệp đã cứu sống tất cả người dân ở Nguyệt Thành.”
Lý Tú tài nói: “Thương sinh hữu tình, là Phò mã, Công chúa và loại tiểu nhân như Lục Tri phủ vô tình.”
“Ngươi muốn g.i.ế.c bọn chúng, ta đương nhiên phải đưa d.a.o cho ngươi!”
Ta nghiêm cẩn hành lễ với hắn: “Đa tạ ngươi đã giúp ta đưa Lục Bân lên kinh, nếu không, ta cũng chẳng biết phải làm sao để g.i.ế.c được một mệnh quan triều đình.”
Lý Tú tài liếc nhìn t.h.i t.h.ể trắng bệch của Lục Tri phủ không xa, nhắc nhở ta: “Giết một Tri phủ đã khó như thế, Công chúa và Phò mã lại càng không phải kẻ dễ động đến.”
“Giết Tri phủ, ta mượn thế lực phủ Công chúa.” Ta mỉm cười: “Còn g.i.ế.c Công chúa, tất nhiên phải mượn thế lực của Hoàng đế.”
Đương kim Thịnh Hòa đế là ca ca ruột của Công chúa. Thịnh Hòa đế lên ngôi mới mười năm, nhưng đã sớm lao lực đến sinh bệnh. Hứa Thái y từng kín đáo nói với ta, Hoàng thượng e rằng không sống qua nổi tuổi ba mươi. Cả Thái y viện không ai dám công khai điều này.
Ta vẫn luôn chờ đợi ngày Hoàng đế lâm nguy. Đến lúc đó, ta sẽ là người cứu rỗi tính mạng của hắn ta.
Ta bỏ huyết sâm vào nồi thuốc, mỗi ngày sắc ra một bát thuốc đặc sánh, màu đen như mực, tỏa mùi tanh nồng của m.á.u người.
Phò mã chỉ cần ngửi qua đã suýt nôn ra, nhưng Công chúa lại chẳng cảm thấy gì. Thậm chí, nàng còn rất thích thứ thuốc này, mỗi ngày chủ động yêu cầu uống mấy bát.
Thực ra, không phải Công chúa yêu thích. Mà là thai nhi trong bụng Công chúa yêu thích huyết sâm được nuôi bằng m.á.u kẻ thù này.
Sau hai tháng dùng thuốc, Công chúa không còn bị ra máu. Cơn đau bụng cũng hoàn toàn biến mất. Đứa trẻ trong bụng thường xuyên động đậy. Khác với những lần thai động trước đây, lần này, nàng có thể cảm nhận rõ ràng sinh khí dồi dào của đứa trẻ.
“Phò mã, chàng sờ thử xem, con trai chúng ta đang chào hỏi chúng ta đấy.”
Phò mã đặt tay lên bụng Công chúa qua lớp y phục. Vừa chạm vào, hắn lập tức nhận một cú đá mạnh từ thai nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/thuong-sinh-huu-tinh/chuong-7.html.]
Phò mã giật mình, nói nửa đùa nửa thật: “Đứa trẻ này như có thù oán với ta vậy, nếu không có lớp bụng ngăn cách, cú đá này chắc đủ sức hất ta bay đi.”
Lời này nghe như một câu bông đùa, khiến Công chúa bật cười vui vẻ. Nhưng Phò mã lại không cười nổi, trong lòng hắn thực sự cảm thấy bất an.
Công chúa cười xong, tựa vào lòng Phò mã, muốn thân mật với hắn. Nay thai nhi đã ổn định, thai kỳ đã được tám tháng, Cng chúa khó tránh khỏi đôi chút ham muốn. Nhưng Phò mã lại tìm cớ từ chối, nhẹ nhàng đẩy nàng ra.
Gần đây, dù thai nhi bình ổn, nhưng dung nhan của Công chúa lại như bị đứa trẻ hút cạn sinh khí, trở nên vàng vọt, tàn tạ. Hứng thú của Phò mã vì thế cũng dần nguội lạnh.
Đêm ấy, như thường lệ, ta vào phòng Công chúa để châm cứu. Khi ấy đêm đã khuya, trong phòng nàng đã thắp hương an thần.
Ta châm cứu xong, Công chúa trông có vẻ đã chìm vào giấc ngủ. Nhưng khi ta rời khỏi phòng, ngay tại bình phong, Phò mã nắm lấy tay ta, hỏi: “Ninh nữ y, vì sao trên người ngươi lại có mùi hương của Công chúa?”
Ta làm bộ hoảng hốt, đáp: “Có lẽ là do nô tỳ ở trong phòng quá lâu, nên trên người vương lại mùi hương từ lò xông.”
“Vậy sao?” Phò mã cầm lấy cánh tay ta, cúi xuống ngửi từ lòng bàn tay lên đến cánh tay, ánh mắt lóe lên vẻ dâm tà: “Thơm thật đấy.”
Hắn đưa tay ôm lấy eo ta, thấp giọng thì thầm: “Ngươi xinh đẹp như vậy, không chỉ tên Lý Tú tài kia, mà đến ta cũng muốn nạp ngươi làm thiếp.”
Ta không phản kháng, chỉ cúi đầu nhẫn nhịn. Đúng lúc Phò mã muốn đi xa hơn thì Công chúa tỉnh dậy, đứng ngay bên bình phong, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phò mã với vẻ tức giận và nghi ngờ.
Công chúa không hề ngủ, điều này ta đã sớm nhận ra.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Bị bắt quả tang đang “ăn vụng,” Phò mã hoảng hốt, Công chúa tất nhiên tức giận. Nhưng trong tình huống này, tội lỗi thường đổ lên đầu nữ nhân.
Ta quỳ trong đại sảnh, Công chúa một tay xoa bụng, từ trên cao lạnh lùng nhìn xuống ta. Giờ đây, thai kỳ của nàng đã ổn định, mấy ngày trước các thái y đều bảo thai nhi khỏe mạnh và phát triển tốt. Có vẻ như ta – một nữ y chuyên an thai – đã không còn quá quan trọng.
Phò mã đứng bên không ngừng thanh minh cho mình: “Là nàng ta dụ dỗ ta! Công chúa, tiện tỳ này muốn trèo cao, nàng ta thì chỉ có thể làm thiếp, làm thông phòng, nàng ta rõ ràng có ý đồ xấu xa!”
Công chúa liếc Phò mã một cái, không nói gì, mà trực tiếp ra lệnh: “Kéo xuống, đánh ba mươi trượng.”
“Bàn tay của Ninh nữ y có thể châm cứu, nhưng đôi chân thì chẳng cần thiết. Dù đánh gãy chân nàng ta, cũng không ảnh hưởng gì đến việc nàng ta chăm sóc bổn cung.”
Comments for chapter "Chương 7"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0