MƯỜI NĂM ĐỢI MỘT LỜI HỨA - Chương 8
…
Khi tôi rời khỏi đồn cảnh sát, Lý Dũng Thành gào lên gọi tôi:
“Yên Yên, làm ơn! Cứu anh với!”
“Trước kia em thích nhất là gọi anh là anh Dũng Thành mà!”
“Yên Yên! Đừng đi! Yên Yên!”
Tôi không quay đầu lại, chỉ sải bước rời đi.
Dù bước chân tôi vẫn khập khiễng, nhưng mỗi bước đều vững vàng và dứt khoát.
Tôi không ngờ, gia đình Lý Dũng Thành lại đến nhà tôi cầu xin.
“Nhà chúng tôi chỉ có mỗi nó là có tương lai. Nó có lỗi với nhà cô, nhưng nó cũng là một đứa biết học. Giờ mà đi tù thì coi như cả đời tiêu rồi.”
Họ van xin tôi, cũng cầu xin cả bố tôi.
Những quả trứng mà họ còn không nỡ ăn, lại mang ba giỏ lớn đến để bên giường bệnh của bố tôi.
Tôi đồng ý không truy cứu vụ trộm tiền của Lý Dũng Thành.
Nhưng tội “lưu manh” thì vẫn không thể khép lại được. Mẹ của Lê Lệ Lệ nhất định không chịu tha.
Lý Dũng Thành khiến bà mất hết mặt mũi, danh tiếng con gái bà cũng bị ảnh hưởng.
Tất cả là do anh ta mà ra.
Lý Dũng Thành đã là người trưởng thành, phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Bao nhiêu trứng cũng chẳng có ích gì — anh ta bị kết án một năm tù.
Ba mẹ anh ta nghe tin suýt chút nữa thì ngất xỉu.
Mang án tích rồi thì coi như đời anh ta cũng chấm hết.
Trường học cũng lập tức đuổi học anh ta.
Trong một năm ngồi tù đó, anh ta ra sức cải tạo, mong sớm được thả.
Nghe nói vì làm việc quá gắng sức, bị vật nặng đè lên chân, giờ đi đứng cũng tập tễnh.
Mà chuyện đó cũng là sau này rồi.
Tôi thì hoàn thành tốt năm học lớp 12.
Không những trở thành học sinh đầu tiên trong trường thi đậu Đại học Bắc Kinh, mà còn giành luôn danh hiệu thủ khoa toàn tỉnh.
Trong tiệc mừng đỗ đại học của tôi, bố tôi đã có thể đứng vững, không cần nạng, tự mình phát biểu chúc mừng.
Cả làng đều mừng cho tôi.
Đến cả mẹ của Lê Lệ Lệ cũng tới chúc mừng, vừa khen tôi, vừa mắng con gái mình không có tiền đồ, suốt ngày chỉ biết yêu đương lăng nhăng.
Nhà họ Lý cũng cử người đến.
Mấy ông anh của Lý Dũng Thành mặt mày tươi rói, chúc mừng rôm rả, còn mang theo không ít quà cáp.
Điều khiến tôi bất ngờ là — Lý Dũng Thành lại được thả sớm.
Anh ta ôm một bó hoa, tập tễnh đi về phía tôi.
“Yên Yên, xin lỗi em. Trước đây là anh không biết trân trọng em. Mong em tha thứ.”
Các ông anh của anh ta cũng hùa theo gào lên:
“Yên Yên, tha cho thằng Dũng Thành đi mà! Hai đứa cũng coi như thanh mai trúc mã rồi!”
Lý Dũng Thành tiếp tục:
“Anh biết em từng thích anh. Thật ra… anh cũng thích em. Làm ơn… cho anh một cơ hội.”
Mọi người trong làng đều sững sờ.
Có người lập tức mắng thẳng mặt:
“Không biết xấu hổ! Có tí danh phận liền quay lại bám theo!”
“Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!”
9
Bố mẹ tôi cũng vội vàng tiến đến ngăn cản, nói rõ:
“Lý Dũng Thành, cậu phải biết thân biết phận! Ăn uống thì được, nhưng đừng mở miệng nói mấy chuyện không nên nói!”
Còn gia đình anh ta thì đúng là… mặt dày không ai bằng.
Cố chen vào giữa, còn nói:
“Chuyện của tụi nhỏ thì để tụi nhỏ quyết! Thời đại mới rồi, yêu đương tự do là chuyện bình thường!”
“Em trai tôi ở làng cũng thuộc dạng sáng sủa, có tài, hoàn toàn xứng đáng với con gái nhà anh!”
Người nhà họ Lý mặt dày tự tâng bốc Lý Dũng Thành, khiến dân làng nghe xong chỉ biết trợn trắng mắt.
Lý Dũng Thành chẳng biết từ đâu móc ra một chiếc khăn quàng cổ đỏ.
“Yên Yên, đây là khăn em đan lần đầu tiên tặng anh, trên đó còn thêu chữ love bằng tiếng Anh. Anh biết, em đã thích anh từ lâu.”
Comments for chapter "Chương 8"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Vết Cào Trên Lưng Kẻ Si Tình
Thể loại: Hào Môn Thế Gia, HE, Hệ Thống, Hiện Đại, Học Đường, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngôn tình, Ngọt, Trả Thù, Trọng Sinh, Xuyên Sách0
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt5
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt5