MỘT CUỘC CƯỚI THAY, MỘT LẦN GẢ THẾ - 8
Hắn muốn làm kiểu cưỡng ép tình yêu, cần ta và Bùi Văn Khánh đóng cảnh ngồi đại lao.
Thật ra cũng có một lựa chọn khác: ngồi đại lao thật.
Quả là một vấn đề tuyệt vời đến khó mà chọn!
Người hay nói “chết đạo hữu không c.h.ế.t bần đạo”* như ta, sau khi do dự hẳn ba giây, tự nhủ: “Quân muốn thần chết, thần không thể không chết.” Chúng ta làm thần tử, phải san sẻ cùng vua chúa.
(*) Tử đạo hữu bất tử bần đạo: Câu này ý nói là chỉ cần mình sống là được, đạo hữu (cách gọi bạn bè của người tu đạo) sống c.h.ế.t không quan trọng, tương tự câu “Sống c.h.ế.t mặc bay tiền thầy bỏ túi”.
Nghĩ vậy, ta liền lập tức bán đứng Bùi Văn Nguyệt:
“Bệ hạ, thần chọn đóng cảnh ngồi đại lao.”
Tiểu Hoàng đế gật đầu hài lòng, rồi quay sang Bùi Văn Khánh.
Bùi Văn Khánh thi lễ:
“Bệ hạ cũng biết, nhà họ Bùi từ trước tới nay đều do phu nhân làm chủ.”
Tiểu Hoàng đế càng hài lòng hơn.
Trong đôi mắt non trẻ kia hiện lên vẻ thông minh giả tạo của một thiếu niên đang cố bắt chước kiểu bá đạo đế vương nhưng không thành công.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB “Xoăn dịch truyện” để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
****
Trong ngục, ta lườm Bùi Văn Khánh, trách:
“Bán muội muội nhanh thật đấy.”
Vị cẩu Hoàng đế này để tăng độ chân thực, phát cho ta và Bùi Văn Khánh bộ y phục phạm nhân chính hiệu.
Tiết trời đầu xuân ấm lạnh bất thường, từ nhỏ ta đã sợ lạnh, bất giác co người lại.
Bùi Văn Khánh nhận ra, bèn ôm ta vào lòng.
Cảm giác y hệt như đang cuộn tròn trong chăn ấm.
Ta không nhịn được, cọ cọ vào hắn.
Bùi Văn Khánh cười trầm thấp:
“Phu nhân cũng bán không chậm mà.”
Thực ra về tâm tư của Bùi Văn Nguyệt, ta và Bùi Văn Khánh đều ngầm hiểu rõ.
Bùi Văn Nguyệt tình nguyện ở lại trong cung, chính là vì nàng ta có ý với Tiểu Hoàng đế.
Còn tại sao chưa chịu đồng ý?
Chắc chắn là vì Bùi Văn Nguyệt cảm thấy nếu đáp ứng quá nhanh, Tiểu Hoàng đế sẽ không biết trân trọng.
Chúng ta lấy thân mình làm cầu nối trong trò chơi tình ái của người khác.
Chủ yếu là nếu không hy sinh thân mình, sẽ bị ép buộc phải hy sinh.
Cái cảm giác định mệnh c.h.ế.t tiệt này.
*****
Trong một nhà tù dột nát với chiếc giường gãy, ta thu mình trong vòng tay ấm áp mềm mại của Bùi Văn Khánh.
Suy nghĩ vẫn chưa kịp xong, bên cạnh bỗng vang lên một giọng nói quen thuộc:
“Chỗ nào cũng có hai ngươi là sao?”
Quay qua nhìn, hóa ra là người bạn tù ngồi ở phòng bên.
Ồ, người quen đây mà – ca ca ta.
Ta không nhịn được bật cười, cười đủ rồi mới hỏi:
“Ca, huynh phạm tội gì thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Ca ca ta nghiến răng nghiến lợi, không cắn nổi, cắn lại càng nghiến:
“Bùi Văn Nguyệt cái đồ cẩu tử đó, nói với Hoàng đế rằng còn tình cảm với ta.”
“Hoàng đế liền moi ra tội của ta, bắt ta ở đây bảy ngày!”
“Không phải chứ, ta với nàng ta làm gì có dư tình gì!”
“Ta oan quá, ông trời ơi!”
Ca ca ta quả nhiên là người luôn đi ngang qua tình yêu của toàn thế giới.
Hậu thế gọi huynh ấy là: Bảo an tình ái.
12
Ca ca ta đã mãn hạn tù, nhưng Bùi Văn Nguyệt vẫn chưa chịu gật đầu.
Thế là ta và Bùi Văn Khánh tiếp tục bị nhốt trong nhà lao trống trải này.
Có lẽ vì không khí thích hợp, hoặc có lẽ vì cảm xúc trỗi dậy, ta ngồi trong lòng BùiVăn Khánh, bắt đầu hỏi đủ thứ.
“Khi nào thì chàng thích ta?”
Bùi Văn Khánh suy nghĩ rất lâu mới trả lời:
“Có lẽ vì muội muội ta thường xuyên khen nàng, khen mãi khiến ta muốn gặp thử.”
“Gặp rồi lại nghĩ, sao trên đời lại có một nữ tử thú vị như vậy?”
“Đến sau cùng, liền muốn giữ nàng làm của riêng.”
Ta rất thích câu trả lời này, nhưng điều đó không ngăn được câu hỏi tiếp theo đã xuất hiện trong đầu:
“Vậy tại sao chàng không trực tiếp cầu hôn?”
Bùi Văn Khánh véo má ta, mỉm cười:
“Ban đầu ta muốn dùng chiến công mới để cưới nàng.”
“Nhưng năm đó đánh giặc quá hăng, đối phương sợ đến không dám xâm phạm.”
“Không còn cách nào, ta chỉ nghĩ rằng thiên hạ thái bình cũng tốt, ta có thể từ từ mà tính.”
“Ai ngờ, danh hiệu ‘Sát Thần’ quá vang dội, nàng gặp ta liền tránh né?”
Ta không dám giải thích.
Không phải vì sợ, mà là vì thời gian đó ta chỉ mê thân hình hắn, thấy hắn liền đỏ mặt.
Không nhận ra sự bất thường của ta, Bùi Văn Khánh vẫn chìm đắm trong hồi ức:
“Nhưng ông trời cho ta một cơ hội ngàn vàng.”
“Ta nghĩ, nếu không nắm bắt thì thật chẳng đáng mặt nam nhân. Vậy nên ta đến.”
“Còn nàng, Tuyết Nhi? Là vì thế ép buộc, hay thực sự có chút động lòng với ta?”
Bàn tay của ta bị đặt lên n.g.ự.c hắn, có thể cảm nhận được nhịp đập nóng bỏng từ trái tim.
***
Lửa lòng dường như bị thắp sáng.
Ta nhớ lại năm mười lăm tuổi, trong buổi cung yến, ta bị lạc đường trong hậu cung.
Trời dần tối.
Ngày hôm đó ta vừa xem xong “Cung Trung Ác Quỷ Lục”, tiếng mèo kêu khiến ta liên tưởng đến vô số cung phi nuôi mèo bị c.h.ế.t oan.
Comments for chapter "8"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0