Thương Sinh Hữu Tình - Chương 14
Suốt mười tháng mang thai, ta được chăm sóc trong cảnh lụa là gấm vóc, ăn uống không thiếu thứ gì.
Còn Vĩnh Ngô, trong mười tháng ấy, đã trở thành “con bò máu” của Hoàng đế, hơn nữa còn là một con bò m.á.u đầy thương tích.
Gần đến tháng thứ mười, khi cơ thể ta trở nên nặng nề, việc lấy m.á.u được giao lại cho Hứa Thái y.
Hứa Thái y nhìn cổ tay của Công chúa, thấy những vết sẹo chi chít chồng lên nhau.
Mỗi lần lấy máu, là mỗi lần ta dùng phương thức lăng trì hành hạ nàng.
Vĩnh Ngô giờ đây không còn chút m.á.u nào trên mặt, chỉ còn hơi thở yếu ớt, nằm bất động trên giường.
Có một nha hoàn ngày ngày phải đút cho nàng những bát canh bổ để duy trì mạng sống.
Hoàng đế còn trông cậy vào m.á.u của nàng, nên dù thế nào cũng không để nàng chết.
Nhưng sống như vậy, so với cái c.h.ế.t còn đáng sợ hơn.
Hứa Thái y không thể tìm được chỗ nào trên tay nàng để đặt d.a.o nữa.
“Chẳng phải còn cổ sao?” Ta nhàn nhạt nhắc nhở.
Hứa Thái y lúng túng: “Nương nương, nếu cắt ở cổ…”
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
“Cắt xuống đi, Công chúa sẽ không giữ được mạng sống nữa đâu.”
Ánh mắt Hứa Thái y khi nhìn ta đầy sợ hãi.
Ông ta từng là đồ đệ của phụ thân ta những năm đầu học y. Về sau nhờ vận may, chữa khỏi một chứng bệnh nan y cho Vương gia, nên được tiến cử vào Thái y viện, từ đó dần thăng tiến nhờ y thuật.
Năm xưa, vị Thái y đi cùng Công chúa đến Nguyệt Thành chính là Hứa Thái y.
Kẻ nói ra cách dùng m.á.u người để cứu Công chúa lúc nguy kịch cũng chính là ông ta.
Nhưng Hứa Thái y không ngờ rằng, một câu nói của mình lại khiến Phò mã ra lệnh tàn sát cả thành, đẩy cả gia tộc họ Diệp vào chỗ chết.
Ông ta vẫn luôn day dứt không yên.
Khi ta tìm đến định lấy mạng ông ta, ông ta đã quỳ xuống chân ta, đập đầu đến chảy máu, cầu xin được chuộc tội.
Hứa Thái y chỉ là một người thầy thuốc, năm đó ông nói ra cách cứu người cũng là trách nhiệm của mình.
Quyền lực của Phò mã không phải thứ mà một Thái y nhỏ nhoi như ông dám chống lại.
Ta hiểu, đó là một sai lầm vô tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/thuong-sinh-huu-tinh/chuong-14.html.]
Nhưng ta cần một người giúp ta trả thù hoàng thất và Hứa Thái y trở thành đồng minh của ta.
Ông nhìn ta lúc này, không chỉ có sợ hãi mà còn có cả tiếc nuối: “Sư phụ, sư mẫu từng dạy thần rằng thầy thuốc cần có nhân tâm và từ tâm. Nương nương hẳn cũng từng được dạy như vậy.”
“Nhân tâm, từ tâm.”
Ta bật cười nhạt nhẽo: “Hứa Thái y, ngươi là người thứ hai nhắc nhở ta điều đó. Lý Tú tài cũng từng nói như vậy.”
“Phụ thân ta dạy ta nhân tâm, mẫu thân ta dạy ta từ tâm, ta luôn khắc ghi trong lòng. Nhưng vào khoảnh khắc họ c.h.ế.t thảm, thì nhân tâm và từ tâm đã chôn theo họ rồi!”
Ta cầm lấy con dao, một nhát cắt ngang cổ Vĩnh Ngô, m.á.u b.ắ.n tung tóe khắp nơi.
Các dược đồng trong Thái y viện không kịp đưa bát ra hứng máu.
Con d.a.o trong tay ta từ từ rơi xuống đất, hai dòng lệ đỏ như m.á.u lặng lẽ trượt xuống từ đôi mắt ta.
Đến đây, huyết thù của Diệp Quy ta cuối cùng cũng đã được báo.
Khoảnh khắc báo được đại thù, ta bỗng thấy toàn thân nhẹ bẫng.
Đứa trẻ trong bụng đã đủ ngày đủ tháng cũng bắt đầu cựa quậy, muốn chào đời.
Hứa Thái y dốc hết sức bảo vệ ta, qua một đêm dài, ta thuận lợi hạ sinh một Hoàng tử.
Thịnh Hòa đế mừng rỡ vô cùng, ôm lấy đứa trẻ, khuôn mặt tràn đầy vẻ yêu thương. Nhưng khi tất cả mọi người lui ra, hắn lại đặt ngón tay nhỏ xíu của Hoàng tử vào miệng, khẽ cắn.
Máu từ đầu ngón tay chảy ra một giọt.
Thịnh Hòa đế nếm thử vị máu, trên khuôn mặt hiện rõ vẻ tham lam đầy phấn khích: “Con ngoan, m.á.u của con ngon chẳng kém gì m.á.u của mẫu phi con.”
Ta lặng lẽ quan sát tất cả.
Đến ngày đầy tháng của Hoàng tử, trong cung tổ chức một yến tiệc linh đình.
Toàn bộ bá quan văn võ trong triều, từ tam phẩm trở lên, đều có mặt tại buổi dạ yến hoàng gia này.
Ta, lúc này đã là Hoàng hậu, mặc lễ phục lộng lẫy đến tham dự buổi yến tiệc.
Nhưng Hoàng tử không ở bên ta.
Từ sau khi Hoàng tử chào đời, Hoàng đế đã đón đứa trẻ đi, tự mình chăm sóc, không cho ta bất kỳ cơ hội nào để gặp con.
Hắn chỉ trao cho ta danh hiệu Hoàng hậu, dường như là phần thưởng vì đã sinh ra người thừa kế ngai vàng cho hắn.
Cung nữ bên cạnh Hoàng đế kể lại, mỗi đêm tiểu Hoàng tử đều khóc ré lên một cách bất ngờ, đến sáng, ngón tay của đứa trẻ lại xuất hiện vài vết thương nhỏ.
Trên tã lót, đôi khi cũng thấy vài vệt m.á.u tươi.
Comments for chapter "Chương 14"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0