Thương Sinh Hữu Tình - Chương 11
Công chúa vừa sinh xong, cơ thể còn yếu, cú đá khiến nàng nằm bệt dưới đất, không thể gượng dậy. Nàng nhận ra Hoàng đế lần này thực sự tức giận, nếu không tìm ai đó để gánh tội, e rằng nàng cũng khó giữ được vị trí Công chúa của mình.
“Là phò mã! Tất cả đều là chủ ý của Phò mã!” Công chúa hoảng loạn, liên tục nói: “Khi đó muội bất tỉnh, hoàn toàn không biết Phò mã đã làm những chuyện độc ác như vậy để cứu muội! Hoàng huynh, nếu có trách, hãy trách hắn!”
Phò mã không ngờ Công chúa lại đổ hết tội lên đầu mình, vội kêu oan: “Công chúa, ta làm vậy cũng chỉ vì muốn cứu nàng mà thôi!”
Công chúa trừng mắt nhìn hắn, giọng lạnh lẽo: “Ngươi cưới ta mà còn dám mơ tưởng đến chuyện nạp thiếp, từ lâu ta đã biết ngươi không hề yêu ta!”
“Một kẻ không yêu ta, ta còn lưu luyến làm gì?”
Phò mã bị thị vệ áp giải, quỳ xuống ngay trước mặt ta.
Hoàng đế quay sang ta, giọng trầm tĩnh: “Giao phò mã cho nàng xử trí, thế nào?”
Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, dịu dàng nói: “Xong việc này, hãy đến ở bên cạnh trẫm.”
Phò mã rơi vào tay ta.
Ta ôm đứa trẻ không biết khóc, ngồi trên xe ngựa, một đường chạy về Nguyệt Thành, cho đến khi dừng lại trước căn nhà nhỏ của gia đình họ Diệp.
Phò mã bị trói chặt, sau đó bị ném xuống xe ngựa, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy ba tấm bia mộ của phụ thân, mẫu thân và muội muội ta.
“Ngươi là… ngươi là Diệp Quy?” Hắn hoảng hốt nhìn ta, toàn thân run rẩy.
Ta khẽ đáp lời: “Ngươi có biết vì sao ta đổi tên không?”
Ta ôm đứa trẻ, đưa tay vuốt ve dòng chữ khắc trên bia mộ của phụ mẫu.
“Vì ta không còn nhà để về, chỉ còn lại cảnh sinh ly tử biệt.”
Thế gian này đã không còn Diệp Quy nữa. Chỉ còn lại Ninh Ly.
“Tất cả chuyện này, đều do ngươi và Công chúa ban tặng.”
“Đã đến lúc ngươi phải trả giá rồi.”
Ta treo ngược phò mã lên cây trước bia mộ, dùng d.a.o cắt một đường sâu vào cổ hắn.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
“Yên tâm, ta sẽ không để ngươi c.h.ế.t nhanh như vậy. Ít nhất, ngươi cũng phải chịu đựng cả một đêm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/thuong-sinh-huu-tinh/chuong-11.html.]
“Giống như Lục Tri phủ, sống mà cảm nhận từng giọt m.á.u trong cơ thể chảy cạn.”
Phò mã co giật dữ dội, m.á.u từ cổ hắn tuôn ra như một dòng suối đỏ thẫm, chảy không ngừng trước ba ngôi mộ. Hắn đau đớn đến mức hét lên thảm thiết, nhưng chẳng mấy chốc, âm thanh cũng đứt đoạn không tròn câu.
Đứa trẻ trong tã lót bỗng bật khóc—ba gương mặt, ba chiếc miệng đồng loạt khóc rống lên, tiếng khóc vang dội, như tiếng giải thoát đầy mãn nguyện.
Ta rơi nước mắt, áp má mình vào má đứa trẻ, thì thầm: “Phụ thân, mẫu thân, muội muội, các người có thấy không? Ta lại tiễn thêm một kẻ xuống dưới gặp các người rồi.”
Đứa trẻ bất ngờ nghiêng đầu, cọ nhẹ vào ta, bàn tay mềm mại vươn ra, khẽ nắm lấy dái tai ta—khi còn sống, phụ mẫu cũng thường kéo dái tai ta, khen ta lanh lợi và thông minh.
Nước mắt ta không kìm được mà tuôn như suối.
Đôi mắt đen láy của đứa trẻ, chỉ khi nhìn ta mới ánh lên chút sinh khí của con người. Sáu con mắt đồng thời rơi xuống một giọt nước mắt, rồi từ từ khép lại trong yên bình.
Ta ngồi lặng suốt một đêm, đến khi m.á.u trong cơ thể Phò mã chảy cạn, ta mới ôm đứa trẻ rời đi.
Ta đến một ngôi chùa trên núi, giao đứa trẻ đã c.h.ế.t cho một vị phương trượng. Phương trượng nhìn đứa trẻ có ba gương mặt, không hề kinh hãi, chỉ thở dài đầy bi thương.
“Xin đại sư siêu độ cho họ, để họ được bước vào luân hồi.”
Ta biết rõ, hồn phách của phụ thân, mẫu thân và muội muội ta suốt ba năm qua vẫn không được yên nghỉ. Vì thế, ta dùng xác c.h.ế.t của thai nhi Công chúa để dẫn dụ hồn phách của họ nhập vào.
Để họ tự tay hút cạn m.á.u thịt của Công chúa.
Ta cũng lợi dụng lời tiên tri về “điềm lành” để đưa cả hoàng gia vào bẫy. Khi đứa trẻ quái thai ra đời, ngay cả Hoàng đế cũng không thể tìm được cách đối diện trước thiên hạ. Hắn buộc phải đưa ra lời giải thích về lý do “điềm lành” trong bụng Công chúa lại biến thành quái thai.
Chỉ có như vậy, lời nguyền “thiên khiển” mới thực sự khiến người đời tin tưởng. Chỉ có như vậy, ta mới có thể mượn sức mạnh của Hoàng đế để triệt hạ toàn bộ phủ Công chúa!
Phò mã đã chết, nhưng Công chúa dù sao cũng là Công chúa, là huyết mạch của hoàng gia.
Sau khi làm lễ siêu độ cho phụ mẫu và muội muội, ta bị đội cấm vệ của hoàng gia bao vây tại ngôi chùa. Hoàng đế đích thân đến, dẫn theo Vĩnh Ngô Công chúa, lúc này đã gần như điên cuồng.
Công chúa chỉ thẳng vào ta, nghiến răng nghiến lợi: “Hoàng huynh, nàng ta chính là Diệp Quy, là kẻ đào phạm! Con của muội sinh ra trở thành quái thai nhất định là do nàng ta giở trò!”
“Thiên khiển gì chứ, điềm lành gì chứ, tất cả đều là giả! Nàng ta dối gạt bệ hạ! Mau g.i.ế.c nàng ta đi!”
Công chúa cuối cùng đã tỉnh táo hơn và nhận ra mưu kế của ta. Nàng nghĩ rằng Hoàng đế nhất định sẽ phán tội c.h.ế.t cho ta.
Hoàng đế nắm lấy hai tay ta, ánh mắt nghiêm lạnh: “Diệp Quy, nàng dám lừa gạt trẫm, nàng đáng tội gì?”
Comments for chapter "Chương 11"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0