NGỌC HOÁN HỒN - 9
Khi bị hắn mua về, mỗi ngày ta đều bị làm nhục, bị roi vọt, đến mức trong mùa hè nóng nực, ta có thể ngửi thấy mùi hôi thối bốc lên từ những vết thương trên thân thể mình.
Mùi hôi thối ấy khiến ta cảm thấy mình sắp chết.
Khi hắn bò lên giường ta, lúc đang chìm đắm trong dục vọng, ta chộp lấy chiếc bình hoa trên đầu giường, đập mạnh vào đầu hắn.
Bình hoa không thể g.i.ế.c người.
Ta dùng một tay bịt miệng hắn, tay còn lại lần lấy cây trâm đồng, đ.â.m từng nhát, từng nhát vào cổ hắn.
Máu của hắn b.ắ.n lên mặt ta, mùi tanh nồng nặc đến mức hương liệu cũng không thể che lấp được.
Đó là lần đầu tiên ta g.i.ế.c người, nhưng ta không thấy sợ hãi.
Bởi ta nhận ra kẻ mà ta luôn khiếp sợ nhất, giờ đây lại đang sợ ta.
Sau đó, ta trở về nhà, nhưng đệ đệ đã mất vì bệnh.
Phụ thân ta vẫn say xỉn mỗi ngày, chỉ tay vào mặt ta mà chửi rủa, bảo rằng ta xui xẻo, chính ta đã khắc c.h.ế.t đệ đệ. Hắn nồng nặc hơi rượu, nói rằng muốn bán ta cho một gã trai làng bên để lấy tiền mua rượu.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB “Xoăn dịch truyện” để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Đêm đó, ta g.i.ế.c phụ thân, phóng hỏa đốt trụi căn nhà tranh.
Không lâu sau, ta mắc bệnh. Dân làng bảo đó là quả báo của ta.
Ai nấy đều tránh xa ta, không ai dám lại gần.
Chỉ có Lê Nguyện không chê ta bệnh tật, còn nói muốn chữa bệnh cho ta.
Bệnh phong hoa khó mà chữa khỏi, huống chi ta đã bệnh đến mức không còn cứu được.
Ta chẳng muốn để ý tới nàng, chỉ muốn yên lặng chờ chết.
Nhưng nàng lại ngồi xuống bên cạnh ta, bắt đầu trò chuyện.
“Cô làm nghề gì?”
“Ta là kỹ nữ, không phải nữ nhân nhà lành. Đây là quả báo của ta, ngươi đừng phí thuốc men lên ta nữa.”
“Ta chữa bệnh không quan tâm thân phận. Dù là kỹ nữ hay nữ nhân nhà lành, bệnh thì đều như nhau.”
Ta cười nhạt: “Ta sao có thể giống với nữ nhân nhà lành?”
Lê Nguyện từ tốn bôi thuốc lên những vết loét trên người ta, vừa làm vừa cười nhẹ: “Đều là con người, có gì khác biệt?”
Đây có lẽ là lần đầu tiên ta được xem như một con người.
Thế nhưng, giữa người với người, vẫn có sự khác biệt.
Ta từng nghĩ rằng, nữ nhân sinh ra là phụ thuộc vào nam nhân, chỉ có dựa vào nam nhân mới có thể sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ngoc-hoan-hon/9.html.]
Nhưng Lê Nguyện lại nói rằng, tất cả đều là con người, những việc nam nhân làm được, nữ nhân cũng có thể làm, thậm chí nữ nhân còn có thể làm hoàng đế.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nàng, ta chỉ cảm thấy lâu lắm rồi mới nghe được một điều nực cười như thế.
Sau khi khỏi bệnh, ta liền đi theo bên nàng.
Ta không thích học y thuật, chỉ có chút hứng thú với việc trồng dược liệu.
Lê Nguyện dạy ta nhận biết và trồng các loại thuốc. Vào đêm trước khi nàng đi kinh thành, nàng đột nhiên nói với ta:
“Tri Sương, sau này nếu có ai hỏi cô làm nghề gì, cô có thể nói rằng mình là người trồng thuốc.”
*
Tống Khinh Vũ vẫn không ngừng truy hỏi:
“Ngươi là nữ chính? Nữ chính rõ ràng đã bị ta g.i.ế.c rồi, chẳng lẽ ta g.i.ế.c nhầm người…”
Ta lắc đầu, bình thản đáp:
“Ta không phải nữ chính hay nữ phụ trong câu chuyện. Ta và ngươi vốn dĩ đều là những nhân vật không mấy quan trọng trong câu chuyện này. Nhưng trong một lần cơ duyên trùng hợp, chúng ta trở thành biến số.”
Ta và Tống Khinh Vũ đều nhờ Lê Nguyện mà trở thành những biến số trong câu chuyện.
Ta vốn chỉ là một người bình thường không đáng chú ý được Lê Nguyện cứu sống.
Việc ta tiên đoán được nạn lũ lụt, chẳng qua là vì Lê Nguyện trước đó đã bảo ta trồng một vài vị thuốc trị bệnh lỵ. Ta chỉ đoán mò mà thôi.
Còn Tống Khinh Vũ, vốn bị bọn buôn người lừa bán. Trước khi bị bán vào thanh lâu, nàng được Liễu Tri Châu để ý vì nhan sắc, liền mua về.
Liễu Tri Châu từng mua được một viên “Hoán Hồn Châu” từ tay một yêu đạo. Ông ta mua Tống Khinh Vũ để đổi hồn nàng với con gái ruột đang bệnh nặng của mình, Liễu Kiều Kiều.
Nhưng khi về đến nhà, Liễu Tri Châu phát hiện phu nhân của ông ta đã mời Lê Nguyện đến chữa khỏi bệnh cho Liễu Kiều Kiều.
Trong câu chuyện, Liễu Kiều Kiều chính là bạch nguyệt quang của Châu Hoài Cẩn.
Khi ấy, Lê Nguyện chỉ cảm thấy cô gái nhỏ này chẳng hề đẹp nghiêng nước nghiêng thành như lời đồn trong truyện.
Ngày Liễu Kiều Kiều khỏi bệnh, nhà họ Liễu tổ chức một buổi yến tiệc linh đình.
Liễu Tri Châu nghĩ rằng mình nhất thời mê muội nên mới tin vào chuyện hoang đường như viên “Hoán Hồn Châu”. Ông ta tùy ý ném viên châu sang một bên.
Hôm đó, nhân lúc hỗn loạn, Tống Khinh Vũ trộm lấy viên “Hoán Hồn Châu” rồi bỏ trốn.
Sau này, nàng dựa vào viên châu đó để thay thế thân phận của nữ chính, trở thành thiên kim tiểu thư nhà tướng.
Nàng đánh cắp cuộc đời của nữ chính, dựa vào khả năng nghe được tiếng lòng của người khác, từ từ bước lên vị trí của nữ chính.
Nhưng những thứ trộm cắp mà có, sớm muộn gì cũng phải trả lại.
Giờ đây, nàng lại trở về với vị trí của một nhân vật không quan trọng trong câu chuyện.
Comments for chapter "9"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0