Sau khi xuyên không, tôi thu phục cả nhà chồng - Phần 1
Tôi xuyên không thành một oán phụ hào môn.
Chồng tôi suốt ngày cả đêm không về nhà, mẹ chồng thì đang trong giai đoạn mãn kinh, luôn chê bai mọi thứ.
Vì vậy, tôi đã bắt đầu dẫn mẹ chồng đi uống rượu, nhảy nhót tán tỉnh đàn ông.
Hai tháng sau, tôi đã nhắn tin cho chồng mình:
“Về đi, anh có em trai rồi.”
1
Chưa đầy mười phút sau cuộc gọi, một chiếc xe Bentley đã dừng lại trước cửa biệt thự.
Có thể thấy, người lái xe rất gấp gáp.
Khi Tạ Ngạn xuống xe, tóc anh bù xù, mặt mày đen sì đầy bụi bặm.
Tôi giật mình, không phải đã nói là tổng tài bá đạo sao?
Sao lại giống như vừa đi làm công việc nặng nhọc vậy, tôi vội vàng đưa cho anh một chiếc khăn.
“Anh bị làm sao vậy?”
“Cửa sổ không đóng, đi đường tắt bị xe chở đất làm bụi bay vào mặt.”
Anh chỉ lau qua loa vài cái rồi cầm khăn đi vào nhà.
Tôi theo sau, cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình, sợ rằng lửa giận sẽ bùng phát và ảnh hưởng đến tôi.
Khi Tạ Ngạn không để ý, tôi định lén trở về phòng thì nghe anh hỏi: “Mẹ đâu?”
Tôi còn chưa kịp trả lời, mẹ chồng đã từ đâu đó nhảy ra, trốn sau lưng tôi.
Tôi kéo bà vài lần mà không thể kéo ra được.
Người nhát gan này!
Tôi âm thầm hít sâu một hơi, xấu hổ cười nói:
“Về nhanh ghê, chắc chắn là muốn xem em trai đúng không…”
Tạ Ngạn ngẩn ra một chút, mặt càng tối sầm.
“Em nói xem?”
Tôi định làm nhẹ bầu không khí, không ngờ câu nói đó lại khiến anh vòng ra sau lưng, nắm lấy cánh tay mẹ chồng.
“Trên đường về con đã hỏi qua bác sĩ, ông ấy nói mẹ sinh con sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, mẹ phải theo con đến bệnh viện ngay.”
Mẹ chồng hét lên: “A a a, không đi, mẹ không đi, cứu với!”
Không biết ở độ tuổi này mà còn có thể mang thai hay không, nhưng chỉ riêng sức lực la hét này đã không thua gì người trẻ.
Mẹ chồng vừa kêu vừa đánh vào tay Tạ Ngạn, giống như bị bắt cóc, thấy không thể thoát, bà hoảng hốt, thậm chí còn cúi xuống cắn vào cánh tay Tạ Ngạn.
“A!”
Tạ Ngạn đau đớn buông tay ra, che cánh tay lại, mẹ chồng nhân cơ hội đó chạy thoát, trong lúc hoảng hốt đ.â.m vào một cái giá trưng bày, đồ trà và ly rượu rơi xuống “choang choang”, vỡ tan tành.
Tôi ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, không thể ngờ mọi chuyện lại phát triển thành thế này.
Hai tháng trước, tôi đã xuyên vào cơ thể của người tên Cố Tịch Hạ.
Chồng của nguyên chủ là một cỗ máy làm việc lạnh lùng, sống ở công ty không bao giờ về nhà.
Mẹ chồng cũng không phải là đèn cạn dầu, ngày nào cũng chê món ăn mặn, chê trà nhạt.
Tôi nghi ngờ bà bị rối loạn nội tiết do đơn độc nhiều năm.
Vì vậy, tôi đã bắt đầu dẫn bà đi ăn gà rán, lẩu vào ban ngày, ban đêm thì uống rượu, nhảy múa, tìm đàn ông.
Hai tháng trôi qua, chúng tôi đã trở thành chị em, tôi gọi bà là chị Tần, bà gọi tôi là Hạ Hạ.
Kết quả cuộc sống nhà giàu sang sang trọng còn chưa qua bao lâu, mẹ chồng lại mang thai.
Sáng hôm đó, bà vui vẻ cầm que thử thai hai vạch nói với tôi:
“Nhanh nói với chồng con đi, ta sắp sinh em trai cho các con rồi.”
Thành thật mà nói, lúc đó tôi suýt ngất đi.
Đưa mẹ chồng chơi thôi mà lại tòi ra một đứa con, tôi đã gây ra họa lớn rồi.
2
Nửa tiếng sau.
Mẹ chồng ngồi trên sofa, hào hứng kể cho Tạ Ngạn nghe về câu chuyện tình đẹp của bà với người bạn trai trẻ, khi nói đến chỗ kích động, bà còn thẳng thắn tuyên bố:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/sau-khi-xuyen-khong-toi-thu-phuc-ca-nha-chong/phan-1.html.]
“Đây là kết tinh của tình yêu chúng ta, không ai có thể ngăn cản ta sinh đứa trẻ này ra.”
Tạ Ngạn khó chịu vuốt tóc.
“Mẹ, mẹ gần sáu mươi rồi, lại có nhiều bệnh nền, mẹ đừng đùa nữa được không?”
“Ta không quan tâm, ta muốn sinh con.”
Mẹ chồng không nghe lời, Tạ Ngạn cũng không thể trói mẹ mình đi bệnh viện, anh hít sâu vài lần cố gắng kiềm chế cảm xúc.
“Được, cái này tạm thời không nói, chúng ta nói chuyện khác.”
Sau đó, anh không biết từ đâu lấy ra một đống giấy ném lên bàn:
“Hai tháng qua, các người đã đặt hai trăm đơn đồ ăn mang về, tiêu tiền ở các quán bar và hộp đêm trong thành phố hơn năm mươi lần.”
Ánh mắt của anh từ mặt chúng tôi lướt qua, giọng nói như bao bọc trong băng:
“Nói đi, ai là người chủ mưu?”
Vừa dứt lời, mẹ chồng lập tức đứng dậy chỉ tay vào tôi:
“Đồ ăn mang về đều do Tịch Hạ đặt, quán bar cũng là con bé dẫn ta đi.”
Tạ Ngạn nhìn tôi: “Em có thể phản biện.”
Tôi nhìn kiểu tóc giống như sư tử của anh mà nuốt nước bọt.
Làm sao mà phản biện đây?
Không thể nói tất cả đều là ý tưởng của mẹ chồng, tôi chỉ vì muốn tiết kiệm chút tiền phiếu ưu đãi và hoa hồng đồ uống mà làm vậy.
Trên hóa đơn đồ ăn còn ghi tên và số điện thoại của tôi, trong tài khoản ngân hàng còn có 500 ngàn tệ được mẹ chồng chuyển trong thời gian này.
Hơn nữa, vừa rồi mẹ chồng đã lén nói với tôi:
“Chỉ cần con nhận trách nhiệm, ta sẽ cho con thêm 20 vạn.”
Tôi: “………………”
Đây đúng là một cái nồi vàng!
Tôi không thể từ chối, vì vậy đành cúi đầu xin lỗi:
“Tất cả là lỗi của em, anh vất vả kiếm tiền nuôi gia đình, mà em lại dẫn mẹ làm ra những chuyện này khiến anh phải xấu hổ.”
“Em sẽ ở nhà suy ngẫm thật tốt trong thời gian này.”
Tạ Ngạn nghe xong mặt không biểu cảm đưa tay ra:
“Nếu đã biết lỗi, vậy đưa thẻ ngân hàng cho anh.”
Tôi ngẩng đầu lên, “Hả?”
3
Tạ Ngạn lạnh lùng thu hết tất cả tiền tiết kiệm của tôi, sau đó còn nhờ người tìm thuê hai người giúp việc, nói là để chăm sóc chúng tôi.
Mẹ chồng ra hiệu cho tôi, tôi lập tức hiểu ý.
Dù sao thì ngay khi không còn tiền tiết kiệm, lý trí của tôi cũng đã biến mất theo, tôi không chút do dự phản đối:
“Không được, có người lạ trong nhà em không thoải mái.”
Tạ Ngạn hừ lạnh: “Đầu bếp và người giúp việc trước đây đâu? Tại sao lại sa thải bọn họ?”
“Hai người đó ở sau lưng nói huyên thuyên, nói anh suốt ngày không về nhà, em chỉ là một oán phụ thủ tiết trong gia đình giàu có, anh nói em có thể chịu đựng được không?”
Mẹ chồng lập tức phụ họa:
“Đúng vậy, ta nói cho con biết, vợ chồng là một thể, người ta coi thường vợ con chính là coi thường con!”
“Đều tại con suốt ngày không về nhà, giờ ngay cả giúp việc cũng dám chỉ trích chúng ta.”
Nói đến đây, bà bắt đầu rơi nước mắt:
“Ngày trước, khi ba con còn sống, chúng ta đâu có phải chịu đựng những sự nhục nhã như vậy.”
Tôi nhìn mà ngẩn người.
Rõ ràng vài ngày trước bà còn ở hộp đêm vung vẩy chai bia hét lên:
“Ngày tháng có tiền mà không có đàn ông quản lý thật sự quá! Sướng! Rồi!”
Mẹ chồng không hổ danh là chiến binh trong giới phu nhân giàu có, chỉ vài câu đã khiến Tạ Ngạn ngồi không yên, mặt mày đầy ân hận.
“Mẹ đừng khóc, con, con sẽ về nhà mỗi ngày được không?”
Mẹ chồng lập tức ngừng khóc: “Thật không?”
“Tất nhiên là thật, con đảm bảo từ nay sẽ về nhà mỗi ngàyvới hai người, nhưng mẹ cũng phải hứa với con là đừng sinh đứa trẻ này ra.”
Comments for chapter "Phần 1"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0