Sau Khi Trọng Sinh Công Lược Chính Mình - Chương 5
Vừa dứt lời, đám đông bên ngoài bỗng nhiên kinh hô, xe ngựa cũng dừng lại.
Ta gỡ khăn voan trên đầu, vén rèm nhìn ra ngoài.
Hai bên đường là đám đông hỗn loạn, phía trước xe ngựa còn có rất nhiều thị vệ đi theo.
Ánh sáng ban ngày rực rỡ, Tống Hoài An dáng người cao thẳng, một mình một ngựa đứng ở đó.
Ta ngước mắt, xuyên qua đám đông, chạm phải ánh mắt bình tĩnh mà cố chấp của nàng.
Xung quanh toàn một màu đỏ hỉ phục, nàng lại cố tình mặc một bộ đồ trắng, bên cạnh còn có mấy thị vệ đang rên rỉ.
Mũi kiếm của nàng nhỏ máu, trên tà váy cũng có màu đỏ chói mắt, chỉ bình tĩnh nhìn ta.
Công công đi theo hồn vía lên mây, sau khi hoàn hồn liền lập tức tiến lên, cẩn thận hỏi:
“Ây da, Công chúa điện hạ, người đang làm gì vậy?”
Tống Hoài An thu kiếm lại, thản nhiên nói: “Hôn sự này ta không đồng ý.”
Công công suýt nữa quỳ xuống cho nàng: “Nhưng người cũng không thể bây giờ…”
Tống Hoài An lại không có kiên nhẫn nói nhảm với ông ta nữa, trực tiếp xuyên qua đám đông đi về phía ta.
Các thị vệ biết thân phận của nàng, cũng không dám ngăn cản.
Tống Hoài An đi tới trước kiệu hoa, trước mặt mọi người, đưa tay về phía ta.
Nàng nói: “Thẩm Ngưng, đi cùng ta không?”
Rõ ràng là câu hỏi nhưng lại là ngữ khí trần thuật cứng rắn.
Ta nhất thời không đáp lại nàng, cứ thế mà im lặng.
Hệ thống lại bắt đầu thông báo.
[Độ hảo cảm 75%.]
[Độ hảo cảm 51%.]
[Độ hảo cảm 63%.]
Biên độ d.a.o động còn lớn hơn cả buổi sáng, ta nhìn về phía Tống Hoài An, trên mặt nàng vẫn là vẻ mặt không gợn sóng.
Ta bỗng nhiên nhướng mày cười, nắm lấy tay nàng.
“Được, ta đi cùng người.”
Vì vậy, toàn Kinh thành đều biết, thiên kim Thẩm gia đã bỏ theo Công chúa đương triều.
Bây giờ ta với nàng đang ở phủ Công chúa.
Ta ung dung nhìn người trước mặt, rõ ràng mấy ngày trước còn lạnh nhạt giận dỗi với ta, bây giờ lại phá hỏng hôn sự của ta.
Ta hỏi nàng: “Tại sao lại làm như vậy?”
Tống Hoài An trả lời một cách né tránh: “Không muốn người lấy chồng.”
Ta truy hỏi: “Tại sao không muốn?”
Nàng dường như suy nghĩ rất lâu, cuối cùng tìm được một lý do rất đường hoàng: “Ta lên ngôi không cần nữ tử hy sinh hôn nhân của mình.”
Ta “Ồ” một tiếng, đứng dậy muốn đi: “Không sao, ta tự nguyện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/sau-khi-trong-sinh-cong-luoc-chinh-minh/chuong-5.html.]
Tống Hoài An lại kéo cổ tay ta, nhìn ta chằm chằm.
Ta trực tiếp thuận thế ngã vào người nàng, thân thể này còn thấp hơn Tống Hoài An nửa cái đầu, nàng theo bản năng ôm lấy eo ta.
Váy đỏ thẫm cùng áo bào trắng tinh quấn lấy nhau.
Ta nắm lấy cổ áo nàng, tiến lại gần.
Tay Tống Hoài An đang ôm eo ta cứng đờ.
Ta khẽ cong môi, thở dài: “Muốn Điện hạ thừa nhận luyến tiếc ta, khó thật đấy.”
Lông mi nàng run rẩy, gần như lúng túng né tránh ánh mắt.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Mà hệ thống trong đầu ta nhắc nhở:
[Độ hảo cảm 80%.]
Nghe nói Hoàng đế biết chuyện này sau đó giận dữ vô cùng, nói muốn trừng phạt nặng hai chúng ta.
Tống Hoài An nhận hết trách nhiệm về mình, không biết dùng cách gì, vậy mà chỉ bị cấm túc ba ngày đã được thả ra.
Nàng ra ngoài cũng mang theo một tin tức.
Tống Hoài An được phong làm Đại tướng quân, đi biên cương thu phục đất mất.
Cả triều đình chấn động nhưng không một ai đứng ra phản bác.
Hoàng đế bây giờ đa nghi, triều đình đã không còn người tài giỏi nào có thể dùng được, ngoại trừ nàng, lại không có ai dám đứng ra.
Mà ta chủ động xin đi theo nàng đến biên cương với tư cách là thầy thuốc.
Lúc ta vừa nói ra ý định này, Tống Hoài An và cha mẹ đều không đồng ý.
Bởi vì thân thể ta tuy đã được điều dưỡng mấy năm nhưng vẫn quá yếu ớt, lo ta không thích ứng được ở biên cương.
Nhưng ta nghĩ đến kiếp trước mình đã c.h.ế.t trận sa trường, lần này nhất định phải đi cùng Tống Hoài An.
Dưới sự đảm bảo hết lần này đến lần khác của ta, cuối cùng cha mẹ cũng đồng ý.
Đến bên ngòai, ta thích ứng cũng không tệ, dù sao kiếp trước cũng đã trải qua như vậy rồi.
Ngày thường ta dạy nàng phân tích tình hình thiên hạ và các loại binh pháp, bây giờ cuối cùng cũng đã có đất dụng võ.
Tống Hoài An phụ trách dẫn binh đánh trận ở tiền tuyến, sau khi nàng liên tiếp thắng vài trận, danh tiếng liền triệt để vang xa.
Còn ta phụ trách cứu chữa và an ủi thương binh sau chiến tranh.
Không lâu sau, chỉ còn lại một tòa thành cuối cùng cần thu phục.
Ngày hôm đó nàng dẫn đại quân xuất phát.
Đến tối, trời đột nhiên đổ mưa to.
Đống lửa đang cháy bị dập tắt bất ngờ, ta không khỏi có chút lo lắng.
Hệ thống an ủi ta: [Không sao đâu kí chủ, nàng ấy nhất định có thể chiến thắng.]
Ta không nói gì.
Hành quân ban đêm nếu gặp mưa to, lúc đó đuốc bình thường sẽ bị dập tắt, việc chiếu sáng sẽ rất khó khăn, điều này gần như là vấn đề chí mạng vào ban đêm.
Comments for chapter "Chương 5"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0