NHƯỜNG BẠN TRAI CHO THANH MAI CỦA HẲN - CHƯƠNG 1
1
Khi tôi gọi điện thoại cho Tống Kỳ An, hắn đang chơi bi-a với mấy bạn thân ở quán bi-a gần cổng trường học.
Điện thoại đặt trên bàn trà, chuông vang một lần lại một lần, hắn lại làm như không hề nghe thấy, thậm chí còn không liếc qua lấy một lần.
Lâm Anh đứng bên cạnh hắn bĩu môi, “Bạn gái cậu không thấy phiền sao? An ổn được mấy ngày lại bắt đầu tra hạch, không tin tưởng cậu sao?”
Qua cánh cửa khép hờ, tôi nhìn thấy sườn mặt xinh đẹp của cô ta.
Cô ta dựa vào bàn bi-a, mũi giày cao gót như có như không cọ vào gấu quần của Tống Kỳ An.
Tống Kỳ An cười một tiếng giễu cợt, xoa xoa đầu cô ta, “Nồi không mở thì đừng nhấc vung, em biết rõ là anh phiền mà.”
(*) Nồi không mở thì đừng nhấc vung: Một cách đối nhân xử thế, ý chỉ những điều không nên nói thì đừng nhắc đến, tránh l.à.m t.ì.n.h thế xấu hổ.
“Cậu phiền cái gì? Người ta xinh đẹp lại dịu dàng động lòng, đầu mày cuối mắt đều là cậu, bao nhiêu người cầu còn không được đấy!”
Tống Kỳ An lau lau gậy bi-a, sắc mặt lại hiện lên vẻ không kiên nhẫn rõ ràng, “Hâm mộ cái gì? Gái ngoan đúng là nhàm chán.”
“Nói cậu chia tay…” Lâm Anh mềm mại không xương dựa vào vai hắn, “Thì lại không nỡ.”
“Đứng yên một bên đi, đừng ghé vào người tôi!” Ngoài miệng Tống Kỳ An ghét bỏ, nhưng lại không hề có ý định đẩy cô ta ra.
Tôi nhét điện thoại lại trong túi, không tiếp tục gọi nữa, cũng không có hứng thú đẩy cửa vào chất vấn.
Cho dù bây giờ ngăn cản sự mờ ám của hai người họ, người khó chịu đến cuối cùng vẫn là tôi.
Lâm Anh là thanh mai trúc mã của Tống Kỳ An, cũng là cô gái duy nhất trong nhóm bạn thân của hắn. Sự tồn tại của cô ta, cho dù nói sao quanh trăng sáng cũng không quá chút nào.
Bắt đầu từ ngày đầu tiên tôi và Tống Kỳ An ở bên nhau, cô ta đã tỏ ra đối địch với tôi.
Mà giữa tôi và Lâm Anh, Tống Kỳ An sẽ vĩnh viễn đứng về phía cô ta.
Một tuần trước, bởi vì Lâm Anh cố ý dùng cốc của Tống Kỳ An uống nước, thậm chí khi ăn lẩu còn thân mật đút cho nhau, tôi không nhịn được mà trở mặt với bọn họ.
Khi ấy Lâm Anh tủi thân khóc đến lê hoa dính vũ, Tống Kỳ An liền nổi giận với tôi, “Tiết Lê, nếu em còn gây chuyện nữa thì chia tay đi!”
Hắn nói xong liền đùng đùng bỏ đi, để lại Lâm Anh vừa lau nước mắt vừa kỳ quái nhìn tôi, “Nếu hai chúng tôi thật sự có gì, còn đến lượt cô chen vào sao? Bụng dạ hẹp hòi, không biết nói đùa, đúng là nhạt nhẽo!”
2
Sau chuyện không vui ngày ấy, tôi và Tống Kỳ An không liên lạc với nhau trong suốt một tuần.
Sở dĩ hôm nay tới đây tìm hắn, là bởi vì dì Tống nhờ tôi mang thuốc cho hắn mà thôi.
Vốn tôi nghĩ hắn và Lâm Anh rất thân thuộc nên mới không có cảm giác khoảng cách, nhưng bây giờ nhìn lại, xem ra là tôi quá ngây thơ rồi.
Lúc tôi xoay người chuẩn bị rời đi, Lâm Anh đột nhiên mở miệng, “Tống Kỳ An, rốt cuộc cậu nghĩ thế nào?”
“Cái gì nghĩ thế nào?”
“Cậu cùng Tiết Lê, cậu còn muốn chơi đùa với cô ta bao lâu?”
“Chán thì nói tiếp.”
“Tức là bây giờ vẫn chưa chán?”
Một lúc lâu sau, Tống Kỳ An mới “Ừm” một tiếng.
Lâm Anh có chút tức giận, “Được thôi. Tôi cũng có chuyện muốn nhờ cậu đây.”
“Cậu nói đi.”
“Giới thiệu bạn ký túc xá Chu Cận Tây cho tôi. Tôi thấy hắn rất đẹp trai, lại là kiểu nam sinh cấm dục lạnh lùng, tôi thích.”
Tống Kỳ An cười nhạo một tiếng, “Thân là bạn tốt, tôi khuyên cậu nên c.h.ế.t tâm đi, miễn cho khi bị từ chối lại xấu hổ không ngóc đầu lên được.”
“Sao cậu biết hắn sẽ từ chối tôi chứ? Biết đâu tôi chính là mẫu người lý tưởng của hắn thì sao?”
“Đừng suy nghĩ nhiều, Chu Cận Tây không thích con gái phóng túng như cậu.”
Lâm Anh tức giận đá hắn, “Sao nào? Không thích phóng túng, chẳng lẽ thích gái ngoan như Tiết Lê chắc? Vậy tôi không lừa hắn tới tay là không được rồi!”
Tống Kỳ An đột nhiên ném mạnh gậy bi-a xuống đất, “Lâm Anh, cậu có bệnh à?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/nhuong-ban-trai-cho-thanh-mai-cua-han/chuong-1.html.]
Đôi môi hắn mím chặt, trong mắt chất chứa đầy lửa giận, “Ông đây còn chưa chết, cậu lại dám ý đồ câu anh em của tôi ngay trước mặt tôi?”
“Liên quan gì đến cậu? Cậu yêu đương thì không sao, bây giờ lại không cho phép tôi theo đuổi người ta?”
“Đúng, tôi chính là không cho phép đấy!” Tống Kỳ An đột nhiên bước tới vài bước, giữ gáy Lâm Anh, mạnh mẽ hôn xuống.
Ban đầu Lâm Anh còn ỡm ờ từ chối một chút, nhưng rất nhanh sau đó đã quàng tay ôm cổ Tống Kỳ An, kiễng chân đón nhận nụ hôn của hắn.
Hai người họ quấn quýt si mê, gần như muốn dung nhập người còn lại vào mình.
Lâm Anh thở hổn hển hỏi, “Lại nói, Chu Cận Tây thực sự thích kiểu như Tiết Lê sao?”
“Tôi sao biết được, cả ngày hắn thanh tâm quả dục như hòa thượng vậy. Nhưng cho dù hắn thật sự thích Tiết Lê thì đã sao.” Ngữ khí của Tống Kỳ An có chút đắc ý, “Trong mắt Tiết Lê chỉ có tôi, hắn cùng lắm là ăn lại đồ thừa của tôi thôi.”
Lâm Anh lại kiễng chân hôn hắn, “Vậy cũng coi như tôi ăn đồ thừa đi… Ha ha.”
3
Tôi bỗng nhiên cảm thấy buồn cười, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một cỗ ghê tởm, cực kỳ ghê tởm.
Điều duy nhất khiến tôi thấy may mắn chính là, ở bên nhau lâu như vậy, cho tới bây giờ chúng tôi mới chỉ dừng lại ở nắm tay hoặc chạm môi mà thôi.
Tống Kỳ An dụ dỗ tôi chuyển ra ngoài sống với hắn mấy lần, nhưng tôi cương quyết không đồng ý.
Chỉ trong nháy mắt, những điều vốn không rõ ràng chợt hiện lên.
Lâm Anh dường như rất thích nhắc đến Chu Cận Tây.
Chu Cận Tây và Tống Kỳ An là bạn cùng phòng ký túc xá, tuy nhìn bề ngoài quan hệ có vẻ tốt đẹp, nhưng thực chất chính là bằng mặt không bằng lòng.
Nhàn cư vi bất thiện
Cho nên, Lâm Anh thật sự có thể vừa thích Chu Cận Tây, lại vừa bám theo trúc mã của mình để hưởng thụ sự cưng chiều?
Mà Tống Kỳ An, có lẽ sâu trong lòng hắn vẫn luôn âm thầm so đo cao thấp với Chu Cận Tây.
Dù sao gia thế và diện mạo của Chu Cận Tây đều xuất sắc vượt xa hắn.
Những ý tưởng hoang đường trong tâm trí tôi ngày càng phát triển tới mức gần như không khống chế được.
Tới khi tôi tỉnh táo lại, không ngờ đã gọi tới số của Chu Cận Tây.
4
Tôi hồi phục lại tinh thần, vội vàng muốn kết thúc cuộc gọi, nhưng Chu Cận Tây đã nghe máy, “Tiết Lê?”
“À… Chu Cận Tây, là thế này, tôi gọi mãi mà Tống Kỳ An không nghe điện thoại nên rất lo lắng cho hắn. Hắn có ở ký túc xá không?” Tôi khẩn trương mới mức lắp bắp một hồi mới thành câu hoàn chỉnh.
“Không, một giờ trước hắn đã ra ngoài rồi.”
“Vậy sao…”
“Nếu cô không tin, có thể gọi video.”
Khi lời mời kết bạn wechat của Chu Cận Tây gửi đến, đầu óc tôi vẫn loạn thành một đoàn.
Cuộc gọi chuyển sang video, trước màn hình lập tức lướt qua khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh nhạt của anh.
Sau đó, video hướng thẳng về phía giường Tống Kỳ An.
Giường trống không, chăn gối gọn gàng, một nếp nhăn cũng không có.
“Cảm ơn anh, Chu Cận Tây.” Tôi vừa nhỏ giọng dứt lời, video lập tức bị cắt đứt.
Nhưng, vừa rồi khi camera hướng vào giường của Tống Kỳ An, giường của Chu Cận Tây cũng lộ ra một nửa.
Tôi có thể thấy được một chiếc váy dây hồng nhạt nằm trên giường của anh.
Chiếc váy đó, thật sự rất quen mắt.
Rất giống chiếc váy tôi đã mặc vào ngày kỷ niệm thành lập trường.
Chiếc váy đó tôi mới chỉ mặc qua một lần, sau đó bị Lâm Anh làm bẩn, Tống Kỳ An nói sẽ mang đi giặt giúp tôi, về sau lại nói là vô tình làm mất.
Tôi không chắc chắn lắm, nhưng màu sắc và kiểu dáng, đúng là rất giống.
Thậm chí, cả vệt son môi bị lem nơi cổ áo, cũng vẫn còn nguyên.
Comments for chapter "CHƯƠNG 1"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0