Hoà Nhi, Làm Chính Thê Của Ta Nhé! - Chương 1
Ta là nha hoàn trong Triệu phủ.
Được phu nhân nhà họ Triệu mua về từ tay bọn buôn người. Dù lúc đó bà nhìn ta với ánh mắt đầy chán ghét, ta vẫn vô cùng cảm kích. Bà là người tốt. Nếu không nhờ bà, có lẽ ta đã bị bán vào thanh lâu.
Được làm việc trong phủ, dù vất vả, nhưng cũng tốt hơn trăm ngàn lần so với thanh lâu.
Nghe nói trong phủ có một vị đại công tử tuổi chừng đôi mươi, nhưng lại nổi danh khắp kinh thành, hắn là kẻ bướng bỉnh, không chịu học hành, suốt ngày chè chén, thậm chí còn thường xuyên gây gổ đánh nhau. Người ta gọi hắn là một trong những công tử bột nổi tiếng nhất kinh thành.
Phu nhân vì hắn mà hao tổn tâm sức, nhưng cũng không thể quản nổi.
Tuy ta là nha hoàn trong viện của phu nhân, nhưng chẳng mấy khi được đến gần hắn. Chỉ là, thường nghe tin phu nhân bị hắn chọc giận đến mức chẳng thiết ăn uống.
Chỉ nghe thôi mà đã thấy hắn là kẻ chẳng biết trên dưới, trong lòng chẳng có chút thiện cảm nào.
Nhưng thiện cảm hay không, một kẻ nha hoàn thấp hèn như ta, nào có tư cách phán xét.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Một nha hoàn thấp hèn như ta và một kẻ vừa mới sinh ra đã ngậm thìa vàng như hắn, đời này vốn không có đường giao nhau.
Nhưng chẳng ngờ tai họa lại đến nhanh như vậy.
Tối hôm đó, những nha hoàn, tiểu tư không phải trực đều đã lui xuống nghỉ ngơi.
Ta đang chuẩn bị đem năm thùng nước cặn đầy ắp trong bếp đổ vào chiếc vại lớn bên ngoài. Sáng hôm sau sẽ có người kéo chúng ra khỏi phủ.
Việc này vốn không thuộc phận sự của ta, nhưng ta là kẻ mới tới, đương nhiên phải chịu cảnh ma cũ ăn h.i.ế.p ma mới.
Có chỗ để nương thân là tốt lắm rồi, ta tự nhủ phải nhẫn nhịn, sau này mọi chuyện sẽ ổn hơn.
Có lẽ vì mấy hôm nay bị cảm lạnh, vừa nhấc một thùng nước lên, cả người ta đã lảo đảo, đầu óc quay cuồng, mọi thứ xung quanh cũng hóa thành hai ba hình ảnh chập chờn.
Ta chỉ muốn mau mau làm xong để về nghỉ ngơi, nên không để ý chiếc vại lớn vốn luôn đứng sừng sững nay lại nhỏ đi một vòng, dường như còn hơi động đậy.
Ta lẩm bẩm một tiếng, cho rằng mình hoa mắt.
Một thùng nước cặn liền hất thẳng ra ngoài, chỉ nghe thấy một tiếng rít qua kẽ răng đầy phẫn nộ, kèm theo giọng nói như cuồng phong giận dữ vang lên:
“Nha đầu ngươi không có mắt à?”
Ta rùng mình, cảnh vật trước mắt lập tức trở nên rõ ràng, như thể những hình bóng chập chờn đã bị ánh mắt lạnh lẽo của hắn quét sạch.
Nam tử từ trong bóng tối bước ra, ánh trăng lấp lánh hắt lên gương mặt dính đầy nước bẩn, trên vai hắn còn vắt một lá rau. Gương mặt ấy, chỉ thoáng nhìn một lần, ta đã biết mình tiêu đời rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/hoa-nhi-lam-chinh-the-cua-ta-nhe/chuong-1.html.]
Đêm tối trăng mờ gió lớn, quả là thời điểm lý tưởng để g.i.ế.c người diệt khẩu. Hắn là một thiếu gia nổi danh tàn nhẫn, muốn xử lý ta mà không để lại dấu vết, quả thật dễ như trở bàn tay.
Trong đầu ta lúc ấy chỉ có một ý nghĩ: ‘chạy’.
Như một cơn gió cuốn qua, ta lao về phòng ngủ của đám nha hoàn, trùm kín chăn, ta nằm co ro, cả người run lẩy bẩy không ngừng.
Ta sợ hãi đến mức tưởng tượng cảnh Triệu Phục Thanh sẽ tìm đến, lắng nghe từng tiếng động bên ngoài, nhưng chỉ có tiếng gió lùa qua kẽ lá. Chẳng bao lâu sau, ta bắt đầu hối hận.
Chạy trốn là sai lầm lớn. Triệu phủ không lớn, nha hoàn lại không nhiều, nếu hắn muốn truy tìm, sẽ không khó chút nào.
Đúng ra ta nên quỳ xuống cầu xin hắn tha mạng, may ra còn có cơ hội sống sót.
Cả đêm ấy, ta không tài nào chợp mắt.
Nhưng điều ta lo sợ nhất cuối cùng cũng đến.
Sáng hôm sau, khi ta vừa định đem nước rửa mặt của phu nhân đổ đi, thì thấy Triệu Phục Thanh từ xa bước tới. Gương mặt hắn tối sầm, rõ ràng vẫn còn nhớ chuyện tối qua.
Tim ta như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Trước khi kịp phản ứng, hắn đã đứng trước mặt ta. Nhíu mày đầy khó chịu, hắn cất giọng:
“Ngươi…”
Hắn chưa nói hết câu, thì “choang!” – chậu nước trong tay ta rơi xuống đất, nước bẩn văng tung tóe làm ướt cả bộ trường bào bằng gấm quý giá của hắn.
Thôi rồi, lần này thật sự xong rồi.
Ta lập tức quỳ xuống, dập đầu cầu xin:
“Đại công tử, hôm qua tối quá, nô tỳ nhất thời không nhìn rõ, xin ngài tha cho nô tỳ lần này!”
Triệu Phục Thanh khẽ sững người, ánh mắt lóe lên một tia cười quỷ dị, khóe môi cong lên, mang theo vẻ chế nhạo đầy ác ý.
“Thảo nào ta tìm mãi không thấy, thì ra ngươi là người của phu nhân.”
Có lẽ nghe thấy tiếng động bên ngoài, Triệu phu nhân bước ra, trên gương mặt hiện lên nụ cười hiền hòa:
“Phục Thanh, con đến thăm ta à?”
Nghe giọng bà, đôi mắt Triệu Phục Thanh lập tức lạnh đi, giọng nói đầy chán ghét:
“Phu nhân đóng vai hiền thê lương mẫu suốt ngần ấy năm, chẳng lẽ không thấy mỏi mệt? Ở đây không có người ngoài, hà tất phải thốt ra những lời giả dối mà chính bà và ta đều cảm thấy ghê tởm?”
Comments for chapter "Chương 1"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0