THẾ THÂN CỦA CÔNG CHÚA - 14
Khi xe ngựa của Đại Lương khuất bóng trên thảo nguyên, lòng ta như bị xé mất một mảnh.
May thay, Ngao Vân và hoàng đế Đại Lương hòa thuận. Nhờ sự chăm chỉ của hoàng đế, một Đại Lương kiệt quệ nay dần hồi phục.
Bốn năm sau khi Ngao Vân xuất giá, nàng sinh được một hoàng tử đặt tên là Diệp, ý nghĩa là “rực rỡ huy hoàng”.
Đứa trẻ chào đời ở chính Triều Dương cung, nơi mà lời sấm về “phượng mệnh an thiên hạ” lại được nhắc đến, khiến cả triều lẫn dân không ngừng hân hoan.
*
Khắp nơi, từ trong cung đến ngoài cung, từ Biện Kinh đến bốn phương đều lan truyền tin vui.
Không gì xoa dịu trái tim những người dân từng chịu đựng đau thương bằng sự bình yên. Khi Tam hoàng tử còn đang chập chững biết đi, ngài đã được lập làm thái tử, Hoàng đế nhân đó đại xá thiên hạ.
Khi nghe tin này, ta đang chơi cờ cùng Thuật Xích.
Xuân Lan cầm bức thư của cháu gái, nước mắt tuôn trào. Thư báo tin gia đình nàng được xá miễn, họ hàng thất lạc đang dần đoàn tụ tại vùng ngoại ô Biện Kinh.
*
Thuật Xích mừng rỡ vì biết cháu ngoại của mình đã trở thành thái tử Đại Lương. Còn ta thì lo lắng.
Khi không có gì trong tay, người ta chẳng sợ gì cả. Nhưng càng đứng cao, càng e ngại ngã xuống.
Những chuyện xảy ra vào đêm trăng đó, từng là cái gai trong lòng ta, Xuân Lan và Thu Cúc. Nay, ta không thể để nó làm tổn thương thêm bất kỳ ai.
Triết Đô đã không còn gây sóng gió, nhưng miệng lưỡi thiên hạ là điều đáng sợ.
Ta đứng dậy, rời bàn cờ, bước đến tìm Tái Hãn. Phớt lờ tiếng trách móc của Thuật Xích phía sau:
“Thua rồi không chơi nữa à?”
13
Triết Đô giờ nằm trên giường nhiều hơn xuống, còn Tái Hãn thì bị ông ta hành hạ đến mức hốc hác.
Thấy ta đến, Tái Hãn lãnh đạm chào một tiếng: “Thái hậu.”
Từ sau cái c.h.ế.t của con trai, Tái Hãn hiếm khi ra ngoài, tất cả hy vọng của nàng dồn vào việc tìm cho con gái một cuộc hôn nhân tốt đẹp.
“A Như Na giờ cũng mười bốn tuổi rồi nhỉ, ta nhớ nó ngang tuổi Thuật Xích,” ta hỏi dù đã biết rõ.
Nàng lập tức cảnh giác: “Con gái ta không đi đâu hết, ngươi đừng hòng bắt nó rời xa ta.”
“Thế còn làm nữ vương Tây Lương thì sao?”
“Con gái ngươi có muốn làm nữ vương Tây Lương không?”
Ta nhìn thẳng vào nàng.
Sắc mặt Tái Hãn lập tức thay đổi, từ bối rối đến trầm ngâm.
*
Mấy ngày trước, phụ vương của Tái Hãn vừa băng hà, nhưng huynh trưởng duy nhất của nàng đã qua đời từ lâu, con cháu cũng đều yểu mệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Tây Lương, dù là nước nhỏ yếu, lại nằm ở vị trí chiến lược quan trọng. Một khi hỗn loạn bùng phát, các phe hiếu chiến chắc chắn sẽ lợi dụng.
Bắc Khương là bá chủ của năm nước Bắc Cương, nhưng hiện giờ chỉ có một góa phụ và một đứa trẻ cầm quyền, cần phải lo xa.
“Tây Lương từng có tiền lệ nữ chủ cầm quyền. A Như Na là huyết thống chính thống, lại mang thân phận công chúa Bắc Khương, hoàn toàn xứng đáng với vị trí đó,” ta đề xuất.
*
Tái Hãn giống như Phượng Ninh công chúa, đều bị gả đi để cầu hòa. Nàng từng mưu cầu vị trí vương hậu Bắc Khương, nhưng chưa bao giờ nghĩ con gái mình có thể làm nữ vương của cố quốc.
“Ta phải bàn với Triết Đô đã,” nàng nói với vẻ bối rối.
“Bàn với A Như Na thì hơn, bàn với ông ta thì được gì? Ông ta có thể thuyết phục được Tây Lương sao?”
“Ngoài ra, nếu các người đồng ý, ta có ba điều kiện.” Ta giơ ba ngón tay lên.
*
Khi phái đoàn Tây Lương đến đón nữ vương của họ, ta như trút được gánh nặng, giao lại quyền lực cho Thuật Xích.
Thuật Xích dưới ánh mắt nghiêm khắc của Xuân Lan, miễn cưỡng chia tay với ná b.ắ.n đá, diều gió và tù và sừng dê. Cuộc tranh cãi về việc dùng nỏ nhỏ có phải là mê mải đồ chơi vô bổ không vẫn chưa dứt, khiến ta chỉ muốn lén ra khỏi thành mà thở.
Không ngờ lại gặp Tái Hãn, nàng đứng trong một góc khuất, vẫn nhìn về phía đoàn người Tây Lương rời đi.
“Ngươi có thể không để nó đi,” ta nói nhẹ nhàng.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB “Xoăn dịch truyện” để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Nàng giật mình quay lại, vội vàng lau nước mắt.
“Nhưng nó muốn đi,” nàng đáp, giọng buồn bã.
“Bọn trẻ đều đã lớn, thật tốt.”
Ta thốt ra câu nói ấy, chợt nhận ra đây chính là lời Triết Nguyên Cực từng nói.
*
“Ba điều kiện của ngươi, ta đã làm xong cả rồi.”
“Giọng Triết Đô đã hỏng, còn ta cũng sẽ đến tu hành tại chùa Tháp Mộc dưới chân núi Ô.”
Nàng do dự, hỏi: “Nhưng vì sao lại muốn A Như Na sao chép những sách vở các ngươi mang từ Đại Lương sang, rồi đưa đến Tây Lương?”
Chúng ta cùng nhìn ánh trăng lưỡi liềm mới nhô lên, ta không trả lời.
*
Ánh trăng mà Ngao Vân đang nhìn thấy ở Biện Kinh, hẳn cũng chính là ánh trăng này.
Khi những đứa trẻ Tây Lương nhìn trăng và ngâm câu “Ngẩng đầu nhìn trăng sáng”, còn trẻ con Bắc Khương có thể nối tiếp “Cúi đầu nhớ cố hương”, có lẽ lúc đó, lời vị sứ thần Đại Lương từng nói sẽ thành hiện thực:
“Rất lâu rất lâu nữa, sẽ không còn chiến tranh.”
—HẾT—
Comments for chapter "14"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0