Hoà Nhi, Làm Chính Thê Của Ta Nhé! - Chương 6
Đứng trước cửa, ta hít một hơi thật sâu. Hôm nay, bất kể thế nào, ta nhất định phải ra ngoài.
Cắn răng, ta làm cho son môi trên miệng lem luốc, áo trước n.g.ự.c hơi xộc xệch.
Sau đó, ta đẩy cửa bước ra.
Tiểu Xuyên đang cố hết sức thuyết phục Lâm Lạc Tâm.
Thấy ta đi tới, Lâm Lạc Tâm nhíu mày, vẻ mặt đầy kinh ngạc. Có lẽ nàng ta bị bộ dạng của ta làm cho sửng sốt.
Ta vội tỏ ra hoảng loạn, vừa lau miệng vừa chỉnh lại y phục, nói:
“Lâm tiểu thư, công tử nhà ta không có thời gian tiếp đón.”
Lâm Lạc Tâm kinh ngạc tột độ, tức giận hỏi:
“Ngươi là ai? Sao lại bước ra từ thư phòng của Triệu Phục Thanh?”
Ta khẽ cười:
“Lâm tiểu thư hẳn phải biết, viện của công tử nhà ta không có nha hoàn nào. Ta là nha hoàn thông phòng của công tử.”
Lâm Lạc Tâm sững sờ, vẻ mặt không thể tin nổi. Nàng ta liền tranh cãi, đẩy ta muốn xông vào trong.
Ta bình thản nói:
“Tiểu thư, hẳn là người cũng đoán được chúng ta vừa làm gì. Cảnh tượng bên trong, e rằng người không muốn thấy đâu.”
Nghe vậy, mắt Lâm Lạc Tâm đỏ hoe. Nàng đứng ngoài cửa, lớn tiếng nói vọng vào:
“Ta biết ngươi không phải loại người như vậy, nhất định là giả dối! Ngươi trốn tránh ta hết lần này đến lần khác, ta cũng không phải nhất thiết phải có ngươi. Hy vọng ngươi đừng hối hận!”
Dứt lời, nàng kìm nén dòng nước mắt đang chực trào, lạnh lùng liếc ta một cái, rồi ngẩng cao đầu, bước đi kiêu hãnh.
Tiểu Xuyên nhìn ta, mặt đầy kinh ngạc.
Ta không bận tâm đến hắn, quay lại thư phòng để báo cáo.
Ngay khi cánh cửa vừa đóng lại, Triệu Phục Thanh đã ấn ta vào cánh cửa.
“Nha hoàn thông phòng? Ngươi hy sinh lớn nhỉ, tên tình lang kia với ngươi quan trọng đến thế sao?”
“Dốc hết sức cũng phải ra ngoài hẹn hò vớihắn sao?”
Đôi mắt hắn đỏ ngầu, giọng nói đầy tức giận, từng chữ như nghiến qua kẽ răng.
Nói xong, hắn đột nhiên siết lấy cổ ta, cúi xuống hôn, nụ hôn mạnh mẽ và dữ dội, mang theo cơn giận không thể kiềm chế.
Ta bị hắn dọa đến phát khóc.
Một lát sau, hắn buông ta ra, ánh mắt pha chút kinh ngạc:
“Chỉ là hôn một cái, ngươi đã đau lòng đến mức này sao?”
“Đừng khóc nữa.” Giọng hắn vẫn mang sự dữ dằn.
Nhưng nước mắt ta lại càng chảy nhiều hơn.
Hắn nhìn ta, sắc mặt căng thẳng, rồi như bất lực thở dài một hơi. Ngón tay thô ráp của hắn nhẹ nhàng lau nước mắt trên má ta, giọng nói dịu đi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
“Nếu ngươi chịu nín khóc, ta sẽ đưa ngươi ra ngoài.”
Ta lập tức nín khóc, nghẹn ngào đáp:
“Đa tạ công tử.”
Triệu Phục Thanh nhíu mày, nghiến răng nói:
“Vừa rồi ngươi giả vờ khóc đúng không?”
Hắn đưa tay lên mặt ta, véo nhẹ hai má, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười như trêu chọc, giọng điệu hờ hững:
“Chút nữa nếu phát hiện ngươi gạt ta, ta sẽ đánh gãy chân ngươi!”
Lời cảnh cáo của hắn không khiến ta sợ hãi.
Ta vốn không làm gì trái với lương tâm.
Ta hẹn gặp Nhị Cẩu Tử ở cầu Vân Thủy trên phố Trường An.
Muội muội gầy đi nhiều, làn da cũng đen sạm hơn trước, y phục trên người cũ kỹ, không vừa vặn. Ta xót xa, vội dúi vào tay nàng một ít bạc.
Dẫn theo muội muội, ta cùng nàng đi dạo khắp nơi, ngắm nhìn cảnh sắc lễ hội.
Phía sau, Triệu Phục Thanh và Nhị Cẩu Tử lặng lẽ theo sát.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Trong lúc đi, ta nghe thấy hai người họ trò chuyện, nhưng âm thanh mơ hồ, không rõ đang nói gì.
Trên đường trở về, Triệu Phục Thanh đột nhiên nhìn ta, vẻ mặt phức tạp:
“Sao ngươi không nói với ta rằng Nhị Cẩu Tử đã thành thân rồi?”
Ta ngạc nhiên, không hiểu chuyện này có gì quan trọng, cũng đâu liên quan gì đến hắn và tại sao ta phải nói với hắn?
“Ngài đâu có hỏi ta!”
Triệu Phục Thanh hừ lạnh một tiếng, nhưng dường như tâm trạng hắn tốt hơn trước.
Thậm chí, hắn còn dẫn ta ra bờ sông thả hoa đăng.
Cứ vài ngày, ta lại đến chỗ Triệu phu nhân để báo cáo tình hình của Triệu Phục Thanh.
Tất nhiên, ta chỉ nói những chuyện kiểu như “nô tỳ đã cố gắng hết sức nhưng lực bất tòng tâm.” Đây chính là những gì bà ta muốn nghe, nên cũng không trách cứ ta điều gì.
Trong lòng, ta cũng dò xét xem có cơ hội nào để xin được điều trở lại viện của bà không. Ta chỉ mong yên ổn làm việc, không muốn dính líu đến những tranh đấu trong nội phủ.
Có lẽ vì ta không tiết lộ bí mật của Triệu Phục Thanh, nên dạo này hắn đối xử với ta khá khoan dung, cuộc sống cũng yên ổn hơn rất nhiều.
Một ngày nọ, Triệu phu nhân lại tìm đến ta.
“Phục Thanh sắp đến tuổi thành niên, từ nhỏ đã có hôn ước với tiểu thư nhà họ Lâm, hôn sự cũng sắp được định đoạt. Trước khi cưới chính thê, nó cần một thiếp thất để học hỏi chuyện phòng the, nhằm thuận lợi hơn trong việc nối dõi tông đường.”
“Ngươi vốn là nha hoàn trong viện của nó, chắc nó sẽ dễ chấp nhận hơn. Ta cũng khá quý ngươi, vậy thì chọn ngươi đi.”
Những lời của Triệu phu nhân nhẹ nhàng, dửng dưng, nhưng với ta lại như một cú sét đánh ngang tai.
Ta muốn từ chối, nhưng Triệu phu nhân hoàn toàn không cho ta cơ hội để làm vậy.
Giờ đây, ta đã hiểu rõ bộ mặt thật của bà ta, biết rằng bà ta chắc chắn không phải người tốt như vẻ bề ngoài. Điều này hẳn là chứa đầy mưu mô.
Comments for chapter "Chương 6"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0