TIEUTIENNHAN
  • TRANG CHỦ
  • NHÓM DỊCH
  • TIKTOK
  • FANPAGE
  • Cài Đặt
đăng nhập đăng ký
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • NHÓM DỊCH
  • TIKTOK
  • FANPAGE
  • Cài Đặt
  • Cổ Đại
  • Hiện Đại
  • Tin Tức
  • HOT
  • Thể Loại
    • Nữ Cường
    • Vả mặt
    • Đam Mỹ
    • lãng mạn
    • Đời thường
    • Sủng Ngọt
    • Cổ trang
    • Drama
    • Âu cổ
    • Thanh xuân
    • Action
    • Thú nhân
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Mystery
    • 18+
    • Trả Thù
    • Trọng sinh
Fanpage Nhà MÈO

Hoàng Đế Bắt Nhầm Hệ Thống Cung Đấu - Chương 15

  1. Home
  2. Hoàng Đế Bắt Nhầm Hệ Thống Cung Đấu
  3. Chương 15
  • Theo Dõi
Prev
Next

Khi Sở Úc bước vào điện, Thái hậu vô cùng kinh ngạc: “Hôm nay Hoàng thượng sao lại rảnh rỗi đến đây vậy?”

 

Thục phi vội vàng đứng dậy, mỉm cười hành lễ với Sở Úc: “Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.”

 

Sở Úc phẩy tay, nói với Thái hậu: “Trẫm nhớ hôm nay có tuyển tú, nên ghé qua xem thử. Mẫu hậu vì việc của trẫm mà vất vả, trẫm thật hổ thẹn.”

 

Thái hậu cười nói: “Con có lòng là tốt rồi. Ai gia hiện giờ vẫn còn khỏe mạnh, có thể làm được gì thì cứ làm. Hoàng thượng đã đến rồi, vậy thì cùng xem thử đi.”

 

Nói rồi, bà liền phân phó cung nhân: “Dẫn các nàng ấy xuống, tiếp tục xướng danh.”

 

“Khoan đã.” Ánh mắt Sở Úc dừng lại trên người Yên Dao Xuân, chậm rãi nói: “Trẫm thấy tiểu thư này khá tốt, sao Mẫu hậu không giữ lại thẻ bài?”

 

Thục phi liếc nhìn Thái hậu, giải thích: “Hoàng thượng có điều không biết, nữ nhi nhà họ Yên này đã tự ý sử dụng trang sức của cung phi. Chưa kể món đồ cũng không rõ nguồn gốc, nàng ta chỉ là nữ nhi của một tiểu quan lục phẩm, vậy mà dám làm ra loại chuyện này, thật là to gan.”

 

“Thì ra là vậy.” Sở Úc đánh giá Yên Dao Xuân, nói: “Nhưng trẫm thấy nàng ta ăn mặc giản dị, không hề đeo trang sức nào.”

 

Lý Đức Phúc vội vàng nhắc nhở: “Hoàng thượng, người vượt quá quy định không phải là Yên ngũ tiểu thư, mà là người bên cạnh nàng ta.”

 

Thục phi lập tức nói: “Dù không phải nàng ta, nhưng ba người họ là tỷ muội ruột, chắc hẳn…”

 

“Thôi được rồi.” Thái hậu đột nhiên lên tiếng cắt ngang bà ta, mỉm cười nhìn Sở Úc: “Hoàng thượng khó khăn lắm mới gặp được người vừa ý, đã để mắt tới nàng ta, đó cũng là phúc phận của nàng ta. Vậy thì cứ giữ lại đi.”

 

Cung nhân bên cạnh nghe vậy, lập tức cao giọng hô: “Nữ nhi của Công bộ Doanh Thiện Thanh Lý ti chủ sự Yên Thủ Nhân, Yên Dao Xuân, giữ lại thẻ bài, trúng tuyển!”

 

Lời vừa dứt, phản ứng của mấy người bên dưới mỗi người một vẻ. Yên Tịch Điệp vẫn còn đang ngây người, Yên Phương Phi thì trừng mắt không dám tin, không biết lấy sức lực từ đâu, hất mạnh tay cung nhân đang giữ nàng ta ra, vừa khóc vừa kêu: “Hoàng thượng! Hoàng thượng cứu mạng! Thái hậu muốn g.i.ế.c thần thiếp…”

 

Thục phi lập tức sa sầm mặt mày, trừng mắt nhìn mấy cung nhân kia, mắng: “Các ngươi đều là người c.h.ế.t sao? Cứ để mặc nàng ta ở trước mặt Hoàng thượng nói nhăng nói cuội, mau lôi ra ngoài!”

 

Yên Phương Phi lòng đầy oán hận. Nàng ta đã mong chờ ngày này từ rất lâu, từ khi thánh chỉ kia đến Yên phủ, nàng ta đã bắt đầu mơ mộng về việc tiến cung làm phi tần, hưởng hết vinh hoa phú quý. Ai ngờ cuối cùng lại thành công dã tràng, nàng ta chẳng những không được làm phi, mà còn bị Yên Dao Xuân – con tiện nhân kia cướp mất!

 

Bao năm qua, trong mắt Yên Phương Phi, Yên Dao Xuân chỉ là một con ch.ó bợ đỡ, nàng ta muốn đá thì đá, muốn đánh thì đánh, Yên Dao Xuân chưa từng dám phản kháng. Vậy mà giờ con ch.ó đó lại dám leo lên đầu nàng ta, cướp đi thứ vốn thuộc về nàng ta, dựa vào đâu? Sao nàng ta cam tam được chứ?!

 

Yên Phương Phi vừa hận vừa ghen, như lửa đốt trong lòng. Nhìn khuôn mặt bình thản của Yên Dao Xuân, trong lòng nàng ta bỗng lóe lên một ý nghĩ độc ác: ta không có được, con tiện nhân kia cũng đừng hòng!

 

“Hoàng thượng, Yên Dao Xuân không thể tiến cung làm phi được! Nàng ta đã đính hôn với người khác, chẳng bao lâu nữa sẽ thành thân!”

Diệu Diệu

 

Lời vừa dứt, cả đại điện bỗng chìm vào im lặng. Ai nấy đều lộ vẻ khác nhau, Thái hậu kinh ngạc, Lý Đức Phúc vẻ mặt bất đắc dĩ, Thục phi ban đầu ngạc nhiên, sau đó bật cười, giọng điệu vừa hả hê vừa mỉa mai: “Nhà các ngươi đúng là lợi hại, to gan lớn mật, coi thường vương pháp. Một người thì vượt quá quy định, một người thì lừa trên dối dưới, còn một người nữa thì sao?”

 

Nói rồi, bà ta nhìn Yên Tịch Điệp: “Chẳng lẽ ngươi cũng giấu diếm chuyện gì động trời sao?”

 

Yên Tịch Điệp không ngờ Yên Phương Phi ngu ngốc đến vậy. Rõ ràng đã bị cảnh cáo trước rồi, vậy mà còn dám nói ra chuyện này trước mặt mọi người. Giờ thì sự việc bại lộ, nàng ta sợ đến mặt mày trắng bệch, lắc đầu nguầy nguậy, nói năng lắp bắp: “Không… không… không có, ta không…”

 

Chưa nói hết câu, nàng ta đã ngất xỉu.

 

Thái hậu nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm Yên Dao Xuân, nghiêm giọng quở trách: “Ngươi thật to gan, đã có hôn ước trong người, vậy mà còn dám tiến cung tham gia tuyển tú?”

 

Yên Dao Xuân còn chưa kịp lên tiếng, Sở Úc đã ho nhẹ một tiếng, nói: “Lời nói vô căn cứ, Mẫu hậu đừng nên tin lời nữ nhân này.”

 

Thái hậu vẻ mặt nghi ngờ, nhìn hắn: “Chẳng lẽ nàng ta dám nói dối Ai gia?”

 

Sở Úc thản nhiên nói: “Trước khi tham gia tuyển tú, tất cả tú nữ đều đã được Hộ bộ và Lễ bộ điều tra gia thế. Nếu nàng ta thật sự đã đính hôn, chẳng lẽ có thể qua mắt được sao?”

 

Nghe vậy, Thái hậu bán tín bán nghi. Lý Đức Phúc lập tức ra hiệu cho cung nhân: “Còn không mau bịt miệng nàng ta lại, lôi ra ngoài!”

 

Các cung nhân vội vàng bịt chặt miệng Yên Phương Phi, nhanh chóng kéo nàng ta ra ngoài. Từ xa vẫn còn nghe thấy tiếng nàng ta giãy giụa khóc lóc.

 

Một lát sau, Sở Úc nghe thấy giọng nói của Bát Nhất Bát vang lên đúng lúc: “Ting – Nhiệm vụ đã hoàn thành, Ký chủ đã thành công mở khóa cốt truyện chính, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng tiến cung. Phần thưởng công thức chế tao bút chì sắp được gửi đến, xin hãy chú ý nhận.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/hoang-de-bat-nham-he-thong-cung-dau/chuong-15.html.]

 

Cùng lúc đó, trên tay Yên Dao Xuân đang giấu trong tay áo xuất hiện thêm một tờ giấy. Nàng theo bản năng ngẩng đầu lên, chạm mắt với vị Hoàng Thượng phía trên. Cả hai đều ngầm hiểu ý nhau, không cần phải nói thêm gì nữa.

 

Sự việc đến nước này, mọi chuyện cuối cùng cũng nhìn thấy kết quả của sự việc. Yên Dao Xuân được phong làm bát phẩm tuyển thị, chọn ngày lành tháng tốt tiến cung. Yên Tịch Điệp được ban hoa, bị loại. Vì nàng ta đã ngất xỉu ngay tai chỗ nên cuối cùng bị người ta khiêng ra ngoài, mất hết mặt mũi. Thảm nhất là Yên Phương Phi, nàng ta bị giữ lại trong cung thẩm vấn.

 

…

 

Tin tức nhanh chóng truyền đến Yên phủ. Cung nhân được sai đến báo tin không biết rõ nội tình, chỉ liên tục chúc mừng nói tiểu thư nhà họ Yên đã trúng tuyển. Vương thị nghe vậy mừng rỡ khôn xiết, vỗ đùi đen đét. Yên Thủ Nhân cũng vui mừng không thôi, liên tục khen ngợi. Lưu Thị sốt ruột hỏi: “Là ai trúng tuyển? Nhị cô nương hay Tứ cô nương?”

 

Cung nhân đó chỉ là người chạy việc, hắn ta không ngờ nhà họ Yên lại có hai tú nữ, ngẩn người một lúc mới do dự nói: “Chuyện này… chuyện này nô tai không rõ. Nhưng phu nhân cứ yên tâm, lát nữa sẽ có người mang thánh chỉ đến.”

 

Vương Thị đang vui vẻ, liếc nhìn Lưu thị, bĩu môi nói: “Còn cần phải hỏi sao? Chắc chắn là Phương Phi nhà ta rồi.”

 

Lưu Thị không chịu thua: “Hiện giờ thánh chỉ chưa đến, mọi chuyện đều chưa chắc chắn, sao biết được người trúng tuyển không phải là Điệp nhi nhà ta?”

 

“Thôi nào.” Yên Thủ Nhân cắt ngang cuộc tranh cãi của họ, nhíu mày nói: “Dù là ai trúng tuyển, cũng đều là nữ nhi nhà họ Yên, các ngươi tranh giành cái gì? Đừng để người ta chê cười.”

 

Nói xong, ông ta lại ân cần cảm ơn cung nhân kia, nhét cho hắn ta ít bạc. Người nọ rất vui vẻ, nói: “Ngày mai trong cung sẽ phái nữ quan đến dạy lễ nghi, xin Yên tuyển thị cứ yên tâm chờ đợi.”

 

“Vâng, vâng, đa ta công công.”

 

Đợi cung nhân báo tin đi rồi, Yên Thủ Nhân thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra chút ý cười, dường như đã nhìn thấy ngày mình thăng quan tiến chức, bay cao bay xa. Ông ta vất vả nhiều năm, cuối cùng cũng có chút hy vọng.

 

Cả nhà mong ngóng, cuối cùng, vào lúc hoàng hôn, một đoàn xe ngựa tiến về phía Yên phủ, dừng lại trước cổng chính. Đằng sau xe ngựa đi theo mười mấy nam tử cao lớn, đều mặc áo bào màu xanh thẫm, trên thêu hình chim ưng, rõ ràng là thị vệ trong cung.

 

Yên Thủ Nhân vội vàng nghênh đón. Thị vệ dẫn đầu xuống ngựa, chắp tay nói: “Chúc mừng Yên đại nhân, tan tam với nhiệm vụ, ta được nhận mệnh hộ tống quý nhân hồi phủ.”

 

Yên Thủ Nhân cười nói: “Làm phiền các vị rồi. Vất vả đường xa, mời vào trong uống vài chén rượu nhạt.”

 

“Đại nhân khách khí rồi.” Tên thị vệ nghiêm nghị nói: “Thời gian không còn sớm, ti chức chẳng bao lâu nữa phải hồi cung nhận mệnh lệnh, xin nhận tam thịnh tình của đại nhân.”

 

Nói rồi, hắn lại hành lễ về phía xe ngựa, lớn tiếng nói: “Mời quý nhân xuống xe.”

 

Yên Thủ Nhân vội vàng dẫn Vương thị cùng với người nhà họ Yên quỳ xuống, cung kính nói: “Thần Yên Thủ Nhân cùng gia quyến cung nghênh nương nương.”

 

Vương thị trừng mắt nhìn nha hoàn bên cạnh, thấp giọng mắng: “Các ngươi đều là người c.h.ế.t sao? Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau tới đỡ nương nương xuống xe!”

 

Hai nha hoàn bừng tỉnh, vội vàng tiến lên vén rèm xe. Ai ngờ người đầu tiên bước xuống lại là Yên Tịch Điệp. Vương Thị sững sờ, Lưu Thị thì “ái chà” một tiếng, mừng rỡ gọi: “Là Điệp nhi!”

 

Bà ta vui mừng khôn xiết, mắt ngấn lệ, liên tục nói: “Điệp nhi thật sự trúng tuyển rồi, tốt quá, tốt quá, Điệp nhi nhà ta sau này là nương nương rồi!”

 

Thế nhưng chẳng bao lâu sau, bà ta đã phát hiện ra có gì đó không đúng. Tâm trạng Yên Tịch Điệp dường như rất sa sút, chỉ cúi gằm mặt, cả người co rúm lại. Lưu Thị mơ hồ cảm thấy bất an, vội vàng hỏi: “Điệp nhi, con làm sao vậy?”

 

“Mẹ…” Giọng nói Yên Tịch Điệp có chút run rẩy. Nàng ta chậm rãi ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, run rẩy nói: “Con… con không trúng tuyển, làm mẹ thất vọng rồi…”

 

Vẻ mặt Lưu Thị cứng đờ: “Sao lại…”

 

Thấy nàng ta như vậy, Vương Thị hả hê vỗ đùi cười phá lên, sau đó đắc ý nói: “Có những người đúng là ăn mày ngủ miếu hoang, toàn nằm mơ giữa ban ngày…”

 

Yên Tịch Điệp bước tới, quỳ xuống bên cạnh Lưu Thị, nhỏ giọng nói: “Người trúng tuyển là… là Ngũ muội.”

 

Lưu Thị và Vương Thị cùng lúc sững sờ. Đúng lúc này, rèm xe được một bàn tay trắng nõn vén lên, tiếp đó, một thiếu nữ mặc váy màu xanh da trời bước ra khỏi xe, chính là Yên Dao Xuân. Nàng nhìn những người đang quỳ đầy đất, chậm rãi nói: “Ái chà, mọi người hành lễ long trọng như vậy, thật ngại quá.”

 

Yên Dao Xuân vừa nói vừa đưa tay về phía Yên Thủ Nhân, làm ra vẻ muốn đỡ ông ta dậy. Yên Thủ Nhân mừng rỡ, định nhân cơ hội đứng dậy, ai ngờ tay Yên Dao Xuân bỗng rẽ sang một bên, đỡ lấy Tiền ma ma bên cạnh, nói: “Ma ma tuổi đã cao, mau đứng dậy đi ạ.”

 

Yên Thủ Nhân đã nhấc một chân lên, giờ phút này ngượng ngùng đứng im tại chỗ, sau đó lại từ từ hạ chân xuống.

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 15"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

Top Truyện Hay Nhất
  • Hôm nay
  • Tuần Này
  • Tháng Này
1
CUỘC LY HÔN GIÁ NỬA ĐỜI NGƯỜI
Thể loại:
5
2
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt
5
3
CÔ DÂU BỊ BỎ RƠI NGAY LỄ CƯỚI
Thể loại:
0
4
HAI MẸ CON CHỐNG LẠI CẢ HỌ CỐ
Thể loại:
4
5
TẬN THẾ KHÔNG ĐÁNG SỢ, ĐÁNG SỢ LÀ NGƯỜI NHÀ
Thể loại:
0
6
TÂN NƯƠNG XUNG HỈ
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, HE, Vả Mặt
5
7
TẦM CỐ HOAN
Thể loại: Cổ Đại, HE, Ngôn tình, Ngọt, Sủng
0
8
Thiên Vận
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Nữ Cường, Trọng Sinh, Vả Mặt
0
9
BÀ MỐI ÁNH TRĂNG (FULL)
Thể loại: HE, Hiện Đại, Nữ Cường, Vả Mặt
0
10
HỌ LỤC CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI THỪA KẾ
Thể loại:
0
1
KHƯƠNG UYỂN NHĨ
Thể loại: Chữa Lành, Hiện Đại, Sủng, Vả Mặt
4.3
2
ĐẠI LUẬT SƯ LỤY TÌNH
Thể loại:
4.3
3
SAU BA NĂM THỦ TIẾT VÌ NGƯỜI CHỒNG GIẢ CHẾT, TÔI TÁI GIÁ VỚI CẤP TRÊN CỦA ANH TA
Thể loại:
4.2
4
CHÚ ÚT TRA NAM
Thể loại:
4.3
5
KIẾP NÀY TÔI NHƯỜNG CHỒNG CHO EM GÁI
Thể loại:
4.4
6
Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt
Thể loại: Dị Năng, Điền Văn, Mạt Thế, Tiểu Thuyết, Xuyên không
5
7
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Thể loại: Dị Năng, Hiện Đại, Hư Cấu Kỳ Ảo, Huyền Huyễn, Kinh Dị, Linh Dị, Ngôn tình, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết
5
8
THÁI TỬ QUÂN KHU
Thể loại:
5
9
Hung Nô
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Trả Thù, Trọng Sinh
3.8
10
ANH CHỒNG VÔ SINH
Thể loại:
4.5
1
Em Không Còn Là Cái Bóng Của Anh
Thể loại:
4
2
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt
5
3
CHIM HOÀNG YẾN CỦA CHỒNG TÔI BỎ CHẠY RỒI
Thể loại:
5
4
NHỮNG ĐỨA CON VÔ ƠN
Thể loại:
0
5
HỌ LỤC CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI THỪA KẾ
Thể loại:
0
6
CUỘC LY HÔN GIÁ NỬA ĐỜI NGƯỜI
Thể loại:
5
7
Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt
Thể loại: Dị Năng, Điền Văn, Mạt Thế, Tiểu Thuyết, Xuyên không
5
8
Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng
Thể loại: Đô Thị, Gia Đình, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Học Bá, Học Đường, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Tiểu Thuyết
0
9
TÔI ĐUỔI CẢ NGƯỜI YÊU VÀ THANH MAI CỦA ANH TA RA KHỎI NHÀ
Thể loại:
5
10
TRƯỚC THẢM HỌA TÔI BỊ CẢ NHÀ CHỒNG LÊN KẾ HOẠCH THỦ TIÊU
Thể loại:
0

YOU MAY ALSO LIKE

1732760373-nguyen-dung-tinh-yeu-doi-lay-vinh-hoa
Nguyện Dùng Tình Yêu Đổi Lấy Vinh Hoa
02/12/2024
467405506_122147069384304438_895913574662650628_n
GẶP ĐƯỢC KỲ XUYÊN
19/11/2024
truyen-da-full-tai-2-6
Yêu Yêu Hữu Văn Châu
15/11/2024
1731090722-hoang-hon-da-buong-lang-cho-binh-minh
HOÀNG HÔN ĐÃ BUÔNG, LẶNG CHỜ BÌNH MINH
11/11/2024
  • Liên Hệ QC
  • Điều Khoản Hợp Tác
  • Tuyển nhà dịch
TIEUTIENNHAN

Sign in

Lost your password?

← Back to TIEUTIENNHAN

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TIEUTIENNHAN

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TIEUTIENNHAN