Như Thi Như Họa - Chương 12
Sau khi Đoạn Vô Kỳ lên ngôi vua, việc đầu tiên ta làm là tuyển tú cho hắn, lấp đầy hậu cung.
Thế nhưng khi ta đem những bức tranh mỹ nhân bày ra trước mặt hắn, hắn lại nổi giận với ta.
Đây là lần đầu tiên hắn to tiếng với ta như thế.
Quả nhiên, người ta khi đã có quyền lực cao thì tính tình cũng trở nên cứng rắn hơn.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
“Liễu Như Họa, có phải nàng từ trước đến nay đều xem ta là đệ đệ, xem như bậc quân vương, chứ chưa một khắc nào xem ta là phu quân? Ta chưa từng yêu cầu nàng… Tại sao?”
Ta cũng không rõ tâm trạng mình lúc này, giống như ta chẳng hiểu rõ lòng mình đối với hắn.
Ta chỉ có thể khách quan nói rằng: “Chàng không phải đệ đệ của ta, nhưng cũng không chỉ đơn thuần là phu quân của ta. Chàng là hoàng đế, là người gánh vác vận mệnh của muôn dân. Chàng có thể có tình yêu, có những ham muốn riêng tư, nhưng điều quan trọng hơn cả, chính là trách nhiệm.”
Đoạn Vô Kỳ hỏi ngược lại: “Sống với những người không yêu, sinh ra những đứa con có khi chẳng hề có tình cảm, rồi cứ thế sống hoài phí, để chúng lặp lại bi kịch của ta và Tam ca, đó chính là trách nhiệm sao? Nếu vậy thì trách nhiệm đó, chẳng phải cũng là một dạng ham muốn ích kỷ hay sao?”
Lần này đến lượt ta á khẩu trước mặt hắn.
Một lúc lâu sau, ta chỉ có thể khô khan giải thích: “Chàng biết thân thể ta thế nào mà, ta không thể mạo hiểm sinh con cho chàng được.”
Hắn thản nhiên đáp: “Trong hoàng tộc có nhiều đứa trẻ như vậy, nhận nuôi một đứa là được. Ta chưa từng nghĩ đến việc thay đổi điều gì vì chuyện này cả. Quan trọng là nó có năng lực gánh vác thiên hạ hay không, chứ không phải huyết thống của nó với ta.”
“Ta lớn hơn chàng sáu tuổi.”
Hắn vẫn kiên trì: “Đâu phải mới quen nhau ngày một ngày hai, ta vẫn luôn biết mà.”
“Ta… tuổi thọ ngắn ngủi.”
Thế là khí thế của hắn dịu xuống, dần dần hóa thành sự dịu dàng: “Tỷ tỷ, năm này qua năm khác, ta sẽ luôn ở bên cạnh tỷ.”
Nhìn thiếu niên chân thành và nhiệt huyết trước mặt, lần đầu tiên ta hiểu được thế nào là tự ti.
Có lẽ đó không phải tự ti, mà là sự khát khao và bất lực của một người bệnh tật với sức khỏe.
Một người không biết mình sẽ c.h.ế.t lúc nào, càng có nhiều thứ, lại càng lo sợ sẽ đánh mất tất cả.
Tiên đế đã chọn sai người rồi. Sao Đoạn Vô Kỳ lại là kẻ si tình cố chấp như thế chứ?
Ta cũng đã chọn sai người rồi.
Sao ta lại trót gả cho người khiến ta rung động chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/nhu-thi-nhu-hoa-dfas/chuong-12.html.]
Nhưng ta vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn, đã như vậy, chi bằng cứ sai thêm một lần nữa: “Được, từ trước đến nay đều là chàng nghe lời ta, ta cũng một lần thuận theo ý chàng, chàng muốn làm ‘hôn quân’, ta liền gánh lấy cái danh yêu hậu này.”
Hoàng thượng bỏ trống lục cung, từ chối tuyển tú, Hoàng hậu lại không có con nối dõi, việc này ở triều đại nào cũng là chuyện hệ trọng.
Thế nhưng kỳ lạ thay, chẳng có mấy vị đại thần lên tiếng dị nghị.
Suy cho cùng, ai lại đi so đo với một người sắp chết?
Ta sớm muộn gì cũng phải nhường lại ngôi vị này, hà cớ gì họ phải ra mặt.
Khi ấy, chẳng có ai tin rằng Đoạn Vô Kỳ sẽ ở bên ta trọn đời.
Vẫn có kẻ không kìm được lòng, bên cạnh Đoạn Vô Kỳ bị người ta khéo léo cài vào một cung nữ.
Dung mạo, tính tình, thậm chí ngay cả dáng vẻ, đều có nét hao hao giống ta.
Chỉ khác là, nàng ta khỏe mạnh, rạng rỡ, tựa như ánh xuân, quả thực khiến người ta vừa nhìn thấy đã không khỏi vui mừng.
Đoạn Vô Kỳ để ý đến nàng ta, suy nghĩ cẩn thận, rồi phất tay áo, từ đó về sau trong cung cấm của hắn không còn xuất hiện bất cứ nữ nhân nào nữa.
Cách này vừa trị ngọn vừa trị gốc, suy cho cùng, nếu chỉ xét riêng chuyện con nối dõi, những người này chẳng lẽ lại nhét đàn ông vào cho Bệ hạ hay sao?
Chỉ là ta không ngờ tới, những kẻ tự xưng là đọc sách thánh hiền, hiểu lễ nghĩa này cũng có thể dùng thủ đoạn hèn hạ như thế.
Bọn họ công kích ta, còn trắng trợn vu khống tỷ tỷ.
Bọn họ nói ta chỉ là nữ nhân hậu cung lại dám can thiệp triều chính, thật là ngông cuồng, càn rỡ.
Còn nói tỷ tỷ chiếm đoạt công lao của tướng sĩ, để tô điểm cho bản thân.
Nói ra thật nực cười, cái gọi là can thiệp triều chính, chính là mười kế sách trị thủy mà ta mới dâng lên cho Đoạn Vô Kỳ cách đây không lâu.
Kế sách đó được thi hành đã có hiệu quả bước đầu, cứu được hàng vạn bách tính Ngọc Dương khỏi cảnh lầm than.
Công lao của tỷ tỷ càng khỏi phải nói, tỷ ấy lần nào cũng xông pha trận mạc, thân tiên phong đạo cốt, trên người không biết để lại bao nhiêu vết thương.
Mỗi giọt m.á.u tỷ ấy đổ xuống đều hóa thành cây cỏ đ.â.m chồi nảy lộc, xây nên những bức tường thành vững chắc bảo vệ biên cương.
Thế nhưng những điều này rơi vào mắt kẻ khác, lại biến thành một dạng khác.
Bọn họ nói ta chỉ là một nữ nhân, sao có thể can dự vào việc triều chính?
Gà mái gáy sáng, ắt hẳn là lòng dạ chứa đầy mưu mô.
Comments for chapter "Chương 12"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0