Sở Loan - 6
12
Trận hỏa hoạn ở phủ họ Sở vừa được dập tắt, Bùi Thần đã dẫn người bao vây cả phủ.
Sở Ngự sử là kẻ ham tiền như mạng nhưng lại nhát gan như chuột.
Tiền thì tham vô số, nhưng những chuyện như mưu tài hại mạng hay kết bè kéo cánh, ông ta lại chẳng dám làm.
Hoàng thượng hạ chỉ, cách chức ông ta, toàn bộ nam đinh nhà họ Sở đều bị lưu đày đến Lĩnh Nam.
Gia sản trong phủ bị tịch biên, sung công.
Xử lý xong mọi chuyện, trời đã khuya.
Hôm nay A Loan đi lễ chùa ở Vạn Phật tự, chắc phải ba bốn ngày nữa mới về.
Đã lâu rồi Bùi Thần không có khoảng thời gian một mình.
Nhưng giờ đây, bóng dáng A Loan cứ lởn vởn trong đầu hắn, không thể nào xua đi được.
Hắn nhớ nàng.
Nhớ đến không ngủ được.
Nửa đêm, hắn cưỡi ngựa rời khỏi thành, đi thẳng đến Vạn Phật tự.
Tìm khắp nơi, nhưng chẳng thấy bóng dáng nàng đâu.
Hắn cuống cuồng, đăng thưởng khắp nơi, cho người đi tìm kiếm.
Mấy ngày trôi qua vẫn không có tin tức.
Bạn thân của hắn trêu chọc:
“Vì một tiểu thông phòng mà đến cơm nước không màng, triều chính cũng không thèm quan tâm, Diêm Vương gia ngươi từ bao giờ lại trở nên thế này vậy?”
Bùi Thần tức giận, ném thẳng chén trà xuống đất:
“Ngươi muốn c.h.ế.t phải không?”
Người bạn nhún vai, cười nói:
“Đại nhân, ngươi có nghĩ tới khả năng… nàng tự mình chạy không?”
Sắc mặt Bùi Thần tối lại.
“Ngươi hôm nay tịch biên, có thấy tiểu nương tử của Sở cô nương đâu không?”
Hắn im lặng.
Tội danh lần này không liên lụy đến thê thiếp.
Hắn dựa theo danh sách bắt người, chỉ bắt nam đinh trong phủ.
Còn nữ nhân…
Nhất Phiến Băng Tâm
Hắn không để ý.
“Hoặc ngươi thử xem trong phủ có mất gì không. Nếu nàng tự mình bỏ đi, chắc chắn sẽ mang theo bạc làm vốn.”
Hắn nhớ lại mấy ngày trước nàng thần thần bí bí rời khỏi phủ, trong lòng bỗng sáng tỏ.
Nhắm mắt lại, n.g.ự.c phập phồng vì tức giận.
Sở Loan bỏ trốn?
Nàng thật sự dám chạy trốn sao?
Sao nàng có thể bỏ trốn chứ?
Bùi Thần vốn định sau khi xử lý xong vụ án này sẽ cưới nàng làm vợ.
Hắn thậm chí đã bắt đầu chuẩn bị sính lễ.
Vậy mà… người vợ hắn muốn cưới lại bỏ trốn.
Bên ngoài, một nữ tử bước vào, quỳ xuống dọn dẹp tàn cục trên mặt đất.
“Ê, Bùi huynh.”
“Ta thấy nha hoàn trong phủ ngươi không giống với nhà khác đâu, dung mạo còn có thể sánh với các cô nương trong Quần Phương Các nữa.”
Nghe vậy, Bùi Thần mở mắt.
Trước mắt là một khuôn mặt xa lạ.
Hắn nhíu mày:
“Sao ta chưa từng thấy ngươi?”
Nữ tử kia cúi người hành lễ, đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/so-loan/6.html.]
“Bẩm đại nhân, nô tỳ vốn là vũ cơ trong phủ Lý đại nhân, chính ông ấy đã tặng nô tỳ đến đây.”
Sắc mặt Bùi Thần lộ rõ vẻ khó chịu:
“Ai cho phép giữ ngươi lại?”
“Là… là Sở cô nương.”
“Sở cô nương nói, sau khi nàng rời đi, nô tỳ có thể vào thư phòng hầu hạ đại nhân.”
Sắc mặt Bùi Thần càng đen lại, nghiến răng hỏi:
“Nàng còn nói gì nữa?”
Nữ tử kia đỏ mặt, lí nhí đáp:
“Sở cô nương còn nói… nói rằng đại nhân ngoài miệng thì cứng rắn, nhưng lòng lại rất mềm… thật ra rất thích được nữ tử hầu hạ… bảo nô tỳ đừng sợ ngài…”
Người bạn đứng bên cười không ngừng.
Bùi Thần siết chặt nắm tay.
Bỗng nhiên, hắn cảm thấy trái tim mình có chút đau nhói.
13
Nửa năm sau.
Trong ngõ Phồn Hoa ở thành Dương Châu, xuất hiện một cửa hàng son phấn mang tên “Đào Yêu”.
Son phấn ở đây màu sắc thượng hạng, rất được các cô nương yêu thích.
Người mở cửa tiệm là một quả phụ.
Một quả phụ bụng mang dạ chửa.
Nghe nói phu quân của nàng đã hy sinh vì nước trên chiến trường.
Một nữ tử trẻ tuổi, năm nay mới vừa mười bảy, đã phải chịu cảnh thủ tiết.
Thật là đáng thương vô cùng.
…
Ta chính là quả phụ ấy.
Khi rời khỏi Bùi Thần đến Dương Châu, ta mới phát hiện mình đã mang thai được hai tháng.
A nương khuyên ta quay về tìm Bùi Thần.
Nhưng ta không muốn.
Ta không muốn làm thiếp.
Lại càng không muốn cả đời phải sống dưới ánh mắt soi mói của người khác.
Và hơn hết, ta không muốn con của mình chịu cảnh như ta khi còn nhỏ.
Ta mỉm cười trấn an A nương:
“Chỉ là một đứa trẻ thôi mà, con có thể nuôi lớn được.”
Nhưng một quả phụ mở tiệm, khó tránh khỏi bị người ta bắt nạt.
Vậy nên, ta liền bịa ra một câu chuyện như thế.
Đối diện cửa tiệm son phấn của ta là một tửu lâu.
Con trai của chưởng quầy tửu lâu ấy tên là Thẩm Duy An, học hành khổ cực mười năm, năm ngoái đã đỗ bảng vàng, hiện nay làm quan phụ mẫu tại thành Dương Châu.
Thẩm Duy An rất quan tâm đến ta.
Ngày thường khi nha môn không có việc gì, hắn lại đến tiệm ta giúp đỡ.
Ta đã mấy lần đuổi khéo hắn.
Nhưng hắn nói:
“Giờ bụng của nàng lớn thế này, nếu có kẻ thấy nàng làm ăn phát đạt mà đến gây sự, thân thể nàng không tiện, dễ bị thiệt thòi.”
“Có một người nam nhân ở đây, dẫu sao cũng an toàn hơn.”
“Lâu ngày như vậy, bên ngoài liền rộ lên lời đồn: “Thẩm đại nhân để ý đến quả phụ kia, muốn cưới nàng về làm vợ.”
“A? Quả phụ đó chẳng phải đang mang thai sao?”
“Thì muốn làm cha dượng chứ sao.”
Ta vốn chẳng sợ những lời đồn này.
Chỉ là, Thẩm Duy An, một nam tử chưa thành thân, thân thế trong sạch, tiền đồ rộng mở, lại bị kéo vào chuyện của ta, e rằng sau này sẽ khó bàn chuyện hôn nhân.
Làm hỏng nhân duyên của người khác, tội này quả thật không nhỏ.
Comments for chapter "6"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0