Hoà Nhi, Làm Chính Thê Của Ta Nhé! - Chương 7
Tối hôm đó, bà ta cho người trang điểm kỹ lưỡng cho ta, vẽ lên khuôn mặt một lớp trang điểm tinh xảo và kiều diễm. Ta được mặc bộ y phục mỏng manh, hở hang, cuối cùng bà ta còn nhét vào tay ta một cuốn sách nhỏ.
Nhân lúc Triệu Phục Thanh chưa về, bà ta ném ta vào trong phòng của hắn.
Có vẻ như Triệu phu nhân vẫn thấy chưa đủ, trước khi rời đi, bà ta còn thắp một loại hương không rõ tên.
Sau khi bà ta đi, ta lập tức ném cuốn sách sang một bên với vẻ chán ghét.
Thân thể ta lúc nóng lúc lạnh, trong lòng linh cảm có vấn đề với loại hương kia. Loạng choạng, ta cố gắng đi tắt hương.
Khi Triệu Phục Thanh trở về, hắn không tỏ ra kinh ngạc hay tức giận với cảnh tượng trước mắt.
Ta run rẩy như chiếc lá trong gió, mặt đỏ bừng vì xấu hổ, hận không thể tìm một lỗ để chui xuống.
Hắn lạnh lùng buông một câu mỉa mai:
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
“Ngươi nói đúng thật, Triệu phu nhân quả là một người tốt. Giờ bà ta còn trực tiếp giúp ngươi lên làm chính thất nữa.”
Ánh mắt hắn lướt qua người ta, mang theo vẻ châm biếm khó hiểu, cuối cùng lại cất giọng đầy khinh miệt:
“Giờ biết sợ rồi sao? Run rẩy cái gì? Đừng để gàu rơi lên giường của ta.”
Mặc dù sợ hãi, nhưng trong lòng ta vẫn muốn phản bác lại hắn một câu: Làm gì có gàu? Rõ ràng hôm qua ta vừa gội đầu xong!
Hít phải chút hương kia, cơ thể ta bắt đầu cảm thấy khó chịu hơn. Ta cố gắng kìm nén sự bứt rứt:
“Công tử, có thể cho nô tỳ mượn một bộ y phục, nô tỳ sẽ lập tức trở về phòng.”
“Hiện giờ bên ngoài đều là tai mắt của bà ta, ngươi có chắc hôm nay ra ngoài mà giữ được mạng không? Đừng để bà ta nghi ngờ. Ở lại đây cho ta.”
Nói xong, hắn quăng một tấm chăn lớn phủ lên người ta, che kín cả người.
Khi ta thò đầu ra khỏi chăn, Triệu Phục Thanh đã nằm trên chiếc trường kỷ đối diện, nhắm mắt như đang nghỉ ngơi.
Không biết đã bao lâu trôi qua, cơ thể ta càng lúc càng nóng, trong người như có một khao khát kỳ lạ dâng lên.
Ta vô thức đi về phía Triệu Phục Thanh, tay đặt lên gương mặt hắn. Một cảm giác mát lạnh chạy dọc cơ thể khiến ta run rẩy.
Gần như ngay khi ta chạm vào hắn, đôi mắt Triệu Phục Thanh mở ra, ánh mắt hắn sáng rõ, mang theo một chút kinh ngạc.
“Ngươi… trúng thuốc rồi sao?”
“Ta thấy khó chịu lắm, chắc là…”
Ta không ngờ dược tính lại mạnh mẽ đến vậy, tay ta không tự chủ được mà luồn vào trong lớp áo của hắn. Trong đầu ta chợt thông suốt: dù sao đêm nay cũng phải ở lại phòng hắn, sáng mai chắc chắn Triệu phu nhân sẽ loan tin khắp phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Dù gì cũng đã mang tiếng, sau này, hẳn sẽ khó tránh được những chuyện thế này, vậy tại sao bây giờ ta phải chịu ấm ức?
Triệu Phục Thanh giữ c.h.ặ.t t.a.y ta lại, ánh mắt sâu thẳm, giọng nói mang theo sự trầm lặng:
“Dừng tay. Dù sớm muộn gì chuyện này cũng xảy ra, nhưng ta không muốn là bây giờ. Ngươi cố chịu đựng đi.”
Ánh mắt ta hiện lên vẻ mơ hồ, không rõ lời hắn nói có ý gì. Một lúc lâu sau, hắn thở dài:
“Thôi được, ngươi đừng hối hận!”
Đêm đó, trang đầu tiên của cuốn sách nhỏ đã được lật đến trang cuối cùng.
…
Nhị công tử của Triệu gia, tức con trai ruột của Triệu phu nhân, nghe nói luôn theo học ở thư viện, nay đã trở về.
Triệu lão gia sai người gọi Triệu Phục Thanh đến tiền sảnh dùng bữa, còn bảo mang cả ta theo.
Trên bàn ăn, ta nhìn thấy Triệu Phục Tri. Hắn có vẻ ngoài tuấn tú không kém gì Triệu Phục Thanh, nhưng phong thái lại hoàn toàn khác biệt.
Khi nhận ra ánh mắt ta đang nhìn mình, Triệu Phục Tri khẽ gật đầu, nụ cười ôn hòa như gió xuân, tao nhã như ngọc.
Chỉ là, ta không biết hắn có giống Triệu phu nhân, giỏi che giấu bản chất hay không.
“Nhìn gì thế? Rót rượu cho ta.”
Triệu Phục Thanh quay đầu, cau mày nhìn ta.
Lúc này, ta mới nhận ra mình thất thố, vội vàng cúi đầu.
Ánh mắt không mấy vui vẻ của Triệu lão gia và Triệu phu nhân khiến ta càng thêm căng thẳng. Chắc chắn họ nghĩ ta đang ôm mưu đồ bất chính.
Không lâu sau, Triệu phu nhân giấu đi vẻ khó chịu, mỉm cười nói:
“Lão gia, xem ra Phục Thanh và Hòa Nhi rất tâm đầu ý hợp. Chúng ta cũng không cần can thiệp nhiều nữa.”
Triệu lão gia hừ lạnh, quay sang Triệu Phục Thanh:
“Ngươi, cái đồ không ra gì, còn chưa cưới tiểu thư nhà họ Lâm mà đã vội nạp thiếp. Nếu nhà họ Lâm biết được, chắc chắn sẽ không đồng ý hôn sự này.”
Triệu phu nhân lập tức phụ họa:
“Đúng vậy, Phục Thanh, con thật quá hồ đồ.”
“Nếu vì vậy mà kết oán với nhà họ, thì biết làm sao đây…”
Comments for chapter "Chương 7"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0