HỈ ĐOÀN VIÊN - 13
Ta đưa tay lên.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB “Xoăn dịch truyện” để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Chạm nhẹ từ hàng mi xuống đôi môi đang khẽ run của hắn.
Vị thư sinh trước mặt vô thức nhắm mắt lại.
Bàn tay ta lần xuống cổ hắn, chậm rãi trượt vào trong lớp áo.
Tìm đến vị trí trái tim, ta xoáy mạnh một cái.
Thế nhưng, Tạ Bán Xuân hoàn toàn không hay biết, tựa như bàn tay ta chỉ đang khẽ vuốt ve lồng n.g.ự.c hắn.
Không có trái tim.
Tạ Bán Xuân không có trái tim.
17
Giấc mộng của Hứa Mi chứa đầy hiểm nguy, phàm nhân bước vào mà không có sự bảo hộ tốt nhất cũng chỉ mang thương tích trầm trọng. Ta định che chở cho Tạ Bán Xuân, nhưng lại phát hiện hắn ung dung tự tại, thậm chí còn nhìn thấy được ký ức của Hứa Mi.
Lúc đó, ta đã cảm thấy có điều bất thường.
Bây giờ, khi đến căn nhà cổ này, trải qua bao nhiêu chuyện, ta mới hiểu ra.
Sự kỳ lạ lớn nhất của nơi đây không phải là âm khí do Hứa Mi mang đến, mà là sự vắng lặng, hoàn toàn không có dấu vết của sinh khí.
Không giống như nơi đã từng có ba thế hệ sa sút ở.
Mà giống như…
Một con rối nhỏ, tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân, ngày qua ngày, đêm qua đêm, trông giữ nơi này.
Trong đầu chỉ lưu giữ những thông tin do chủ nhân truyền lại: Ta tên là Tạ Bán Xuân, tổ tiên là Tạ Ỷ, một tể tướng của nước Tề. Gia tộc họ Tạ đã suy tàn qua ba đời, đến đời ta thì thân thích đều đã qua đời. Một ngày nào đó, ta phải đến lăng mộ tổ tiên để tìm một người.
Người đó là ai? Con rối nhỏ ngẩng đầu, nhìn lên bức họa của một nữ nhân.
Từ đó, con rối nhỏ trong ngôi nhà và con thủy quỷ trong giếng khô—một kẻ ngày ngày ngẩn ngơ, một kẻ đêm đêm gào khóc.
Con rối nhỏ trong những ngày đờ đẫn ấy, đối diện với bức họa trong mật thất suốt tám mươi vạn ngày đêm, dần dần nảy sinh suy nghĩ, hình thành tính cách riêng.
Một tính cách hoàn toàn khác biệt với chủ nhân của nó, Tạ Ỷ.
Trăm năm sau, con rối nhỏ cuối cùng cũng trưởng thành, theo mệnh lệnh cuối cùng của chủ nhân, băng qua ngàn dặm để đến lăng mộ với chiếc quan tài trống.
Đánh đổ trường minh đăng, giải phóng nữ quỷ bị giam cầm suốt trăm năm.
*
“Tạ Bán Xuân.”
“Ừm, ta đây.”
Tạ Bán Xuân mở mắt, trong ánh mắt vẫn còn chút ngơ ngác, nhìn bàn tay ta đang luồn vào áo hắn, khuôn mặt bỗng đỏ bừng.
Thời gian lâu rồi, gã thư sinh ngốc nghếch ấy đã quên mất mình chỉ là một con rối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/hi-doan-vien/13.html.]
*
Năm đó, ta thích rất nhiều thứ, nhưng món đồ yêu thích nhất trong tay cũng chẳng giữ được quá nửa tháng, lại đi tìm thứ khác thú vị hơn.
Một lần, trên con phố dài, ta thấy một đám đông vây quanh xem diễn rối dây.
Về nhà, ta liền bắt tay vào làm một con rối gỗ giống hệt Tạ Ỷ, nhưng đến khi mười ngón tay bị đ.â.m đỏ cả lên, ngay cả đôi mắt của Tạ Ỷ ta cũng chưa khắc xong.
Tạ Ỷ không chịu nổi, vừa giúp ta xoa tay, vừa cầm lấy con d.a.o ngắn, học sư phụ khắc trong chốc lát, liền thành thạo ngay.
Chỉ qua vài động tác nhanh nhẹn, hắn đã khắc ra đôi mắt của ta.
Tài năng khéo léo khiến người ta kinh ngạc.
Ta và con rối mắt to trừng mắt nhỏ: “Tạ Ỷ, huynh được đấy. Huynh hãy khắc một bản thân mình thật đẹp, sau này ta c.h.ế.t thì mang vào quan tài ngủ cùng.”
Tạ Ỷ vẫn không ngừng tay: “Không cần đến thứ đồ vật c.h.ế.t chóc ấy. Sau này muôịi chết, ta tự nhiên sẽ nằm bên cạnh muội.”
Sư phụ nghe thấy chúng ta nói về “chết” hết câu này đến câu khác, tay run lên ba lần, không làm nổi nữa.
Ta vứt con rối gỗ nửa thành phẩm đi, hào hứng bàn về chuyện sinh tử với Tạ Ỷ.
*
“Huynh nói, đến khi chúng ta già đến mức không thể già thêm nữa, ai sẽ c.h.ế.t trước?”
“Chậc, huynh thể chất mạnh mẽ, lại rất kỷ luật, chắc chắn là ta rồi.”
Tạ Ỷ cúi đầu, tiếp tục khắc nét mặt ta, ánh nắng bao phủ quanh hắn, làm nụ cười của hắn cũng trở nên ấm áp.
“Huynh thật giả dối, chỉ muốn ta nói lời ngọt ngào thôi.”
“Vậy muội nói đi, ta nghe đây.”
Tạ Ỷ không bao giờ biết nói lời ngọt ngào, nhưng dường như, lời hắn nói bình thường cũng không nhiều. Hầu hết thời gian, là ta luyên thuyên không ngừng, còn hắn hoặc im lặng lắng nghe, hoặc chọn lọc ra điểm chính để xen vào vài đạo lý khiến ta khó chịu.
*
Vì vậy, ta không mong đợi gì nhiều vào những lời đẹp đẽ của Tạ Ỷ, chắc cũng chỉ là mấy câu như: “Sinh tử là số định, hãy xem nhẹ thôi” hay “Đời người chỉ nên chú ý đến hiện tại”.
Nhưng Tạ Ỷ nghĩ ngợi một lúc, rồi ngẩng lên nhìn ta: “Nếu muội chết, ta sẽ lập tức đi cùng. Nếu ta chết, nhất định trước khi c.h.ế.t ta sẽ để lại một kẻ giống hệt ta để bầu bạn với muội.”
Ta ngây ngẩn nhìn hắn.
Con d.a.o ngắn trong tay run lên, đ.â.m thủng lòng bàn tay.
Nhưng dường như không phải chỉ lòng bàn tay bị đâm, nếu không thì vì sao trái tim ta lại đập thình thịch như thế?
*
Tiếc thay.
Sau khi ta đ.â.m vào quan tài, Tạ Ỷ không lập tức đến bên ta.
Mà thay vào đó, hắn tạo ra một con rối giống hệt bản thân mình, để hồi sinh ta.
Comments for chapter "13"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0