SAU KHI MẤT TRÍ NHỚ, CHỒNG TÔI TƯỞNG MÌNH LÀ TIỂU TAM - CHƯƠNG 1: MẤT TRÍ NHỚ
Tôi liếc nhìn lớp băng gạc trên đầu hắn, thầm nghĩ, anh bạn à, nếu tôi nói là anh, tôi thật sự sợ anh bị xuất huyết não đấy.
“Đừng quan tâm, dù sao cũng không phải anh.”
“Cô kết hôn khi nào?”
“Bốn năm trước.”
“Lúc đó tôi đã làm gì?”
Tôi cười tủm tỉm: “Lúc đó anh mừng cưới cho tôi một bao lì xì to đùng.”
Hắn cụp mắt: “Không thể nào.”
Không biết vì sao giữa hàng lông mày đẹp đẽ lại có chút cô đơn.
Quả nhiên người này mất trí nhớ rồi vẫn khó lừa.
Với mối quan hệ của chúng tôi, hắn quả thực không thể nào mừng cưới cho tôi, hắn chắc chắn sẽ muốn bỏ thuốc xổ vào thức ăn của tất cả khách mời, để đám cưới của tôi trở thành trò cười lớn nhất lịch sử mới đúng.
Nhìn hắn đang ngẩn người, tôi nhanh tay hơn não, đưa tay véo má hắn: “Đi thôi, về nhà.”
“Về nhà?” Ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên, như thể lại nhìn thấy một tia hy vọng nào đó.
Tôi nhanh chóng bịa ra một lý do.
“Ừm, nhà họ Tần phá sản rồi, anh biết không?
“Bây giờ anh là người hầu của tôi.”
Tần Tinh Dã vốn đã muốn vỡ vụn, giờ đây cuối cùng cũng hoàn toàn tan nát.
Tôi diễn cho tròn vai, đã dặn dò trước với người hầu trong nhà.
Bên bố mẹ hắn cũng đã nói chuyện xong, để Tần Tinh Dã yên tâm ở nhà tĩnh dưỡng một thời gian, trước tiên cứ lừa hắn đã, tránh để hắn lo lắng chuyện công ty.
Vì vậy, khi đang ngồi trên xe, vẫn còn ôm một tia hy vọng cuối cùng, gọi điện thoại xác nhận với bố mẹ hắn.
Câu trả lời nhận được là:
“Con trai, nhà chúng ta thật sự phá sản rồi.”
Hắn buông điện thoại, hốc mắt đỏ hoe, cậu ấm thiên chi kiêu tử, bây giờ thật sự trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi.
Một lúc lâu sau, hắn mới khẽ cất lời:
“Vậy, tôi phải làm gì ở nhà cô?”
“Nhiều lắm, giặt giũ nấu cơm, bưng trà rót nước, à, còn phải rửa chân cho tôi.”
Hắn quay mặt đi, nhìn ra ngoài cửa sổ, góc nghiêng lạnh lùng dưới sự sa sút như vậy lại tăng thêm vài phần cảm giác vỡ vụn.
Ai nhìn thấy mà không cảm thán một câu “Trái tim bé nhỏ thật đáng thương”.
Trong lòng tôi đã cười muốn điên rồi, nhưng ngoài mặt vẫn phải nhịn cười.
Phải biết rằng Tần Tinh Dã bình thường là một đóa hoa cao lãnh kiêu ngạo bá đạo.
Con đường nhân sinh của hắn, chính là thiên chi kiêu tử, chân long phụ thể.
Cả con đường đều tóe lửa điện xẹt.
Tôi từng quả quyết rằng, nếu có lúc nào đó có thể nhìn thấy Tần Tinh Dã đỏ hoe mắt vì tôi thì đó chắc chắn là ở đám tang của tôi.
Lời này truyền đến tai Tần Tinh Dã.
Sau khi nghe xong, hắn cười tủm tỉm nói: “Nghĩ nhiều rồi đấy? Đến đám tang cô tôi chỉ đến để đốt pháo thôi.”
Bây giờ nhìn thấy hắn yếu đuối như vậy, thật sự sảng khoái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/sau-khi-mat-tri-nho-chong-toi-tuong-minh-la-tieu-tam-diup/chuong-1-mat-tri-nho.html.]
Tôi nín cười suốt đường về nhà.
Vừa vào cửa, tôi liền đến thư phòng xử lý đống tài liệu chất đống.
Khi tôi về phòng mình, tôi đột nhiên nhìn thấy Tần Tinh Dã đang đứng trong phòng tôi.
Trước mặt còn đặt một chậu… nước rửa chân.
Hắn đang đứng ngẩn người trong phòng tôi, tôi nhìn thứ trong tay hắn mà thầm kêu không ổn.
Đó là bộ đồ ngủ của hắn, phải nói rằng người này rất chung tình.
Một bộ đồ ngủ có thể mặc từ đại học đến sau khi kết hôn bốn năm.
Hắn quay đầu nhìn tôi, trong ánh mắt có một thoáng bối rối.
“Không phải cô đã kết hôn rồi sao? Tại sao đồ của tôi lại ở trong phòng cô?”
Tôi cười tiến lên, kéo cổ áo hắn, ghé sát vào hắn.
Tai hắn đỏ lên, lúng túng quay mặt đi: “Cô… cô làm gì vậy?”
Đầu ngón tay tôi lướt trên lồng n.g.ự.c săn chắc của hắn.
“Sau khi tôi kết hôn, chồng tôi vẫn luôn ở nước ngoài.
“Anh cũng biết đấy, đêm khuya cô đơn, tôi cũng cần có người giải quyết nhu cầu sinh lý.”
Nghe vậy, hắn sững sờ: “Vậy, tôi là tiểu tam của cô sao?”
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
“Hay nói là đồ chơi, sẽ chính xác hơn?”
Tôi há miệng, còn chưa kịp nói gì.
Ngẩng đầu lên liền thấy hắn cụp mắt, đuôi mắt nhuốm một tầng u ám.
Giọng nói ảm đạm: “Đồ chơi… cũng được.”
Tôi cảm thấy hắn lúc này cô đơn và đáng thương, đang thầm nghĩ, mình có phải chơi quá trớn rồi không.
Tần Tinh Dã là một người kiêu ngạo như thế.
Ngủ một giấc dậy, lại thành người hầu, còn kiêm tiểu tam, có phải đả kích quá lớn rồi không?
Nhưng ngay sau đó, tôi liền bị hắn ôm chặt vào lòng.
Mang theo ý tứ hung dữ và quyết liệt, hôn lên môi tôi.
Công thành đoạt đất không chút nương tay.
Tuy hắn mất trí nhớ, nhưng kỹ năng phương diện này không hề giảm sút.
Hắn nằm viện nửa tháng, tôi cũng nửa tháng không được ăn thịt.
Lúc này bị hắn hôn lên, trời long đất lở, mơ mơ màng màng liền quấn quýt trên giường.
Hắn mãnh liệt hơn bình thường, khiến tôi không ngừng cầu xin tha thứ.
Dưới ánh trăng, đôi mắt ấy cuồn cuộn dục vọng và ý muốn chiếm hữu.
Hắn cắn vành tai tôi, giọng điệu có chút hung dữ: “Thích không?”
“Thích… nhẹ một chút…”
“Tôi so với chồng cô, ai lợi hại hơn?”
“…”
“Nói.”
“A” Hắn cắn một cái lên cổ tôi, động tác gấp gáp thúc giục tôi.
Comments for chapter "CHƯƠNG 1: MẤT TRÍ NHỚ"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0