Quay Lại Để Yêu Anh - Phần 9
Phòng thay đồ khá chật hẹp, một tia nắng chiều xuyên qua ô cửa sổ chiếu thẳng xuống người chúng tôi.
Chúng tôi đứng rất gần nhau, gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của đối phương.
Anh khẽ nuốt nước bọt.
Tôi cúi đầu, mặt cũng hơi nóng lên. Đang định tìm cớ nói vài câu cho qua, thì lại nghe thấy giọng nói từ trên đỉnh đầu.
“Được.”
Tôi bật cười.
Anh lúc nào cũng nói “được”.
Cứ như thể anh không biết nói chữ “không” vậy.
Chúng tôi ở lại căn biệt thự này ba ngày.
Nơi đây có đủ mọi thứ.
Bộ mỹ phẩm La Mer đầy đủ, các loại váy vóc, giày dép, đồ ngủ, trang sức. Ngay cả sữa trong tủ lạnh cũng là loại tươi mới nhất.
Buổi sáng, anh sẽ hái những đóa hoa hồng còn đọng sương sớm đến gõ cửa phòng tôi.
Khi tôi còn tóc tai bù xù, mắt nhắm mắt mở, điều đầu tiên tôi nhìn thấy là gương mặt anh mang theo ý cười.
Có lần khi đang đánh răng trong phòng vệ sinh, tôi đột nhiên mỉm cười toe toét.
Anh quả thật rất biết nghe lời.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi này, tôi đã nhận ra một Dục Thành hoàn toàn mới mẻ.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Anh rất giỏi nấu ăn.
Chỉ một miếng bò bít tết thôi: “xèo xèo” trên chảo, hương thơm đã lan tỏa khắp nơi, làm tôi không kìm được thèm thuồng.
Anh còn biết pha trà sữa.
Tôi và anh ngồi đối diện nhau trên ban công, xung quanh là cánh đồng hoa hồng trải dài khắp sườn đồi, trước mắt là một chiếc bếp lửa nhỏ.
Anh dùng đường phèn để xào lá trà, động tác thong thả và thành thạo.
Anh còn có thể bắt cá bằng tay không dưới sông.
Xắn ống tay áo lên, lộ ra cánh tay rắn chắc đầy cơ bắp. Khi anh cúi người đứng dưới dòng nước, chỉ một động tác nhanh gọn, trong tay anh đã giữ chặt một con cá đang giãy đành đạch.
Tôi đứng trên bờ, vui sướng vỗ tay nhảy cẫng lên.
Anh đứng giữa làn nước lấp lánh, nhìn tôi mà bật cười.
Lúc hoàng hôn, anh dựng một giá lửa nhỏ bên bờ sông bằng mấy cành cây, vừa nướng cá vừa thấp giọng kể về tuổi thơ của mình.
“Mẹ anh hồi trẻ yêu nhầm người, trắng tay cả về tiền bạc lẫn tình cảm, sau đó bà ấy dấn thân vào chốn ăn chơi.”
“Bà ấy gặp Dục Phong trong một tụ điểm như vậy, không có bất kỳ nền tảng tình cảm nào, sinh ra anh cũng chỉ vì cần một người để lo cho mình khi về già.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/quay-lai-de-yeu-anh/phan-9.html.]
“Từ nhỏ, anh đã lớn lên trong tiếng mắng chửi của bà ấy và ánh mắt khinh thường của người khác. Họ nói anh dơ bẩn, không xứng đáng sống trên đời này.”
“Sau khi đi học, anh bắt đầu bị bắt nạt đủ kiểu, nhưng anh vẫn sống sót.”
“Về sau, bà ấy mắc bệnh HIV, cuộc sống của anh lại càng khó khăn hơn.”
“Hôm đó, cuối cùng anh cũng bùng nổ, cãi nhau với bà ấy một trận, chất vấn bà vì sao lại tự sa đọa như vậy, vì sao lại sinh ra anh.”
“Buổi tối về nhà, không thấy bà ấy đâu. Hàng xóm nói mẹ anh uống say vào ban ngày, không biết thế nào lại ngã từ tầng lầu xuống, c.h.ế.t ngay tại chỗ và đã được đưa đi rồi.”
“Là anh đã khiến bà ấy chết.”
“Sau đó, anh tìm thấy cuốn sổ ghi chép của bà. Trong đó có một bức ảnh tốt nghiệp, mẹ anh đội mũ cử nhân, nụ cười rạng rỡ và trong sáng.”
“Còn có một tờ giấy xét nghiệm quan hệ huyết thống, ghi ngày anh vừa chào đời không lâu.”
“Anh tra ra được, cha ruột của mình chính là Dục Phong.”
“Bây giờ em đã biết rồi đấy, quá khứ của anh đầy dơ bẩn, đen tối và không thể chịu nổi.”
“Mộ Nam, anh cho em một cơ hội, chỉ lần này thôi. Nếu em không chấp nhận được, nếu em hối hận, thì bây giờ hãy nói cho anh biết.”
Trong màn đêm mờ ảo, giọng nói của anh rất trầm thấp.
Từ đầu đến cuối, anh chỉ chăm chú nhìn ngọn lửa đang nhảy múa, không hề ngước mắt nhìn tôi lấy một lần.
Nói xong, anh bất động, như đang chờ đợi một phán quyết sẽ giáng xuống.
Tôi từ từ dịch người, tiến lại gần anh thêm một chút.
Hàng mi anh khẽ run rẩy, như cánh bướm mỏng manh, dưới ánh lửa, trở nên rực rỡ và mê hoặc.
“Dục Thành, đêm nay hơi lạnh, anh có thể ôm vị hôn thê của mình một cái không?”
Con cá trong tay anh rơi xuống đống lửa.
Anh cứng đờ người, rồi chậm chạp mở rộng vòng tay, cẩn thận ôm lấy tôi.
Mùi hương chỉ thuộc về anh, mang theo hơi thở như cơn gió mãnh liệt từ đỉnh núi cao, ập đến bao trùm lấy tôi.
Lồng n.g.ự.c anh rộng lớn và rắn chắc, nhưng lại run rẩy không ngừng.
Những giọt nước ấm nóng rơi xuống mặt tôi.
Từng giọt, từng giọt một.
Tôi lặng lẽ đợi anh trút hết cảm xúc trong lòng.
Không ai có thể hiểu được người đàn ông này hơn tôi.
Anh đã một mình lê bước trong bóng tối, chỉ vì một tia sáng le lói, mà không tiếc thân mình tan xương nát thịt.
Tôi hiểu được những rung động mãnh liệt, nỗi khao khát không thể với tới, sự cô độc vô bờ bến của anh…
Và tôi vô cùng may mắn, vì mình là người được anh yêu sâu đậm như vậy.
Comments for chapter "Phần 9"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0