Ta Và Thái Tử Cùng Lúc Bị Lộ Thân Phận - Chương 7
Ta nghe xong, mặt đỏ bừng, tai nóng ran như lửa đốt.
Nhưng chẳng mấy chốc, trong lòng lại dấy lên nghi ngờ.
Trước đây, Thôi Yến Nhi còn khuyên răn, bảo ta chớ nên bị sắc đẹp nhất thời mê hoặc, giúp kẻ nghèo khó là đường không thể đi.
Nay sao nàng lại thay đổi ý tứ như vậy?
Thôi Yến Nhi mỉm cười giải thích: “Ta chỉ cảm thấy, hai người có thể kết bạn đồng hành trên đường lên kinh, ấy chính là duyên phận hiếm có. Nếu đã là lương duyên tiền định, thì chắc chắn sẽ thành thần tiên quyến lữ, ân ái cả đời.”
Ta nhẹ ho khan một tiếng, nói: “Cái gọi là lương duyên ấy, tám chữ còn chưa có lấy một nét.”
Rồi ta chuyển lời: “Nhắc mới nhớ, chuyện của quán ăn Như Ý kia đã thế nào rồi?”
Thôi Yến Nhi nở nụ cười: “Chờ đến ngày ngươi thành hôn, ta sẽ đem làm lễ vật tặng ngươi.”
Ta bĩu môi.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Chớ nói ta cùng Trần Mộ Phong vẫn còn ở giai đoạn mơ hồ chưa rõ.
Đợi đến lúc vào kinh, còn phải đối mặt với chuyện vị hôn phu là Thái tử, làm sao có thể nhanh chóng như ý kết thành phu thê?
Ta thở dài một hơi, nhưng cũng lập tức lấy lại tinh thần.
Bên kia, Hạ Bạch Niên cũng vừa nói xong lời từ biệt với Trần Mộ Phong.
Không biết vì sao, ta thường cảm thấy Hạ Bạch Niên đối với Trần Mộ Phong luôn giữ vẻ cung kính.
Có lẽ, bởi Hạ Bạch Niên là người biết trọng tài năng chăng?
Điều này thật khó mà đoán được.
Nhưng mỗi khi nhớ đến lời Thôi Yến Nhi nói về “lương duyên tiền định,” ta lại càng đỏ tai hơn…
11
Ta và chàng cùng nhau xuôi về hướng Tây Bắc.
Ban đầu, chàng ngày đêm khổ học, dùi vào đùi mà đọc sách, khổ cực vô cùng.
Ta cũng không tiện nhàn hạ, đành mắt đỏ hoe theo chàng mà chăm chỉ thêu thùa, duy trì hình tượng khổ hạnh của một thợ thêu thanh bần.
Nhưng chẳng bao lâu, mọi chuyện lại thay đổi hẳn.
Ta và chàng bắt đầu tiêu d.a.o sơn thủy, ngao du đây đó…
May mắn thay, vẫn còn lại chín mươi lượng bạc giữ làm đáy túi.
Hai ta cứ thế mà dọc đường vui chơi, thẳng đến kinh thành, trông chẳng khác nào đôi phu thê mới cưới đi hưởng tuần trăng mật.
Ngắm núi thưởng cảnh, kết giao bằng hữu, thậm chí còn gặp được vài thợ thêu thực thụ và một số thư sinh chân chính đang lên kinh dự thi.
Mãi cho đến khi tới kinh thành, ta mới chợt bừng tỉnh, nước mắt lưng tròng, lo lắng hỏi: “Chuyện này liệu có ảnh hưởng tới kỳ thi của chàng không?”
Trần Mộ Phong tự tin vô cùng, vỗ nhẹ tay ta, mỉm cười bảo: “Không đáng ngại.”
Nghĩ một chút, chàng lại nói tiếp: “Nhưng ta có một chuyện muốn hỏi nàng.”
“Nếu một ngày kia, nàng phát hiện thân phận của ta đã thay đổi, nàng vẫn sẽ nhìn ta như bây giờ chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ta-va-thai-tu-cung-luc-bi-lo-than-phan/chuong-7.html.]
Ta gật đầu.
Sau đó, ta hỏi lại chàng: “Vậy nếu là ta, nếu chàng biết ta không chỉ là một thợ thêu đơn thuần, chàng có trách ta cố ý lừa dối chàng không?”
Chàng trả lời dứt khoát, ánh mắt kiên định: “Sẽ không.”
Ta nhẹ nhàng thở phào.
Đã như vậy, xem ra cũng đến lúc phải thẳng thắn rồi.
Nhưng trước khi nói rõ, ta cần giải quyết thân phận Thái tử phi của mình trước.
Ta nói với Trần Mộ Phong rằng, ta gần đây đang tìm thân nhân, có lẽ phải xử lý vài chuyện.
Chàng gật đầu, đáp rằng kỳ thi sắp tới, chàng cũng cần giải quyết chút phiền toái.
Ta trở về phủ Thái phó.
Sở dĩ bao năm qua ta sống ở nhà ngoại tổ, là vì phụ thân và mẫu thân đã hòa ly.
Nhưng ta được tổ phụ sủng ái, phụ thân cũng vì áy náy mà đối đãi với ta rất tốt.
Chính bởi lẽ đó, vị muội muội từ thứ nữ chuyển mình thành đích nữ kia – Triệu Sở Nhi, vẫn luôn ghen ghét ta.
Ta vừa về đến phủ, nàng ta lập tức ngẩng cao đầu, ánh mắt tràn ngập khinh bỉ mà nói: “Triệu Thiên Tịch, ngươi sắp bị từ hôn rồi, ngươi có biết không? Một nữ nhân xuất thân thương gia, trên người đầy mùi đồng tiền như ngươi, Thái tử tuyệt đối sẽ không cần ngươi đâu!”
Nàng mong ta nổi giận, mong thấy bộ dạng ta mất kiểm soát trước mặt nàng.
Như nàng mong muốn, ta mất kiểm soát thật rồi.
Chỉ là, ta mừng rỡ đến mức không thể kìm chế, nắm lấy vai nàng, mắt sáng rực mà nói: “Ây da! Ngươi đúng là điềm báo tốt lành đấy!”
Triệu Sở Nhi: “?”
12.
Chuyện từ hôn cuối cùng vẫn không thành.
Hoàng hậu làm chủ, muốn ta và Thái tử gặp mặt một lần, cả Triệu gia đều vào cung tham dự yến tiệc.
Thứ muội không có đầu óc của ta ăn mặc lòe loẹt, ra vẻ như chuẩn bị tiếp nhận vị trí của ta ngay tại chỗ vậy.
Ta lắc lắc chiếc trâm cài tóc bằng vàng lấp lánh, nạm đầy châu báu trong tay.
Mắt nàng ta gần như đỏ lên vì ghen tị.
“Muốn không? Tặng ngươi đấy.”
Triệu Sở Nhi mừng rỡ như điên muốn nhận lấy.
Ta lập tức rụt tay lại, tinh nghịch nháy mắt: “Sao, giờ không chê tiền hôi nữa à?”
Triệu Sở Nhi tức giận dậm chân, muốn tìm người mách lẻo nhưng lại không biết kêu ai.
Nàng ta chỉ có thể hung dữ tuyên bố, vị trí Thái tử phi nhất định sẽ là của nàng ta!
Ta bĩu môi, nếu mấy chiêu trò quyến rũ của mẫu tử hồ ly tinh nhà nàng ta mà có thể câu được Thái tử, coi như ta làm việc thiện tích đức vậy.
Như thế ta cũng đỡ phải đi đường vòng.
Comments for chapter "Chương 7"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0