Tâm Động - Chương 5
Ba ngày liền, tôi không dám gặp Chu Bách.
Nhìn tôi u sầu, ngay cả Dao Dao cũng không chịu nổi. Cô ấy kéo tôi ra khỏi ký túc xá, vừa an ủi vừa đề nghị:
“Đừng buồn nữa, hay là chúng ta đi ăn súp gà?”
Tôi buồn bã cúi đầu:
“Mình không muốn ăn súp gà.”
Nhớ lại lời Từ Yên nói hôm đó, tôi mở điện thoại ra đổi ngay tên WeChat thành “Người phụ nữ trưởng thành.”
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Dao Dao nhướng mày:
“Vậy cậu muốn ăn gì? Lần sau gặp Từ Yên, tớ sẽ chửi cô ta giúp cậu, thật quá đáng! Dám nói cậu như thế!”
“Nhìn… nhìn kìa!”
Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y Dao Dao, ngơ ngác nhìn về phía trước, nơi Từ Yên đang bị một người đàn ông lạ kéo đi.
Nhìn người đàn ông định kéo Từ Yên đi, tôi lập tức muốn xông tới, nhưng bị Dao Dao kéo lại:
“Cậu làm gì vậy? Nguy hiểm lắm! Không phải cô ta đã mắng cậu sao?”
Tôi ngơ ngác nói:
“Nhưng cũng không thể thấy c.h.ế.t mà không cứu…”
Dao Dao bình tĩnh:
“Không phải thấy c.h.ế.t mà không cứu, nhưng trước tiên phải báo cảnh sát. Người đàn ông kia không dễ động vào đâu.”
Tôi đồng tình, vội đưa điện thoại cho cô ấy:
“Vậy cậu gọi cho Chu Bách đi!”
Nói xong, tôi hùng hổ lao đến.
Dao Dao: “…”
………………………….
“Dừng lại!”
Sự xuất hiện của tôi khiến hai người đang giằng co bất ngờ khựng lại.
Trên gương mặt Từ Yên hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Sao lại là cô?”
Tôi không để ý đến cô ấy mà căng thẳng nhìn chằm chằm vào người đàn ông hung dữ trước mặt.
Dao Dao nói đúng, anh ta trông thực sự rất đáng sợ, cao hơn tôi cả một cái đầu.
Người đàn ông trừng mắt nhìn tôi, vẻ mặt như rất khó chịu vì sự xuất hiện của tôi:
“Cô là ai, đừng xen vào chuyện của người khác!”
Tôi nuốt nước bọt: “Tôi là ai không quan trọng, mau thả cô ấy ra, tôi đã báo cảnh sát rồi!”
Lời tôi vừa dứt, sắc mặt người đàn ông lập tức thay đổi. Anh ta kéo Từ Yên định rời đi.
Tôi theo phản xạ định lao đến giúp, nhưng bị anh ta vung tay đẩy sang một bên:
“Biến sang một bên, đồ ngu!”
Tôi c.h.ế.t lặng.
Tôi khóc.
Lại chửi tôi ngu.
Tôi phẫn nộ lao tới, cắn chặt lấy m.ô.n.g anh ta, vừa khóc vừa cắn.
Tôi cắn, cắn, cắn, cắn, cắn, cắn, cắn, cắn…
Tôi đuổi theo anh ta, cắn suốt một con phố.
Mãi đến khi Chu Bách vội vã chạy đến, ôm chặt lấy tôi đang mất kiểm soát:
“Tô Miên!”
…………………………..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Một tháng, tôi đã vào đồn cảnh sát hai lần, cả hai đều vì cắn người khác vào mông.
Thật sự là mất hết mặt mũi.
Người phụ nữ mạnh mẽ như hoa hồng thép như tôi, giờ chỉ biết im lặng khóc trong vòng tay của Dao Dao.
Cho đến khi Từ Yên, với gương mặt tái nhợt, bước ra khỏi phòng thẩm vấn và đứng trước mặt tôi:
“Cô Tô, tôi muốn nói chuyện với cô.”
Tôi do dự một lúc rồi gật đầu.
Dao Dao rời đi, để lại tôi đối diện với Từ Yên, người mãi không nói gì. Tôi rụt rè hỏi:
“Cô muốn nói gì với tôi?”
Cuối cùng, Từ Yên chậm rãi mở lời:
“Người đàn ông khi nãy thực ra là bạn trai cũ của tôi. Tôi từng rất yêu anh ta…”
Tôi: “…”
Chẳng phải tôi đã vô tình làm hỏng chuyện, đưa người đàn ông mà cô ấy yêu nhất vào đồn cảnh sát sao?
Tôi lặng lẽ che miệng.
Nếu Từ Yên mắng tôi, tôi nhất định không thể cắn m.ô.n.g cô ấy. Nếu muốn cắn, thì phải về cắn m.ô.n.g Dao Dao.
Đúng lúc đó, giọng của Từ Yên lại vang lên:
“Cho đến khi tôi phát hiện anh ta là một con nghiện cờ bạc…”
Tôi kinh ngạc ngẩng đầu.
Từ Yên nhìn tôi và cười nhạt:
“Một người bình thường chắc chắn sẽ không muốn sống chung với một kẻ như vậy, nhưng tôi cứ nghĩ anh ta sẽ thay đổi, lần này đến lần khác tha thứ cho anh ta… cho đến khi anh ta lấy trộm hết tiền cứu mạng của bố tôi để đem đi đánh bạc!”
Từ Yên hít sâu một hơi:
“Chắc cô biết Chu Bách là ân nhân cứu mạng của tôi đúng không? Sau khi bố tôi qua đời, tôi không muốn sống nữa, chính Chu Bách đã tình cờ đi ngang và cứu tôi.”
Tôi gật đầu.
Từ Yên nói tiếp:
“Thật ra tôi không thích Chu Bách, việc tôi theo đuổi anh ấy là để thoát khỏi bạn trai cũ…”
Tôi nhỏ giọng nói:
“Cô có thể nói với anh ấy, anh ấy sẽ không đứng nhìn mà không làm gì.”
Cô ấy cười khổ:
“Tôi không dám… Tôi sợ mất mặt, vì bạn trai cũ của tôi vẫn còn giữ ảnh đó của tôi.”
Tôi bối rối:
“Chuyện đó đâu phải lỗi của cô.”
Từ Yên sững sờ:
“Cô là người đầu tiên nói điều đó với tôi.”
Tôi không hiểu:
“Chẳng lẽ không đúng sao?”
Từ Yên lặng lẽ nhìn tôi vài giây, rồi bật cười nhẹ:
“Trước đây tôi nghĩ cô cũng chỉ nhắm đến thân phận con trai cục trưởng cảnh sát của Chu Bách, không ngờ tôi lại hẹp hòi như vậy.”
Tôi: “?”
Chu Bách là con trai cục trưởng cảnh sát sao?
Còn chưa kịp phản ứng, Từ Yên bất ngờ nói tiếp:
“Tô Miên, cảm ơn cô.
“Cô không hề ngu, cô rất tốt bụng và đáng yêu.”
Comments for chapter "Chương 5"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0