Thiên Hạ - Chương 4
Tin tức Dương Tử Lăng được thăng quan nhanh chóng lan khắp Dương phủ, khiến ai nấy cũng vui mừng khôn xiết.
Từ Nghiêm lão thái đến các gia nhân ngày đêm vất vả, ai nấy đều cười rạng rỡ.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Trong các gia tộc phong kiến, một người vinh thì cả nhà cùng hưởng.
Miễn chủ nhân được thăng chức, ngay cả con mèo tam thể nuôi trong sân cũng thơm lây.
Ta lại đến phòng giặt nghe mọi người nói chuyện, thì toàn là những lời khen ngợi dành cho ta.
“Ta thật sự nằm mơ cũng không ngờ, những ý kiến của Lý Thanh Thu lại hữu dụng đến vậy.”
“Ngươi đừng nói, Kinh Châu bây giờ, ăn mặc ở đi lại đều thoải mái hơn trước gấp bội.”
“Sắp tới đi đâu ta cũng có thể tự nhận mình là người làm việc trong nhà đại quan Tam phẩm. Ai dám coi thường chứ?”
“Mấy tháng trước còn cười nhạo người ta, bây giờ thì hay rồi, lại được nhờ.”
Thậm chí Nghiêm lão thái thái, người đã mỉa mai ta mấy tháng trời, cũng đã thay đổi thái độ.
Cả ngày bà ta chỉ tìm cách nịnh hót ta.
Hôm nay khen ta thông minh lanh lợi, ngày mai khen ta trí tuệ hơn người, ngày kia lại khen ta tài sắc vẹn toàn.
Bà ta không bao giờ lặp lại câu nào, hệt như đang luyện thi một kỳ thi nào đó.
Những nếp nhăn dữ tợn trên mặt bà giờ đây cũng trở nên hiền từ hơn hẳn.
Bà ta luôn thúc giục ta định ngày, từ nha hoàn thân cận “chuyển chính thức” thành chính thất của tri phủ.
Thậm chí nha hoàn thân thiết nhất của ta, Tiểu Hy, cũng bị vây quanh hỏi dồn dập, còn bị ép mở lớp dạy về cách tìm kiếm “bạn thân tiềm năng”.
Nhưng giữa lúc cả phủ đang chìm trong niềm vui, một tin tức chấn động bất ngờ giáng xuống đầu mọi người:
Dương Tử Lăng lại “điên” rồi.
Không ai ngờ rằng, Dương Tử Lăng lại quyết định kháng chỉ.
Hắn lặng lẽ nhốt mình trong phòng, viết một bản tấu trình, định dâng lên Hoàng thượng vào buổi triều ngày mai.
Nội dung đại khái nói rằng, những hiệu quả thần kỳ trong quản lý Kinh Châu lần này đều do Lý Thanh Thu đưa ra, hắn chỉ làm theo mà thôi.
Hắn không dám nhận công lĩnh thưởng, cũng không muốn triều đình bỏ lỡ một nhân tài quan trọng.
Vì vậy, hắn muốn từ chối thăng chức và đề xuất người thực sự phù hợp – tức là ta – đảm nhận chức vụ này.
Nói cách khác, hắn muốn ta làm quan tam phẩm này.
Nhìn thấy tờ thánh chỉ, Nghiêm lão thái thái mắt trừng lớn, miệng há hốc, hàm răng vốn đã chẳng còn mấy cái lại run lẩy bẩy, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Bà ta ngây người ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/thien-ha/chuong-4.html.]
Vất vả lắm mộ tổ mới bốc khói, kết quả bây giờ con trai đột nhiên đứng ra nói, không, bốc nhầm mộ rồi.
“Điên rồi, đúng là điên rồi!”
Sau khi mắng chửi Dương Tử Lăng, bà ta dường như nhớ ra điều gì, hít sâu một hơi, lại hung dữ nhìn về phía ta.
Trước ánh mắt thắc mắc của mọi người, ta chỉ biết nhún vai bất lực.
Ta cũng không ngờ tới mà!
Ai có thể đoán được chuyện này chứ?
Trên đời làm gì có người nào công tâm đến mức đáng sợ thế này?
Đạo đức của hắn cao đến mức khiến người ta choáng váng.
Đêm đó, Dương phủ nổi lên một cơn gió, cuốn theo vô số lời bàn tán xôn xao.
Đêm ấy, Nghiêm lão thái thái sau một hồi khó nhọc lắm mới trấn tĩnh được phần nào, bèn gõ cửa phòng ta.
Người mang theo một hộp châu báu, lặng lẽ đặt lên bàn.
Rồi dè dặt cất tiếng: “Thanh Thu à, ngươi thực sự muốn đi tranh cái chức quan tam phẩm đó sao?”
Nhìn châu ngọc sáng rực đầy bàn, ta hiểu ngay ý bà.
Dù Dương Tử Lăng có cố chấp đến đâu, nếu bản thân ta không muốn làm quan, cái suy nghĩ điên rồ ấy của hắn cũng chỉ đành gác lại.
Chẳng lẽ hắn lại trói ta đi nhậm chức hay sao?
Nghiêm lão thái thái lần này mang lễ vật đến, chính là muốn thăm dò thái độ của ta, lôi kéo ta về phe bà.
Mơn trớn viên ngọc Hòa Điền thượng hạng, cảm giác thật mềm mại mịn màng, ta không khỏi trầm ngâm suy nghĩ.
Quan Tam phẩm, với ta bây giờ mà nói, e là có phần quá sức.
Nếu nhớ không lầm, tâm nguyện của ta, chẳng qua chỉ mong muốn một công việc nhẹ nhàng, sự nghiệp ổn định, đãi ngộ hậu hĩnh mà thôi.
Chuyện làm quan lớn, thật sự chưa từng nằm trong dự tính.
Mọi chuyện không thể chỉ nhìn vào lợi ích, chức quan tam phẩm tuy vẻ vang, nhưng trách nhiệm và áp lực phải gánh vác cũng chẳng hề nhỏ.
Tục ngữ có câu “gần vua như gần cọp”, cứ theo như cách diễn trong các vở kịch xưa, ở cái vị trí ấy, e rằng rất dễ rơi đầu.
Mỗi buổi vào triều chẳng khác nào ngồi tàu lượn siêu tốc.
Trái tim yếu ớt ít được tôi luyện của ta, nào dám chắc có thể chịu đựng nổi.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại…
Lương hưu cùng bổng lộc của quan tam phẩm, chắc hẳn rất hậu hĩnh phải không?
Khốn kiếp, cái m.á.u tham công danh này, lại trỗi dậy rồi.
Comments for chapter "Chương 4"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0