Hòa Ly? Ta Chưa Từng Nghĩ Đến! - Chương 8
Ai cũng biết nơi đó khắp nơi đều là côn trùng độc, khí hậu thất thường, đường đi hiểm trở, năm vị Tướng quân trước đây đi trấn áp, bốn người đã c.h.ế.t trên đường.
Người còn lại, tuy trở về nhưng cũng đã tàn phế.
Trong lòng ta đương nhiên biết rõ điều này, ta là con gái nhà tướng, địa hình biên giới Đại Hạ không có chỗ nào ta không rõ!
“Nương nương, thần thiếp chỉ có lời thỉnh cầu này, mong nương nương thành toàn.” Ta lại nhắc lại một lần nữa.
Thái tử phi bất đắc dĩ thở dài, đồng ý.
Trước khi ta ra khỏi cung, Thái tử phi gọi ta lại, nói: “Tuần vương phi đã xin Hoàng thượng phong Quận chúa cho con gái thất lạc vừa tìm lại được của nàng ấy.”
Ta gật đầu, “Thần thiếp đã biết.”
Thái tử phi: “Phu nhân xin cứ tự nhiên.”
Ta khẽ gật đầu, xoay người rời đi.
16
Mấy ngày tiếp theo, trong nhà hiếm khi được yên tĩnh.
Vì Trịnh Tiêu cùng Vạn Thanh Thanh đến trang viên ngoại ô dưỡng bệnh, ân ái với nhau.
Không ngờ phụ mẫu Trịnh Tiêu đột nhiên đến.
Tấm biển “Trịnh Tiêu cùng chó không được vào” dựng trước cửa khiến phụ thân Trịnh Tiêu kích động không nhẹ.
Chỉ nghe thấy tiếng hét như chuột chũi: “A!”
Phụ thân phu quân ta tức đến ngất xỉu.
Đối với hai người này, ta vẫn còn chút tình nghĩa, vội vàng sai người dẹp tấm biển đi, rồi đỡ ông ấy vào nhà.
Ta ngồi xuống cùng mẫu thân Trịnh Tiêu với vẻ mặt phức tạp.
Bà ấy có chút sợ ta, ấp úng nửa ngày, uống ba chén trà, lúc này mới có can đảm mở miệng.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
“Quân Quân, Hoàng thượng đã hạ chỉ, sắc phong con gái ruột của Tuần vương là Thanh Thanh làm Minh Châu Quận chúa…”
“Ta biết.” Ta cắt ngang lời mẫu thân Trịnh Tiêu, bảo bà ấy nói thẳng vào trọng tâm.
Mẫu thân Trịnh Tiêu lại uống ba chén trà, lúc này mới lấy hết can đảm hỏi ta: “Ý của Tuần vương phủ là, quân thần có khác, Thanh Thanh là Quận chúa hoàng gia, không thể làm thiếp, muốn, muốn để Thanh Thanh làm chính thất, con, con…”
Có lẽ ánh mắt ta quá mức lạnh lẽo, lời nói của mẫu thân Trịnh Tiêu nghẹn lại trong cổ họng.
Nhìn bà ấy đáng thương như vậy, nhớ đến năm đó bà ấy đã chăm sóc ta ở biên ải, trong lòng ta mềm nhũn, phẩy tay, cố gắng ôn nhu trả lời bà ấy ba chữ:
“Không thể nào.”
“Vậy, vậy thì thôi…” Bà tiếc nuối đứng dậy, nói vài câu khách sáo dặn ta nghỉ ngơi dưỡng sức cho tốt, để sinh thêm nhi tử, rồi vội vàng rời đi như chạy trốn.
Mẫu thân Trịnh Tiêu vừa đi, ta lại đập nát một cái bàn!
17
Mấy ngày sau, ngày nào mẫu thân Trịnh Tiêu cũng đến chỗ ta ngồi một lúc, cẩn thận thăm dò ý tứ của ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/hoa-ly-ta-chua-tung-nghi-den/chuong-8.html.]
Thấy không thể thuyết phục được ta, bà ấy thở dài một tiếng, tức giận liếc nhìn ta một cái, rồi hất mặt bỏ đi.
Được lắm, giỏi rồi đấy, có chỗ dựa mới quả nhiên khác biệt.
Từng người một đều dám hất mặt với ta rồi!
Ta bưng chén trà lên uống một ngụm để hạ hỏa.
Tức c.h.ế.t ta rồi, căn bản không thể nào hạ hỏa được!
Nào ngờ, Tuần vương phi chờ mãi không thấy kết quả, lúc này lại tự mình tìm đến.
Lúc Tuần Vương phi tới, bà ta mang theo cả một đoàn tùy tùng, chắc hẳn là muốn dùng thân phận để dằn mặt ta, cho ta – kẻ không biết điều này một bài học, để trút giận cho con gái.
Nhưng bà ta không ngờ rằng, ta đang bực mình.
Thế là bà ta đ.â.m đầu vào họng s.ú.n.g của ta.
Nhìn cái bản mặt già nua của Tuần Vương phi chẳng có chút nào giống Vạn Thanh Thanh, ta xoay người đi lấy áo giáp và đại đao.
Tuần Vương phi sợ đến mặt mày tái mét, đám cung nhân bên cạnh thì gào lên:
“To gan, Trịnh thị, ngươi muốn làm gì!”
“Làm gì?” Ta tức giận bật cười, “Ta sẽ vào cung gặp Hoàng thượng, hỏi xem lão nhân gia còn nhớ công thần năm xưa hay không!”
Lời ta vừa nói ra, cả đám người trong phòng đều ngẩn ra.
Đúng vậy, bọn họ suýt nữa thì quên mất, ta không chỉ là một mệnh phụ triều đình, ta còn từng là một vị Tướng quân.
Cho dù Hoàng thượng không nhớ đến một nha đầu nhỏ bé như ta, nhưng với bản tính hoài niệm của ngài, nhất định ngài vẫn còn nhớ đến phụ thân ta – Uy Viễn đại Tướng quân lừng lẫy!
Thấy ta mặc áo giáp, đeo đao chuẩn bị đi cáo trạng, Tuần Vương phi rõ ràng là hoảng sợ.
Bà ta đến tìm ta chính là vì Hoàng thượng không đồng ý để công thần chịu thiệt, không cho Vạn Thanh Thanh làm chính thất.
Chỉ là bà ta không ngờ, ta lại cứng rắn đến vậy.
“Ngươi đứng lại!” Tuần Vương phi run giọng quát.
Ta có thèm để ý đến bà ta không?
Tiếp tục sải bước về phía trước.
Vì thương con, sợ ta làm ầm ĩ chuyện này lên đến tai Hoàng thượng, khiến con gái bà ta mang tiếng ghen tuông, nhỏ nhen, ỷ thế h.i.ế.p người, Tuần Vương phi gần như là nhảy đến trước mặt ta.
Bà ta cản ta lại, “Hác tiểu thư, chúng ta nói chuyện.”
Tiểu thư?
“Hình như Vương phi gọi nhầm rồi, ta là Trịnh phu nhân, xin hãy gọi ta là Trịnh phu nhân, hoặc Tướng quân phu nhân, cảm ơn.” Ta nhắc nhở, nhấn mạnh ba chữ Trịnh phu nhân.
Quả nhiên, Tuần Vương phi lập tức nghẹn lời.
Con gái bà ta sắp sửa làm Trịnh phu nhân, làm sao có thể chấp nhận ta là Trịnh phu nhân được?
“Nói chuyện thì nói chuyện, muốn nói thì nói sớm chứ, nhìn xem…” Ta vung vẩy thanh đao trong tay, “Thật ngại quá.”
Mặt Tuần Vương phi lại tái mét.
Comments for chapter "Chương 8"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0