Thiên Hạ - Chương 6
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, ta đã thu xếp xong hành lý.
Không chỉ là vào triều yết kiến Hoàng thượng, mà còn là rời khỏi Dương phủ.
Khế ước bán mình đã không còn, ta cũng không còn lý do gì ở lại đây nữa.
Tiểu Hy giúp ta thu dọn đồ đạc, tiễn ta ra tận xe ngựa ngoài cửa.
Nàng ta tò mò nhìn về phía Kim Loan điện, rồi lại đưa mắt về phía Dương phủ.
Bĩu môi than thở: “Tiếc thật, mấy tháng trước cô và công tử lúc nào cũng như hình với bóng, ta còn tưởng hai người sẽ nên duyên phu thê. Hai người rõ ràng là trai tài gái sắc, người nào cũng có khí chất thư hương, thật xứng đôi, vậy mà giờ lại phải rời đi.”
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Ta xoa đầu nàng, khẽ cười nói: “Trong lòng hắn có ánh trăng của hắn, trong lòng ta cũng có thanh phong của ta. Chúng ta cùng đi trên một con đường, không cần phải ràng buộc bởi chuyện yêu đương nam nữ.”
Nếu dùng cách nói của kiếp trước, quan hệ của chúng ta, có lẽ nên gọi là “đồng chí”.
Nghe ta nói vậy, Tiểu Hy có chút khó hiểu: “Ánh trăng trong lòng công tử, ta biết, nhưng thanh phong của cô là ai? Sao chưa từng nghe cô nhắc đến?”
“Thanh phong của ta, không phải một người, mà là cả một thế giới.”
“Một thế giới?”
“Phải, một thế giới trong sạch, chế độ khai minh, bình đẳng và công bằng.”
Ta vỗ nhẹ lên vai nàng: “Ở thế giới đó, nữ nhân cũng có thể đọc sách viết chữ, cũng có thể vào triều làm quan, cũng có thể làm những gì mình muốn.”
Tiểu Hy ngẩn người: “Ta chưa từng thấy ai có suy nghĩ như vậy. Từ xưa đến nay, người ta đều nói thế giới này là của nam nhân.”
“Vậy nên, cứ như vậy mãi, thì là đúng sao?”
Hôm ấy, gió lặng yên, Tiểu Hy cũng trầm mặc rất lâu.
Ta biết, một hạt giống tư tưởng mới đã được gieo xuống Kinh Châu, đang dần nảy mầm.
Trước Kim Loan điện, gạch xám ngói đỏ.
Vũ Lâm vệ dàn trận hai bên, sương sớm mờ ảo bao phủ khắp triều đình, tạo nên vẻ uy nghiêm, tĩnh mịch.
Dương Tử Lăng dẫn ta, từng bước, từng bước một, chậm rãi tiến vào chính điện.
“Sáng nay khi lên triều, ta đã dâng tấu trình bày hết những việc ngươi làm. Quần thần đều trầm trồ, cho rằng ngươi rất phi thường.”
“Thái hậu tỏ ra đặc biệt hứng thú, quyết định đích thân triệu kiến ngươi. Nhất định phải nắm lấy cơ hội này đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Ta nghe vậy không khỏi ngẩn người: “Người muốn gặp ta, là Thái hậu?”
Hình như không giống với việc yết kiến Hoàng thượng mà ta dự đoán.
Dương Tử Lăng thấy ta nghi hoặc, vội vàng giải thích: “Ngươi chưa từng làm quan, có lẽ không rõ lắm. Năm đó tiên đế đột ngột băng hà, chỉ để lại hoàng tử duy nhất mới tám tuổi, triều đình rối ren.”
“003+Bề ngoài thì hoàng vị được truyền ngôi ổn định, nhưng thực tế bên trong lại sóng ngầm gió giật. May nhờ Thái hậu có thủ đoạn cứng rắn, nhanh chóng dẹp yên loạn thần, buông rèm nhiếp chính, thay mặt Hoàng thượng xử lý quốc sự, đến nay đã hơn bốn năm rồi.”
Nghe hắn nói vậy, ta bỗng nhiên hiểu ra.
Buông rèm chấp chính.
Kiếp trước ta cũng xem không ít phim cổ trang.
Đều là những tình tiết kinh điển.
Khi tôi và Dương Tử Lăng bước lên bậc thềm, bước qua cánh cửa gỗ, cảnh tượng trước mắt lại hoàn toàn khác với những gì tôi tưởng tượng.
Không hề có tấm rèm ngọc nào, càng không có bóng dáng người ngồi sau rèm.
Thay vào đó là một chiếc bàn dài bằng gỗ, hai bên là các quan viên với ánh mắt tò mò, chăm chú quan sát ta.
Đối diện chiếc bàn là ba vị quan, đội mũ sa đỏ, mặc triều phục màu tím, ngồi ngay ngắn và nghiêm nghị.
Thấy ta đến, một vị liền đập bàn nói:
“Hiện nay, tri phủ Kinh Châu Dương Tử Lăng tấu trình, có một kỳ nữ tên Lý Thanh Thu, hỗ trợ cai trị rất hiệu quả, cần phải tiến cử vào triều.
“Vì tình hình đặc biệt, Thái hậu đã đặc biệt tổ chức một vòng thi sách luận, mô phỏng theo kỳ thi đình để kiểm tra tài năng và trí tuệ.
“Ba người chúng ta đã chuẩn bị ba câu hỏi về chính sự, mong cô nương giải đáp.
“Thời gian suy nghĩ cho cả ba câu hỏi là một nén hương. Hãy tự phân phối thời gian hợp lý, đừng lãng phí.
“Nếu đã sẵn sàng, mời cô nương ngồi vào chỗ.”
Khung cảnh nghiêm trang này khiến ta cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Ra là vòng phỏng vấn sao?
Ta sờ sờ chiếc ghế gỗ được chuẩn bị cho mình, thoải mái ngồi xuống.
Kiếp trước, ta chính là người thi viết lẫn phỏng vấn đều đứng đầu, đã được đào tạo bài bản.
Đến nơi phỏng vấn, quả thực giống như về nhà vậy.
“Nào, bắt đầu thôi.”
“Câu hỏi thứ nhất: Lương Châu từ xưa đã nổi tiếng là vùng đất của rượu ngon, quán rượu mọc lên khắp nơi, chợ đêm sầm uất. Thế nhưng những năm gần đây, nhiều trẻ con ham chơi, tuổi còn nhỏ đã nghiện rượu, chưa trưởng thành đã suốt ngày ra vào quán rượu, thậm chí còn sa đà vào những thói hư tật xấu, cấm cũng không được, khiến cả một vùng suy đồi, vậy nên đối phó ra sao?”
Comments for chapter "Chương 6"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0