Quay Lại Để Yêu Anh - Phần 13
Quả nhiên, chiếc xe của Dục Thành đang đậu trước cửa.
Vừa xuống xe, tôi lập tức chạy vào biệt thự, đến cả chiếc giày rơi ra cũng không quan tâm.
Căn nhà tối om, yên tĩnh lạ thường, chỉ có tầng hai là còn ánh đèn mờ nhạt.
Chân trần băng qua đại sảnh, tôi bước lên tầng hai, đến trước cửa phòng ngủ chính, và nhìn thấy Dục Thành ngay lập tức.
Dưới ánh đèn vàng ấm áp, anh yên lặng tựa vào đầu giường.
Đầu anh ngửa ra sau, trên mặt che một chiếc váy ngủ bằng lụa màu rượu vang.
Đó là chiếc váy tôi đã mặc lần trước.
Tôi lặng lẽ nhìn anh một lúc, từng bước tiến về phía anh.
Đứng trước mặt anh, tôi đưa tay gỡ chiếc váy xuống. Khoảnh khắc anh mở mắt ra, tôi cúi người, hôn anh.
Ánh mắt anh dường như không dám tin, ngơ ngác nhìn tôi.
Tôi ngồi lên đùi anh, chậm rãi cởi từng cúc áo sơ mi của anh.
Xương quai xanh gợi cảm.
Lồng n.g.ự.c rắn chắc.
Cơ bụng săn chắc đang phập phồng.
Tất cả hiện lên từng chút một dưới ánh đèn mờ ảo, đầy mê hoặc.
Tôi mặc kệ tất cả, tiếp tục tháo thắt lưng của anh.
Anh run rẩy nắm lấy tay tôi:
“Chân của anh… sẽ làm em sợ.”
Tôi cúi xuống, hôn dọc theo thân thể anh, dừng lại trên chiếc chân giả của anh.
Đôi mắt anh đỏ hoe, giọng nói khản đặc:
“Nam Nam, em có biết mình đang làm gì không?”
Tôi ngồi thẳng dậy, ra lệnh:
“Đừng hỏi.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Hãy yêu em!”
Đêm hôm ấy, Dục Thành đối xử với tôi như một nữ hoàng.
Anh cúi đầu thần phục tôi, xem tôi là lẽ sống duy nhất.
Dâng hiến tất cả, toàn tâm toàn ý chỉ để chăm sóc cảm xúc của tôi.
Bên tai tôi không ngừng vang lên tiếng anh gọi tên mình.
“Nam Nam, Nam Nam…”
Tiếng thở gấp khẽ khàng, từng cử động dịu dàng, anh hiểu rõ những gì tôi cần, những gì tôi muốn.
Toàn thân tôi như chìm trong một tầng mây hỗn loạn, nhẹ nhàng trôi bồng bềnh.
Theo gió đong đưa, vừa đầy đủ, lại thỏa mãn.
Giống như đang nằm trong một con suối trong vắt, làn nước mát lành lướt qua từng tấc da thịt của tôi.
Từ trong ra ngoài, tôi được hưởng thụ một sự rửa tội thuần khiết và thành kính nhất.
Trong không trung, tôi nhìn thấy hết thảy những màn pháo hoa rực rỡ bừng nở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/quay-lai-de-yeu-anh/phan-13.html.]
Chỉ cảm thấy đẹp đến mức mê hồn, hoàn toàn chìm đắm quên mình.
Chỉ nhớ khi tôi thiếp đi, ngoài cửa sổ trời đã dần dần sáng lên.
…
Ngày hôm sau khi mở mắt, trời đã là buổi chiều.
Bên cạnh không có ai, tấm rèm trắng khẽ lay động, trước cửa sổ là một bó hoa hồng tươi thắm rực rỡ.
Khi bước xuống giường, toàn thân tôi như rã rời, đau nhức đến mức phải nhăn mặt mất một lúc.
Dưới lầu không thấy Dục Thành, nhưng tôi biết anh đang ở đây.
Bởi vì trên bàn ăn bày sẵn một đĩa trái cây tinh xảo, trong bếp có một nồi canh đang sôi lăn tăn, hương thơm ngào ngạt tỏa ra.
Tâm trạng tôi vui vẻ, liền tiện thể ra ngoài vườn hoa hồng dạo một vòng.
Khi ôm một bó hoa lớn trở về, tôi bất ngờ nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đứng như tượng ở cửa.
Anh cúi đầu, không hề nhúc nhích, trông cô đơn và uể oải như một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Tôi nghi hoặc gọi một tiếng: “Dục Thành.”
Anh bỗng quay đầu lại, bước nhanh hai bước về phía tôi, ôm chặt tôi vào lòng.
Cơ thể anh đang khẽ run.
Tôi ngẩn người: “Dục Thành, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Hơi thở ấm áp phả lên tai tôi, từ gấp gáp dần trở nên chậm rãi. Anh dường như cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
“Anh tưởng em đã đi rồi.” Giọng anh khàn khàn nói.
Tôi bật cười, nhẹ nhàng vỗ lên lưng anh:
“Em đi hái hoa thôi. Hơn nữa, xe của em còn đang đậu bên ngoài, anh không nhìn thấy sao?”
“Quên mất.”
Trong lòng tôi vừa cảm động lại vừa xót xa.
Người đàn ông nhạy bén và mưu trí như anh, vậy mà cũng không nghĩ đến điều đơn giản này, rõ ràng là vì quá lo lắng nên rối bời.
“Những lời tối qua em nói đều là vì tức giận bọn họ nên mới nói vậy.” Tôi bỗng thấy có chút ấm ức: “Vậy mà anh không hỏi em một câu đã bỏ đi. Nếu em không tìm thấy anh, chẳng phải sẽ bị oan uổng rất lớn sao?”
Anh đưa tay nâng khuôn mặt tôi, ánh mắt nồng nàn mê luyến nhìn tôi chăm chú.
“Xin lỗi, Nam Nam.
“Đôi khi, anh rất yếu đuối.
“Nam Nam, hứa với anh, sau này bất kể thế nào, đừng đột ngột rời xa anh.”
Hốc mắt tôi bỗng trở nên cay cay.
“Được, em hứa với anh.”
13
Tôi chuyển đến biệt thự.
Dục Thành ngày càng quen thuộc với tôi, bắt đầu biết cách điều chỉnh nhịp điệu một cách thành thạo.
Anh giống như một chiến tướng dũng mãnh công phá thành trì, thường xuyên khiến tôi khóc lóc van xin, buộc phải đầu hàng.
Thế nhưng anh chỉ khẽ thở dài, hôn đi những giọt nước mắt nơi đuôi mắt tôi, nhẹ nhàng dỗ dành.
Vậy mà vẫn tiếp tục mạnh mẽ tiến công, không chút chùn bước.
…
Comments for chapter "Phần 13"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0