Lòng Không Gợn Sóng, Tim Sẽ Không Đau - Chương 22
“Gần đây em thực sự đã suy nghĩ rất nhiều.”
“Về quá khứ, em hy vọng chúng ta có thể buông bỏ, về tương lai, em hy vọng mình có thể tự bước đi.”
Nói đến đây, giọng Tần Mục Dã trở nên nhẹ nhàng hơn: “Chị Hâm Duyệt, sau này ‘mỗi người’ chúng ta đều sẽ ổn thôi, đúng không?”
Khương Hâm Duyệt nghe rõ hai từ mà anh nhấn mạnh, rất lâu sau mới khó khăn gật đầu: “Đúng.”
Tần Mục Dã thở ra một hơi nặng nề, dường như lúc này mới nhẹ lòng.
“Cảm ơn chị Hâm Duyệt.”
“Vậy chị Hâm Duyệt đi làm việc trước đi, ở đây đã có Hướng Minh và mọi người rồi.”
Gương mặt Khương Hâm Duyệt hoàn toàn ẩn trong bóng tối, động tác cũng trở nên chậm chạp.
Mọi người đều nhìn thấy nỗi buồn và đau khổ bao trùm cô, nhưng không ai nói ra.
Cô cứ lặng lẽ quay người, như một người già nua khom lưng, từng bước từng bước đẩy cửa rời đi.
22
Tống Tư Dịch cứ thế nhìn Khương Hâm Duyệt lảo đảo đi đến trước mặt mình như một cái xác không hồn.
“Cô ổn không Boss?”
Hình ảnh Khương Hâm Duyệt đau buồn như vậy khiến Tống Tư Dịch cảm thấy lo lắng đến bất an.
Anh ta muốn đỡ cô, nhưng bị Khương Hâm Duyệt gạt tay ra.
Ánh mắt cô nhìn trống rỗng về phía xa, giọng khàn đặc và yếu ớt: “Đi thôi.”
Tống Tư Dịch liếc nhìn cửa bệnh viện, không kìm được hỏi: “Không đợi cậu Tần sao?”
Khóe mắt Khương Hâm Duyệt lấp lánh nước: “Cậu ấy nói, mỗi người chúng ta đều sẽ ổn thôi.”
Tống Tư Dịch cắn môi, luôn cảm thấy mọi chuyện đi đến ngày hôm nay có liên quan rất lớn đến mình.
“Boss, tôi sẽ đi giải thích với cậu Tần một lần nữa.”
“Trước đó tôi đã nói rất nhiều lời khó nghe với cậu ấy, chắc chắn cậu ấy vẫn còn giận.”
“Dù thế nào thì tôi cũng nên đích thân xin lỗi cậu ấy.”
Đôi mắt Khương Hâm Duyệt lóe sáng một chút, rồi nhanh chóng trở nên u ám.
“Với cậu ấy thì những điều này đã không còn quan trọng nữa rồi.”
Nói xong, Khương Hâm Duyệt thất thần bước về phía trước.
Nhìn những bước chân chậm rãi của cô, cuối cùng Tống Tư Dịch vẫn đi theo.
Tình trạng hiện tại của Boss thật sự không yên tâm để cô một mình.
……
Máy bay hạ cánh, lại là một đêm khuya.
Xe dừng trước cổng “Nhã Uyển”, Khương Hâm Duyệt xuống xe.
Tống Tư Dịch không yên tâm, nói sẽ đưa cô vào trong, nhưng bị cô bỏ lại ngay ở ngoài.
Mở cửa ra, cả căn phòng đầy hoa hồng và nến, dưới ánh sáng ấm áp, vừa ấm cúng vừa ngọt ngào.
Đây là cảnh tượng cô tái hiện lại từ lần đầu Tần Mục Dã tỏ tình với cô.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Giờ đây, nó lại giống như một trò đùa.
Khương Hâm Duyệt thẫn thờ nhìn rất lâu, sau đó cẩn thận bước qua những đóa hồng và ngọn nến để vào phòng ngủ.
Cô lặng lẽ lấy ra chiếc hộp đã giấu kín, rồi tìm chiếc bật lửa nhanh chóng xuống lầu.
Sau đó, cô mở máy hát, bật một bài nhạc êm dịu, rồi châm lửa những ngọn nến trên sàn.
Tắt đèn, Khương Hâm Duyệt bước vào giữa những ngọn nến theo điệu nhạc.
Trong ánh sáng mờ nhạt của nến, bóng dáng Khương Hâm Duyệt lay động trong căn phòng trống trải.
Giống như một đóa hoa quỳnh nở trong đêm, lạnh lẽo và cô đơn.
Khương Hâm Duyệt ôm chiếc hộp đựng nhẫn, như bị mê hoặc, chậm rãi quỳ xuống hướng về cầu thang, dường như người cô yêu thương đang bước về phía mình.
Nhìn về phía trước, Khương Hâm Duyệt thành kính cất lời:
“Mục Dã, em yêu anh, xin anh hãy lấy em, có được không?”
Trong bóng tối, dường như Khương Hâm Duyệt thực sự nghe thấy câu trả lời của Tần Mục Dã.
Khóe môi cô nở nụ cười hạnh phúc, vui sướng đứng dậy, định đeo chiếc nhẫn lên tay người yêu.
Nhưng tiếng nhạc đột ngột ngừng lại.
Chiếc nhẫn rơi từ giữa không trung xuống, lặng lẽ nằm trên tấm thảm.
Thế giới tươi đẹp mà cô tưởng tượng cũng lặng lẽ tan vỡ như bong bóng.
Khương Hâm Duyệt ngồi sụp xuống đất, bật cười điên dại.
“Giả dối! Giả dối! Tất cả đều là giả dối!”
Những gai hoa hồng và lửa nến để lại chi chít vết thương trên tay Khương Hâm Duyệt.
Nhưng cô hoàn toàn không quan tâm, điên cuồng phá hủy mọi thứ trước mắt.
Không biết đã bao lâu trôi qua, có lẽ Khương Hâm Duyệt đã mệt mỏi kiệt sức.
Cô loạng choạng đứng dậy, dò dẫm trong bóng tối tiến đến giá rượu.
Cô mò mẫm một lúc, mở đại một chai rượu, uống một ngụm lớn nhưng ngay lập tức phun ra.
“Không đúng… không phải vị này…”
Cô lắc đầu, đập mạnh chai rượu xuống đất.
Đổi chai khác, lại đập.
Cứ thế, cô đã đập hết toàn bộ số rượu trên giá, nhưng vẫn không tìm được hương vị mà mình muốn.
Khương Hâm Duyệt nhìn giá rượu trống trơn, ngẩn người một lúc.
Sau đó, mặc kệ những mảnh vỡ và rượu vương vãi trên sàn, cô thu mình ngồi xuống đất, khóc như một đứa trẻ.
“Mục Dã… Mục Dã…”
22
Tần Mục Dã nằm viện hai ngày rồi xuất viện.
Nhưng hai anh em nhà họ Hướng vẫn coi anh như một bệnh nhân.
Một người không cho anh đi làm, một người không cho anh ra ngoài.
Comments for chapter "Chương 22"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0