Hòa Ly? Ta Chưa Từng Nghĩ Đến! - Chương 11
Ta không biết Trịnh Tiêu sao còn mặt mũi nhắc đến Vạn Thanh Thanh ở đây, một chút thương cảm ít ỏi trong lòng, bởi vì nghe thấy ba chữ Vạn Thanh Thanh mà lập tức tỉnh táo lại.
Ta mở cửa, đưa ra lá đơn hòa ly chưa kịp đưa kia.
Ta: “Trịnh Tiêu, chúng ta không thể quay lại như trước nữa, ngươi hãy ký vào đơn hòa ly đi, chúng ta đường ai nấy đi.”
Chỉ cần hắn ký, mọi chuyện còn có đường lui. Ta thầm bổ sung trong lòng.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Thế nhưng, lòng tự trọng của nam nhân bị tổn thương nghiêm trọng, sắc mặt Trịnh Tiêu đột biến, xé nát lá đơn hòa ly ta đưa tới.
Trịnh Tiêu: “Hác Quân, cả đời này nàng đừng hòng mơ tưởng đến lá đơn hòa ly, nếu nàng muốn, chỉ có một tờ hưu thư thôi!”
“Thanh Thanh nói đúng, nàng sớm đã hết tình nghĩa với ta, ta còn tưởng rằng nàng chỉ đang giận dỗi, ta không nên tự mình đa tình mà đến tìm nàng!”
Nói xong câu này với vẻ mặt vừa thẹn vừa giận, Trịnh Tiêu giống như lúc đến, đến nhanh, đi cũng nhanh.
Ta đứng trước cửa, nhìn những mảnh giấy vụn trên mặt đất, trong lúc nhất thời không biết nên khóc hay nên cười.
Hay cho câu “Ta không nên tự mình đa tình mà đến tìm nàng”, trên đời này sao lại có người vô liêm sỉ như vậy!
Hòa ly và bị hưu, đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Hòa ly, là phu thê tình cảm bất hòa, đường ai nấy đi trong êm đẹp.
Bị hưu, vậy thì tương đương với việc nữ phương có lỗi, mới bị nhà chồng ruồng bỏ.
Việc này sẽ khiến cả gia tộc nữ phương bị người đời chỉ trỏ, khiến Hác gia trở thành trò cười!
Ta hít sâu một hơi, không ngừng niệm thầm tên gái nhắc nhở bản thân đừng kích động, đè nén sát ý trong lòng.
Quay người, về phòng, ngủ!
23
Ngày hôm sau, đại quân xuất phát.
Vạn Thanh Thanh vậy mà cũng đi theo.
Nói là muốn chăm sóc trượng phu, nhưng thật ra ta biết rõ, nàng ta sợ ta.
Sợ sau khi Trịnh Tiêu đi, không có hắn che chở, ta sẽ ra tay với đứa trong bụng ả.
Không thể không nói, Vạn Thanh Thanh đã nghĩ ta quá… đúng rồi!
Ngọc Kiếm tức giận dậm chân: “Không ngờ lại để nàng ta chạy thoát!”
Ta xua tay: “Chạy thì chạy thôi, chiến trường mới là địa ngục trần gian thực sự…”
Ngọc Kiếm không nói nữa, thậm chí còn lắc đầu thở dài, từ tận đáy lòng cảm thấy Vạn Thanh Thanh quá ngây thơ.
Ta không khỏi nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên gặp Vạn Thanh Thanh ba năm trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/hoa-ly-ta-chua-tung-nghi-den/chuong-11.html.]
Dưới thành Bắc Địa, nàng ta gầy trơ xương, quần áo tả tơi quỳ trên mặt đất lạnh lẽo phủ đầy tuyết, cả người tỏa ra hơi thở tuyệt vọng, đang bị tên buôn nô lệ hung bạo dùng roi quất.
Trong đám nữ nô, chỉ có đôi mắt của nàng ta là sáng ngời.
Ta liếc mắt một cái đã nhìn ra, nàng ta không muốn khuất phục trước cái thế giới hỗn độn này.
Vì vậy, ta đã mua nàng ta từ tay tên buôn nô lệ.
Lúc đó, Trịnh Tiêu đang bảo vệ bên cạnh ta nói: “Tiểu nha đầu này trông không giống người đơn giản, sói đội lốt cừu là khó thuần phục nhất, nàng cẩn thận bị phản lại.”
Lúc đó ta không để ý.
Ngay cả con ngựa bất kham nhất Tây Bắc ta còn thuần phục được, huống chi chỉ là một tiểu nha đầu?
Bây giờ xem ra, ta chỉ cảm thấy mặt mình “Chát chát chát” bị đánh đến mức đau rát.
Có lẽ đây chính là báo ứng.
Những ngày không có hai người đó ở nhà thật sự rất yên bình, ta tính toán sổ sách, giao thiệp xã giao, rồi lại dạy Dung Nhi tập võ, ba tháng thoáng cái đã trôi qua.
24
Tháng mười, Trịnh Tiêu và Vạn Thanh Thanh hồi kinh.
Lúc đi hai người ngẩng cao đầu bước ra khỏi phủ Tướng quân.
Lúc về, lại là nằm ngang bị người ta khiêng vào.
Đại quân trên đường mai phục phản tặc đã gặp phải phục kích, mấy vạn đại quân c.h.ế.t hơn phân nửa, Trịnh Tiêu vì báo thù, dẫn theo tám trăm tinh binh một mình xông vào, c.h.é.m đầu kẻ đầu xỏ, tạm thời dập tắt cuộc hỗn loạn này.
Thế nhưng, ngay lúc các tướng sĩ đang hò reo ăn mừng chiến thắng, Trịnh Tiêu trúng độc.
Nghe nói, thứ bột đen mà hắn tung ra trước khi c.h.ế.t không phải độc dược tầm thường, mà là loại cổ độc ghê gớm nhất vùng Nam Cương – Thi Tâm cổ.
Loại cổ độc này không ngừng ăn mòn xương cốt con người, khiến người ta sống không bằng chết, chỉ cần chưa chết, sẽ từng giây từng phút chìm trong đau đớn đến tận xương tủy, cho đến khi lìa đời.
Và, không có thuốc giải.
Bi thảm hơn nữa, đại quân do phán đoán sai lầm của Trịnh Tiêu mà bị phục kích, tổn thất quá nửa, tuy sau đó Trịnh Tiêu dẹp yên được loạn Nam Cương, nhưng cũng chỉ là công tội tương đương.
Nếu không phải Tuần Vương phi vào cung cầu xin, Hoàng thượng cũng sẽ không đặc cách cho Trịnh Tiêu hồi kinh trị liệu cổ độc.
Mà Vạn Thanh Thanh mang cái bụng năm tháng, trên đường hồi kinh chăm sóc Trịnh Tiêu bị cơn đau hành hạ, cũng kiệt sức ngã bệnh.
Từ sân trước truyền đến tiếng khóc đau thương của phụ mẫu Trịnh Tiêu.
Ta hơi tò mò không biết là thảm cảnh gì, mà khiến hai lão nhân gia từng trải qua bao sóng gió lại phát ra tiếng khóc như vậy.
Sau khi đoạn tuyệt với Trịnh Tiêu, cách biệt chín tháng, ta dẫn Ngọc Kiếm, một lần nữa bước vào Tùng Hương viện – nơi ở của Trịnh Tiêu.
Vừa đến cửa viện, đã nghe thấy trong phòng “loảng xoảng” có thứ gì đó bị đập nát tan tành như đang trút giận.
Ngay sau đó là giọng nói tuyệt vọng của phụ thân Trịnh Tiêu: “Trời muốn diệt nhà họ Trịnh ta rồi!”
Comments for chapter "Chương 11"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0