NHƯỜNG BẠN TRAI CHO THANH MAI CỦA HẲN - CHƯƠNG 4
12
Mấy hôm trước, tôi đã nhắn tin chia tay với Tống Kỳ An.
Hắn tưởng tôi chỉ đang giận dỗi chuyện Lâm Anh, không coi là thật.
Tôi cũng không mất công giải thích nhiều.
Tôi hiện đang ở bên Chu Cận Tây, nhưng không công khai, miễn cưỡng có thể coi là yêu đương vụng trộm.
Vì chuyện này mà anh vô cùng bất mãn, chiến tranh lạnh với tôi suốt một giờ ba phút mới chịu gọi tới, “Tiết Lê, anh có thể đồng ý làm bạn trai không danh phận của em, nhưng em phải thuyết phục được anh đã.”
Tôi ôm điện thoại cười, “Không có lý do gì cả, nhưng nửa giờ sau có thể gặp ở hồ nhân tạo.”
Chu Cận Tây rất dễ dàng bị tôi lừa gạt.
Tôi cúp máy, xuống giường thay đồ chuẩn bị rời đi, điện thoại lại reo chuông, là Tống Kỳ An gọi tới.
Tôi vẫn không nghe không tắt, thản nhiên xuống lầu rời khỏi ký túc xá.
Không ngờ, Tống Kỳ An đã chờ sẵn dưới lầu.
Nhìn thấy tôi, hai mắt hắn dường như sáng rực lên, “Tiết Lê.”
Tôi liếc nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục đi thẳng.
“Vẫn còn tức giận sao?” Tống Kỳ An đuổi theo, “Anh đã nói với em rồi, anh và Lâm Anh chỉ là thanh mai trúc mã mà thôi, thật sự giữa bọn anh không có gì.”
“Tống Kỳ An, tôi cũng nói với anh rồi, chúng ta chia tay.”
“Tôi không đồng ý!” Hắn hừ lạnh một tiếng, “Lại nói, Tiết Lê, cô có tư cách gì mà dám nói chia tay với tôi?”
Bước chân của tôi khựng lại, rõ ràng đang là mùa hạ, vậy mà tôi như cảm thấy không khí lạnh lẽo bủa vây toàn thân mình.
“Lời mẹ cô dặn, cô quên sạch rồi? Mẹ cô bảo cô ngoan ngoãn đi theo tôi, nghe lời tôi nói. Tôi muốn yêu đương với cô, cô phải ở bên tôi; tôi muốn chia tay, cô mới được phép rời đi! Dù sao nhà các người nợ nhà tôi nhiều như vậy, chút yêu cầu này không tính là quá phận chứ?”
Tôi siết chặt hai bàn tay, sống mũi chua xót.
Mẹ tôi từng giúp việc ở nhà họ Tống mấy năm.
Sau đó, cha tôi gặp nạn qua đời, chính nhà họ Tống đã ra tay giúp đỡ chúng tôi tiền điều trị cứu chữa cùng chi phí tổ chức tang lễ.
Vì vậy, mẹ tôi mang ơn nhà họ Tống, còn nói Tống Kỳ An cho phép tôi đi theo hắn.
Thậm chí, cho dù cả đời không danh không phận, nói không chừng bà cũng sẽ không ý kiến lấy một lời.
Chuyện tôi nói chia tay, tôi chưa cho bà biết. Nếu bà biết chuyện, chỉ sợ sẽ là một khóc lóc hai làm loạn ba thắt cổ.
Biện pháp tốt nhất lúc này, chính là Tống Kỳ An chủ động bỏ rơi tôi.
Nhưng hôm nay xem ra, hắn hẹn hò với Lâm Anh chẳng qua là nhất thời theo đuổi chút kích thích mà thôi.
Mà hiện giờ, hắn vẫn chưa tìm được nữ sinh nào khiến hắn cảm thấy hứng thú hơn.
“Thôi được, sau này tôi sẽ giữ khoảng cách với Lâm Anh.” Tống Kỳ An muốn nắm tay tôi, lại bị tôi lạnh nhạt hất ra, sắc mặt lập tức tối sầm lại, “Tiết Lê, giận dỗi cũng nên có mức độ thôi, đừng có không biết tốt xấu nữa.”
Tôi sợ hắn không kiềm được xúc động mà ra tay với tôi, khi ấy nhất định tôi sẽ không phản kháng được.
Cho dù thật sự xé mặt, cũng phải chọn nơi đông người.
Tôi không muốn vì một tên đàn ông cặn bã mà khiến bản thân phải chịu thiệt thòi, nén giận nói, “Tôi muốn ra hồ nhân tạo đi dạo thư giãn, cẩn thận suy ngẫm lại chuyện này. Chờ tôi suy nghĩ rõ ràng rồi sẽ liên lạc với anh.”
Hai mắt của hắn đen tối không rõ đang suy nghĩ điều gì, một hồi lâu sau mới nói, “Được, đi đi, tôi cho cô một đêm suy nghĩ.”
13
Tống Kỳ An nhìn Tiết Lê đi xa, trong lòng luôn có cảm giác chuyện gì đó không phù hợp, lại nhất thời không thể nói rõ không phù hợp ở chỗ nào.
Hắn thu hồi tâm tư, châm một điếu thuốc.
Khi trở về ký túc xá, lại vừa vặn thấy Chu Cận Tây đang xuống lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/nhuong-ban-trai-cho-thanh-mai-cua-han/chuong-4.html.]
“Đi đâu vậy?” Tống Kỳ An thuận miệng hỏi.
“Hồ nhân tạo.” Chu Cận Tây không mặn không nhạt trả lời.
Tống Kỳ An cười xấu xa, “Lại hẹn hò với cô bạn gái thần bí kia sao?”
Chu Cận Tây liếc nhìn hắn một cái, “Nói chuyện chú ý đúng mực.”
Tống Kỳ An xua xua tay, “Được được được, không đùa cậu nữa, đi mau đi.”
Chu Cận Tây không để ý tới hắn, nhanh chóng rời đi.
Tống Kỳ An lại hút một ngụm thuốc, mới đi được vài bước lại chợt khựng lại.
Ban nãy, hình như Tiết Lê nói muốn đến hồ nhân tạo đi dạo.
Bây giờ Chu Cận Tây cũng muốn đến hồ nhân tạo.
Hơn nữa… Tống Kỳ An đột nhiên nhớ tới ban nãy gặp Tiết Lê, có vẻ cô ấy đã cố ý trang điểm lựa chọn trang phục kỹ càng.
Nhàn cư vi bất thiện
Khi hai người ở bên nhau, thời điểm tình cảm sâu đậm tốt đẹp nhất, mỗi lần hẹn hò, Tiết Lê mới để ý tới vẻ bề ngoài.
Nếu cô ấy thật sự không vui vì chuyện của hắn và Lâm Anh, sao lại có tâm trạng sửa soạn chỉnh trang bản thân xinh đẹp như vậy?
Sắc mặt Tống Kỳ An ngày càng âm trầm.
Suy nghĩ một chút, hắn dụi tắt điếu thuốc, xoay người đi về phía hồ nhân tạo.
Người đi dạo bên hồ không nhiều lắm, Tống Kỳ An quét mắt một lượt liền có thể tìm thấy mục tiêu.
Tại vị trí ánh đèn mờ ảo nhất, nam sinh vóc dáng cao ráo đang che cho một nữ sinh nhỏ nhắn yểu điệu dưới tán cây rậm rạp, hôn nhau cuồng nhiệt.
Tống Kỳ An chỉ cảm thấy khí huyết toàn thân đang sôi sục, xông thẳng lên đỉnh đầu, đốt trụi mọi lý trí của hắn.
Hắn hùng hổ tiến lên vài bước, cơn giận dữ bừng bừng không thể che giấu, “Chu Cận Tây! Cậu con mọe nó đang làm cái gì?!”
Tống Kỳ An túm lấy bả vai nam sinh, hung hăng kéo hắn ra.
14
Đôi nam nữ bị người ta xen vào chuyện tốt vừa mờ mịt vừa tức giận ngẩng đầu nhìn Tống Kỳ An.
Mà khi Tống Kỳ An nhìn rõ khuôn mặt của nam sinh kia, cũng giật mình sững sờ tại chỗ.
Đó không phải là Chu Cận Tây, chỉ là vóc dáng tương đối giống mà thôi.
Nữ sinh hắn đang hôn cũng không phải Tiết Lê.
Tống Kỳ An không biết hai người này.
Có lẽ hắn đã thật sự phát điên rồi, mới có thể nhìn gà hóa quốc, xúc động nổi nóng như vậy.
“Xin lỗi, tôi nhận sai người.” Tống Kỳ An thầm mắng một tiếng, miễn cưỡng phun ra một câu xin lỗi liền xoay người bỏ đi.
“Hắn có bệnh à?!”
“Đúng là đồ thần kinh! Thôi bỏ đi, đừng quan tâm đến hắn nữa!”
Đôi tình lữ hung hăng mắng vài câu, sau đó dẫn nhau tới nơi khác tiếp tục ngọt ngào ân ái.
Tống Kỳ An bấm số của Tiết Lê, nhưng điện thoại đã tắt máy.
Hắn nghiến răng nghiến lợi gọi cho Chu Cận Tây, cũng chẳng có ai nghe.
Một lúc sau, Chu Cận Tây mới nhắn tới một tin, [Vì sao mỗi lần tôi hẹn hò với bạn gái, cậu đều âm hồn bất tán thế?]
Tống Kỳ An không nhịn được văng tục một tiếng, nhẫn nhịn lại nhẫn nhịn, lại gọi một lần nữa.
Nhưng lần này, điện thoại của Chu Cận Tây cũng đã tắt máy.
Hắn lại mắng một câu, chỉ thấy trong n.g.ự.c có cỗ hỏa khí đang cháy hừng hực, không chỗ phát tiết, cũng không có người để phát tiết.
Trong cơn tức giận, chiếc điện thoại bị quăng mạnh xuống đất, lập tức nát vụn.
Comments for chapter "CHƯƠNG 4"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0