NHŨ MẪU TRÁO CON - CHƯƠNG 6
8
Trương Cường một mình nghênh ngang đến công ty của tôi, thậm chí còn ngồi lên ghế làm việc của tôi, ra lệnh cho thư ký của tôi.
“Từ hôm nay trở đi, tổng giám đốc của tập đoàn họ Tô các cô sẽ là tôi, Trương Cường, lập tức gọi tất cả nhân viên đến họp, bảo bọn họ đến gặp tổng giám đốc mới nhậm chức là tôi đây.”
Thư ký trực tiếp gọi bảo vệ, chuẩn bị ném anh ta ra ngoài.
Anh ta la hét không chịu đi: “Ai dám động vào tôi? Tôi là anh trai của Tô Tây, anh trai ruột, các người không nhận ra tôi, Tô Tây các người chắc chắn nhận ra chứ.”
Nghe thấy tên Tây Tây, thư ký đương nhiên không dám tự ý quyết định, cô ấy gọi điện cho tôi.
Chuyện này dễ giải quyết thôi, tôi gọi bảo vệ đến cho anh ta một trận rồi ném thẳng ra cổng.
“Anh còn dám đến thêm một lần, tôi sẽ đánh cho anh không ra người nữa.”
Anh ta bị bảo vệ đè xuống đất, điên cuồng chửi tôi.
“Mụ già, bà đắc ý không được mấy ngày nữa đâu, đợi chúng tôi và em gái nhận nhau, tất cả mọi thứ của bà sẽ là của tôi, tất cả đều là của tôi.”
Tây Tây túm tóc anh ta, tát liên tục vào mặt anh ta.
“Đồ chó, mẹ tao là người mày có thể tùy tiện mắng sao? Tao nói cho mày biết, đừng nói tao không phải em gái mày, dù tao có là em gái mày thật, tao cũng không cho mày một xu, các người đừng hòng chiếm một phân một hào lợi ích gì của nhà họ Tô.”
Lại ba ngày trôi qua, kết quả giám định ADN lần thứ hai của Lưu Xuân Mai cũng có rồi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, bà ta và Tây Tây không có một chút quan hệ m.á.u mủ nào.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bà ta trợn to mắt, dù thế nào cũng không thể tin được.
“Không thể nào, thật sự không thể nào, tôi đã tự tay tráo đổi, sao nó có thể không phải con gái tôi?”
Bà ta cầm tờ giấy giám định, điên cuồng đập cửa nhà tôi.
“Tô Miên, mày ra đây cho tao, rốt cuộc mày đã tiêu bao nhiêu tiền, giở bao nhiêu trò, Tây Tây rõ ràng là con gái tao, tờ giấy giám định này sao có thể không phải?”
Tôi đồng thời ném tờ giấy giám định ADN của tôi và Tây Tây cho bà ta.
“Nhìn, nhìn cho rõ, Tô Miên và Tô Tây 99.99999%.
“Hiểu ý nghĩa là gì không? Đồ ngu, có hiểu không?”
Cả người bà ta run rẩy: “Không thể nào, sao có thể chứ, năm đó tôi đã tự tay tráo đổi, tôi tự tay tráo đổi, sao có thể sai sót được?”
Trương Cường cũng không tin, anh ta dùng sức lay người Lưu Xuân Mai.
“Mẹ, rốt cuộc là thế nào? Không phải mẹ nói chắc chắn như đinh đóng cột sao? Tại sao lại không phải, mẹ nói tại sao lại không phải?”
Bà ta nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra nguyên nhân, chỉ có thể khăng khăng là tôi giở trò.
Thật là nực cười.
“Lưu Xuân Mai, bà nói Tây Tây không phải con gái bà, vậy con gái ruột của bà đâu, nó đang ở đâu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/nhu-mau-trao-con/chuong-6.html.]
Bà ta đột nhiên biến sắc.
“Mày, mày có ý gì?”
9
Tôi nhìn chằm chằm bà ta, nhìn chằm chằm không rời.
“Bà nói tôi có ý gì? Trong lòng bà nhận định Tây Tây là con gái bà, nhưng Trương Thiến thì sao? Cô ta từ đâu đến?”
Bà ta đột nhiên đẩy mạnh tôi ra, rồi lùi lại, lùi lại.
“Nó đương nhiên là nghiệt chủng của mày, không thì nó còn là ai nữa?”
Tôi hướng ra cửa, lặp lại lời bà ta: “Đúng vậy, cô ta là ai?”
Ngoài cửa, một bóng người gầy gò, nhỏ bé từ từ bước vào.
Lưu Xuân Mai hét lên một tiếng như lợn bị chọc tiết, trốn ra sau lưng Trương Cường.
“Mày, mày là người hay ma? Không phải mày đã c.h.ế.t rồi sao? Tại sao lại xuất hiện?”
Đúng vậy, người bước vào chính là Trương Thiến, con gái ruột của Lưu Xuân Mai.
Nhưng trong 20 năm qua, bà ta luôn coi Trương Thiến là con gái tôi mà ngược đãi.
Bà ta hận tôi tại sao lại có nhiều tiền như vậy, tại sao lại có thể sống tốt như vậy.
Cho nên bà ta muốn ngược đãi con gái tôi, bà ta muốn tôi biết rồi đau khổ tột cùng.
Bà ta vứt Trương Thiến một mình ở quê cũ rách nát, để cô bé sống cùng hai người đàn ông.
Thậm chí bao nhiêu năm nay chưa từng mua cho Trương Thiến một bộ quần áo mới, chỉ để cô bé mặc đồ rách của Trương Cường.
Một cô gái quần áo không đủ che thân, hai người đàn ông không có vợ, không có mẹ.
Những năm nay Trương Thiến sống thế nào, có thể tưởng tượng được.
Bây giờ Trương Thiến đứng trước mặt Trương Cường như một bóng ma.
“Anh nói tôi là người hay ma? Các người nói tôi rốt cuộc nên là gì?”
Trương Cường cũng sợ đến mặt không còn chút máu: “Không phải tháng trước cô đã c.h.ế.t rồi sao? Chết vì khó sinh mà.”
Trương Thiến cười, nhưng nụ cười rất đáng sợ.
“Tôi vốn dĩ phải chết, tôi thậm chí còn nhìn thấy Diêm Vương rồi, nhưng Diêm Vương không nhận tôi, ông ấy nói tôi còn đại thù chưa báo, ông ấy bảo tôi có c.h.ế.t cũng phải mang theo kẻ thù cùng chết.
“Cho nên tôi đã trở về, mẹ, anh, hai người thấy tôi chưa c.h.ế.t lẽ nào không vui sao? Tại sao vậy?
“Tôi không phải người thân của các người sao? Tôi không phải sao?”
Comments for chapter "CHƯƠNG 6"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0