Nương Tử Hung Dữ Khéo Tay - Chương 30: Đế Vương Lục
***Thông báo: Mấy chương về sau, có một số chương sẽ gắn pass, mọi người muốn tiếp tục đọc thì truy cập trang mới của mình để mở pass tiếp tục đọc nha. Truy cập vào đây nè https://conkiencang.com/
Ngọc được chia thành vật liệu núi và vật liệu hạt.
Vật liệu núi là nguyên liệu ngọc được khai thác từ các mỏ nguyên sinh, có lớp vỏ bao bọc bên ngoài được hình thành do phong hóa.
Nguyên liệu hạt được sinh ra dưới lòng sông hoặc những nơi khác, sau hàng trăm, hàng nghìn năm mưa nắng bào mòn, ngọc có một lớp vỏ mỏng bao bọc bị phong hóa hoặc không có lớp vỏ.
Lớp vỏ bên ngoài có nhiều màu sắc khác nhau, bao gồm da thô ráp, da cát và da mịn. Da mịn có khả năng xuất hiện màu xanh lá cây cao nhất.
Bạch Vi lấy ra một khối đá cỡ một nắm tay, bề mặt mỏng màu xám và ánh nhựa.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Khi đặt dưới ánh nắng, ánh sáng lộng lẫy và tự nhiên, hướng xanh tương đối rõ ràng, ánh sáng mạnh và phản chiếu rất sáng. Khi chạm vào nó có cảm giác mịn màng vì ngọc bích dày đặc và nặng hơn những khối đá có cùng kích thước.
Bạch Vi kích động trong lòng, nàng không có ôm nhiều hy vọng, nhưng không ngờ lại nhận được một bất ngờ lớn.
Nhìn thấy Bạch Vi đã lâu không lên tiếng, Phương thị do dự nói: “Nha đầu, những khối đá này không có tác dụng sao?”
“Đại nương, xin chờ một chút.”
Bạch Vi mang khối đá đến nhà kho, mở một lỗ nhỏ, lập tức xuất hiện một màu xanh lá cây.
Một loại màu xanh uy nghiêm của hồ nước, thoạt nhìn giống như màu xanh của nước biển, nhưng dưới ánh mặt trời sẽ chuyển sang màu xanh ngọc lục bảo, thay đổi một cách khó lường.
Huyết áp của Bạch Vi lập tức tăng vọt!
Đế vương lục!
Thực sự là đế vương lục!
Khi Giang thị cùng Phương thị và Lưu Lộ bước vào, nhìn thấy Bạch Vi đang cầm khối đá, đứng yên bất động giống như bị điểm huyệt đạo.
“Ngươi đứa nhỏ này, khối đá được thì được, không được là không được, sao lại phải khó xử như vậy?”
Giang thị vặn tay Bạch Vi, nhìn khối đá đã cắt ra, màu xanh bóng đến mức tưởng như sắp chảy ra.
Phương thị lưng còng, bàn tay thô ráp nắm chặt góc quần áo: “Nha đầu, đại nương không phải người khó dây dưa, ngươi chỉ cần nói sự thật thôi.”
“Vi Vi tỷ, muội đi mò ốc dưới sông, nhìn thấy tảng đá này đẹp nên mới nhặt lên chơi.” Lưu Lộ l.i.ế.m đôi môi khô nứt nẻ, ánh mắt rụt rè, nhỏ giọng nói: “Nếu tỷ thích thì muội tặng cho tỷ đó.”
Bạch Vi phục hồi tinh thần, chạm vào cánh tay bị Giang thị nhéo đau, vội vàng nói: “Mọi người hiểu lầm rồi, tảng đá này rất có giá trị, chúng ta đều là hương thân, ta sẽ không lừa dối các người, khối đá này đáng giá bao nhiêu thì hiện tại ta không xác định được. Nếu các người tin tưởng ta, để ta điêu khắc thành ngọc khí rồi đem bán đi, sau đó chúng ta chia đôi?”
Phương thị mơ hồ không hiểu Bạch Vi đang nói gì, bà ngơ ngác nói: “Đại nương không hiểu những thứ này, ngươi cảm thấy tảng đá này có thể làm được thì cứ giữ lại.”
“Các ngươi là người tốt trong thôn, chúng ta tin tưởng ngươi.” Ánh mắt trong sáng của Lưu Lộ lộ ra sự tin tưởng của nàng ấy đối với Bạch Vi.
Bạch Vi nhìn một già một trẻ, cũng là người lương thiện và biết bổn phận, cuộc sống trong nhà không tốt, nghe được tin tức liền lập tức đến đây.
Nàng lấy ra chín lượng bạc vụn và một xâu tiền từ trong tay Giang thị, đặt vào tay Phương thị: “Đại nương, người cầm trước bạc này, khi nào ta điêu khắc ngọc xong đem bán đi, số bạc còn lại sẽ đưa cho người sau.” Dừng một chút, nàng hạ giọng nói: “Hai người các ngươi cô nhi quả mẫu, không thể tiết lộ khối đá này hôm nay có giá trị bao nhiêu a.”
Phương thị biết Bạch Vi lo sợ bọn họ chuốc họa, vì thế cảm kích nắm tay nàng, ánh mắt ươn ướt nói: “Nha đầu, đại nương cảm ơn ngươi! Ngươi là một hài tử tốt!”
Bạch Vi làm việc theo lương tâm của mình, không thẹn với lương tâm.
Từ trong giỏ đá, Bạch Vi lấy ra hai viên đá mã não có kết cấu trung bình.
Lưu Lộ thích những viên đá sờ vào mịn màng, ẩm ướt và mát lạnh, trong lúc vô tình ngược lại là nhặt bảo.
Bạch Vi có chút tiếc nuối, khối đá này quá nhỏ, nếu như lớn hơn nữa……..
Nàng lại vỗ trán, nàng là giẫm phải phân chó nên mới có được một khối nhỏ như vậy.
Sắc trời chạng vạng, Bạch Vi tắm rửa xong về, đem khối đá đặt ở bên cạnh gối, trái sờ phải sờ, yêu thích không buông tay.
Thẩm Ngọc mặc một bộ trường sam đơn bạc đi vào, lấy chăn đệm trong ngăn tủ ra, trải xuống sàn nhà.
Bạch Vi nhìn thấy hắn trải chiếu rơm xuống đất, phía dưới trải nửa đệm nửa chăn còn nửa đệm nửa chăn còn lại thì đắp lên người. Không khỏi cau mày, ngủ như thế này thật không thoải mái. Muốn để hắn về nhà mình ở nhưng lại sợ Giang thị và Bạch Khải Phục lo lắng.
Trong lòng càng quyết tâm cất nhà càng sớm càng tốt để có thêm một phòng cho Thẩm Ngọc.
“Khi nào huynh có thời gian rảnh có thể đi tìm một mảnh đất có phong thủy tốt, để nương mua cất nhà.” Bạch Vi nằm nghiêng, đối mặt với Thẩm Ngọc nói chuyện phiếm cùng hắn.
Thẩm Ngọc kéo chăn đắp trước n.g.ự.c nhắm mắt ngủ, thình lình nghe Bạch Vi nói chuyện, hắn mở to mắt nhìn sang, ánh mắt cứng đờ.
Nàng có làn da ngâm, một mảnh trắng nõn lộ ra trước n.g.ự.c càng thêm bắt mắt.
Bạch Vi cúi đầu nhìn theo ánh mắt của hắn, chợt thấy cổ áo vì nới lỏng, mà nàng đang nằm nghiêng, nên ép chặt hai quả bóng như muốn nhảy ra ngoài.
Mặt già của nàng đỏ ửng, vội vàng thắt chặt cổ áo, quay lưng về phía Thẩm Ngọc, tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Thân thể này phát triển tốt, chỗ nên có đều có, không thừa thiếu chỗ nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/nuong-tu-hung-du-kheo-tay/chuong-30-de-vuong-luc.html.]
Bầu không khí trong phòng thật lúng túng, lại có một chút vi diệu.
ÊCổ họng Thẩm Ngọc trượt xuống, hắn mở miệng muốn nói gì đó, nhưng cổ họng nghẹn lại, cảm thấy vừa nóng vừa khát khô.
Hắn đưa tay lên chạm vào mặt mình, lại dụi mạnh vào mắt.
Mười phần tán đồng với những gì Bạch Vi nói, phải nhanh chóng cất nhà mới. Cô nam quả nữ chung sống một phòng, khó tránh khỏi một số tình huống bất ngờ.
“Ngày mai ta sẽ đi xem đất.”
Thẩm Ngọc ngừng suy nghĩ, ngồi dậy, thổi tắt ngọn nến.
“……Ừm.”
——
Rạng sáng, Bạch Vi tỉnh dậy, Thẩm Ngọc đã không còn ở trong phòng.
Sau khi thay quần áo đi ra ngoài, nhìn thấy Thẩm Ngọc đang xách một thùng nước vào phòng bếp.
Bạch Ly vẫn quỳ ở đó, giống như một quả cà tím bị sương giá bao phủ, héo úa và uể oải.
Giang thị nhẫn tâm, ban đêm nhìn chằm chằm vào hắn từ cửa sổ, Bạch Ly sợ hãi đến mức không dám đứng dậy.
Hắn trông thấy Bạch Vi, coi nàng như kẻ thù mà nhìn chằm chằm.
Bạch Vi cười khẩy, đi vào bếp phụ giúp.
Thẩm Ngọc đổ đầy một thùng nước, ngồi trong sân chặt củi.
Giang thị nhìn đống củi chất cao như núi, càng ngày càng hài lòng với Thẩm Ngọc: “Nếu đệ đệ con cũng được như con rể tài giỏi như vậy thì tốt biết bao nhiêu a!”
“Nương đừng suy nghĩ lung tung. Trong vòng vài tháng tới, Bạch Ly không được phép đi lên trên trấn. Đệ ấy nên ở nhà làm ruộng hoặc giúp cha làm giày rơm. Nếu đệ ấy dám rời khỏi thôn Thạch Bình Phong, con sẽ đánh gãy chân đệ ấy.” Bạch Vi vừa dọn bánh vừa không hạ giọng nói.
Bạch Ly nghe xong lời này, trong lòng liền dâng lên tức giận, nhưng lại không dám bộc phát, tức đến sắp nổ tung!
Giang thị rất tán thành: “Ta sẽ trông chừng hắn, không để hắn không gây tai họa cho ngươi.”
Bạch Vi mỉm cười, uống một bát cháo loãng và ăn một cái bánh trứng, tiếp theo đặt khối đá Đế Vương Lục vào giỏ tre, rồi đặt vài khối đá bình thường lên trên để ngụy trang, sau đó dẫn Bạch phụ cùng đi huyện thành.
Có Bạch Ly lấy trộm bạc, nàng cảm thấy không yên tâm khi để khối đá này ở nhà.
Vừa lúc có thể đem đi thẩm định giá trị, để nàng có thể lên kế hoạch thiết kế khối đá này.
Bạch phụ đã bắt đầu im lặng từ tối qua.
Ông chưa bao giờ nghĩ tới, một ngày nào đó bàn tay này sẽ được chữa khỏi.
Bạch Vi không biết khuyên Bạch phụ như thế nào, có thể chữa khỏi hay không, trong lòng nàng cũng không có chút tin tưởng nào, sợ mình cho đi hy vọng rồi sẽ thất vọng.
Sau một giờ ngồi xe bò đến huyện thành, Bạch Vi và Bạch phụ đi tới y quán do Thẩm Ngọc giới thiệu.
Bạch phụ thường xuyên đến huyện thành, nên quen cửa quen nẻo, đi đến phố Hưng Nông tìm y quán.
Trong xe ngựa đi ngược chiều, Bạch Ngữ Yên và Kiều Nhã Hinh đang ngồi bên trong, thảo luận về chuyện đại hội tuyển chọn bảo vật ba năm một lần.
“Yên Nhi, lần này ngươi chuẩn bị tác phẩm gì?” Kiều Nhã Ninh yêu thích những món đồ ngọc do Bạch Ngữ Yên điêu khắc. Hai người gặp nhau tại đại hội tuyển chọn bảo vật và từ đó trở thành bằng hữu khuê mật.
“Ba năm trước tại đại hội tuyển chọn bảo vật, ngươi mới mười ba tuổi, đã đoạt được giải khôi thủ. Mấy năm nay tay nghề của ngươi càng thuần thục, nhất định cũng là ngươi không ngoài ai khác.”
Bởi vậy Bạch Ngữ Yên đã thành danh sau đại hội tuyển chọn.
Cửa tiệm ngọc khí của Bạch thị mới có thể thịnh vượng như vậy trong thị trấn.
Bạch Ngữ Yên đối với đại hội tuyển chọn bảo vật lần này vẫn như cũ nắm chắc phần thắng: “Ta vẫn chưa có ý tưởng nào tốt, còn phải cùng cha thương lượng một chút.”
Kiều Nhã Hinh rất mong chờ khuê mật của mình lại giành được khôi thủ.
Bạch Ngữ Yên vén rèm lên, trông thấy Bạch Khải Phục và Bạch Vi, ánh mắt dừng lại: “Ta nhìn thấy đại tỷ.”
Kiều Nhã Ninh khẽ giật mình. Đại tỷ của Bạch Ngữ Yên không phải là Bạch Vi sao?
Nữ nhân này đã đánh gãy tay Cố Thế An, vu oan cho hắn, làm ô uế thanh danh của hắn!
Nàng đang lo lắng làm thế nào để tìm Bạch Vi tính sổ, trút giận cho Cố Thế An, không ngờ nữ nhân này lại đưa tới cửa!
Kiều Nhã Ninh nhìn theo ánh mắt của Bạch Ngữ Yên, nhìn thấy Bạch Vi đang kéo Bạch Khải Phục tránh đi xe bò, trong mắt lóe lên tàn nhẫn.
Gọi nha hoàn, bảo nàng ta phân phó xa phu đánh xe đụng vào Bạch Vi!
***Thông báo: Mấy chương về sau, có một số chương sẽ gắn pass, mọi người muốn tiếp tục đọc thì truy cập trang mới của mình để mở pass tiếp tục đọc nha. Truy cập vào đây nè https://conkiencang.com/
Comments for chapter "Chương 30: Đế Vương Lục"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0