SAU KHI MẤT TRÍ NHỚ, CHỒNG TÔI TƯỞNG MÌNH LÀ TIỂU TAM - CHƯƠNG 2: TIỂU TAM?
Tôi mơ mơ màng màng nghĩ, cũng không phải tôi không muốn nói, mà là tôi thật sự không biết nói thế nào đây anh bạn.
“Tại sao là hắn, không phải tôi?” Trước khi chìm vào giấc ngủ, tôi cảm thấy có người ôm chặt mình.
Còn việc xoay người chui vào lòng hắn đã trở thành một loại bản năng nào đó của tôi.
Tôi cọ cằm hắn, nhỏ giọng gọi: “Chồng ơi…”
Cơ thể đang ôm tôi từ từ cứng đờ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi theo bản năng sờ người bên cạnh.
Nhưng chỉ sờ thấy một mảng lạnh lẽo.
Tôi lập tức tỉnh táo, vội vàng xuống giường.
Khi nhìn thấy bóng dáng bận rộn bên bàn ăn dưới lầu, tôi mới yên tâm.
Quả nhiên thói quen là một thứ rất đáng sợ.
Khi tôi ngồi vào bàn ăn, Tần Tinh Dã và những người hầu khác đều đứng sang một bên.
Tôi đưa tay kéo hắn: “Ăn cơm đi, mệt cả đêm rồi không đói sao?”
Những lời trêu chọc hắn tôi thật sự nói ra vanh vách.
Hắn ngồi xuống với vẻ mặt hơi lúng túng, ăn được một nửa, đột nhiên hỏi tôi với vẻ mặt hơi rối rắm:
“Chồng cô…”
“Là Bạch Tiêu Ngôn sao?”
Tôi suýt nữa phun cả sữa ra ngoài.
Nhưng vẫn cố nhịn.
Nhìn hắn thất thần, ảm đạm như vậy, xem ra Bạch Tiêu Ngôn thật sự đã để lại ấn tượng sâu đậm trong ký ức của hắn.
Nói đến Bạch Tiêu Ngôn, anh ta coi như là mối tình đầu của tôi.
Lúc học đại học, Bạch Tiêu Ngôn là học trưởng phụ trách tiếp tân sinh viên mới.
Khác với Tần Tinh Dã, Tần Tinh Dã từ nhỏ đã bị người lớn lấy ra so sánh với tôi.
Chúng tôi đã cãi nhau một trận lớn vì chuyện ai đóng vai hoàng đế trong trò chơi gia đình hồi nhỏ, sau đó liền kết thù oan gia.
Trớ trêu thay, quỹ đạo trưởng thành của hai người cơ bản trùng lặp, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy.
Chuyện gì cũng phải tranh hơn thua.
Tôi học đàn piano, nhà hắn liền mua đàn Steinway mới.
Tôi học vẽ tranh sơn dầu, hắn liền bắt đầu vẽ phác họa.
Tôi nói tôi muốn thi vào Đại học A, hắn nói hắn có thể thi vào Đại học B.
Cuối cùng, hắn cầm điểm thi đại học cao hơn tôi ba mươi điểm, gặp tôi ở cùng một trường đại học.
Tôi nói hắn âm hồn bất tán.
Hắn nói tôi oan gia ngõ hẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/sau-khi-mat-tri-nho-chong-toi-tuong-minh-la-tieu-tam-diup/chuong-2-tieu-tam.html.]
Trong khuôn viên trường đại học, chúng tôi mỗi người một ngả.
Tôi nhanh chóng bị dòng người cuồn cuộn nhấn chìm, đang lúc mất phương hướng quay đầu lại, chiều cao và dung mạo của Tần Tinh Dã khiến hắn nổi bật giữa đám đông, vô cùng bắt mắt.
Tôi mở miệng muốn gọi hắn, nhưng lại có nữ sinh đỏ mặt lao đến, đang ngại ngùng hỏi xin Wechat của hắn.
Hắn cụp mắt, ánh nắng vừa vặn, nhuộm vàng đồng tử.
Lời nói nghẹn lại trong cổ họng, tôi quay đầu lại, không biết ngày hôm đó hắn có cho hay không.
Và tôi gặp Bạch Tiêu Ngôn chính vào lúc này.
Anh ta mỉm cười dịu dàng với tôi, hỏi: “Đàn em, em học chuyên ngành nào, lớp nào?”
Anh ta là một sự tồn tại hoàn toàn khác với Tần Tinh Dã.
Tôi tỏ tình với anh ta sau một buổi liên hoan teambuilding của câu lạc bộ.
Chúng tôi đến công viên giải trí, tôi nói, đàn anh, chúng ta thi b.ắ.n cung đi.
Hôm đó b.ắ.n cung có tặng thú bông nhỏ.
Tôi nói, chắc chắn anh sẽ không có nhiều bằng em.
Khi màn đêm buông xuống, con người dường như trở nên ôn hòa và bao dung hơn.
Gió đêm thổi qua tóc anh ta, anh ta cười khẽ: “Cuối cùng chắc chắn là em rồi.”
“Bởi vì thú bông của anh, đều sẽ tặng cho em.”
Tôi chợt sững sờ, hóa ra có người dễ dàng nhận thua như vậy, chỉ vì tôi muốn.
Đêm đó, tôi tỏ tình, còn anh ta gật đầu.
Bạch Tiêu Ngôn coi như là một người bạn trai tốt.
Anh ta sẽ mua bữa sáng cho tôi, cũng sẽ tặng tôi một bó hoa tôi thích mỗi lần hẹn hò.
Ngay cả khi việc học bận rộn, phải ngâm mình trong phòng thí nghiệm, anh ta cũng sẽ luôn tranh thủ thời gian chuẩn bị bất ngờ cho tôi.
Nếu không có chuyện sau đó, có lẽ tôi và Tần Tinh Dã sẽ không đến được với nhau.
Nghĩ đến đây, tôi không nhịn được nhìn sang góc nghiêng của hắn.
Thái độ của tôi giống như đang ngầm thừa nhận.
Tần Tinh Dã không đợi được lời phủ nhận của tôi, một lúc lâu sau mới khẽ “ừm” một tiếng: “Tôi biết rồi.”
Đã quen nhìn hắn khí thế ngất trời, kiêu ngạo bất kham.
Giờ phút này bộ dạng chịu ấm ức như cô vợ nhỏ khiến tôi hơi mềm lòng.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
“Cái đó, thật ra anh…”
“Tôi biết, tôi chỉ là tiểu tam, tôi không có tư cách quản nhiều như vậy.” Cứng đầu chín mươi độ, u buồn nhìn trời.
Quả không hổ là Tần Tinh Dã, khả năng thích ứng thật sự đứng hàng đầu.
Nhắc đến Bạch Tiêu Ngôn chưa đầy một tuần, anh ta thật sự đã từ nước ngoài trở về.
Anh ta dẫn theo một nhóm gia nhập công ty hợp tác của tôi.
Gặp lại ở công ty, anh ta đã hoàn toàn trút bỏ vẻ non nớt thời đại học, trở nên trưởng thành và tao nhã hơn nhiều.
Comments for chapter "CHƯƠNG 2: TIỂU TAM?"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0