Hành Trình Hạnh Phúc - 4
08
Sáng hôm sau, lúc chuẩn bị ra khỏi nhà, Tạ Thần cúi xuống hôn lên trán tôi.
Tôi đang ngủ say, theo phản xạ đưa tay lên xoa xoa chỗ ngứa trên trán.
Tạ Thần tưởng tôi đã tỉnh, hình như còn hỏi tôi mấy câu.
Tôi khó chịu trở mình, lẩm bẩm đáp lại cái gì đó trong miệng, nhưng hoàn toàn không rõ mình đã nói gì.
Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, tôi hoàn toàn không nghe thấy tiếng cười khẽ đầy tự giễu của anh.
Đến khi tỉnh dậy và nhìn thấy những dòng bình luận, cả người tôi lạnh toát.
[Nói mớ thực sự không phải thói quen tốt đâu. Trái tim thủy tinh của nam phụ lại vỡ tan rồi. Anh ấy chắc chắn nghĩ rằng chuyện thân mật tối qua chỉ là cô ta lợi dụng mình thôi.]
[Không ngờ luôn đấy. Hai người còn hỏi đáp suốt cả buổi sáng, ai mà ngờ nữ phụ căn bản là chưa tỉnh chứ.]
[Chuyện khác thì không nói, quan trọng là lúc Tạ Thần chuẩn bị ra ngoài, anh ấy còn hỏi nữ phụ có muốn anh bác bỏ phương án dự án của Tạ Cảnh hay không. Nữ phụ lại còn đồng ý rồi.]
[Xong rồi, Tạ Cảnh vốn đã bất mãn vì bị Tạ Thần chèn ép. Sau đó, anh ta liền bán phương án này cho công ty đối thủ. Nhờ vậy mà sản phẩm mới của đối thủ đại thành công. Đây chính là khởi đầu cho sự suy sụp trong cuộc đời Tạ Thần.]
Tôi giật mình, vội vàng gọi điện cho Tạ Thần. Nhưng gọi liền mấy cuộc, anh ấy đều không bắt máy.
Tôi sốt ruột thay quần áo rồi định chạy ngay đến công ty.
Dưới nhà, Sở Dự Chi đang ngồi ăn sáng.
“Mẹ, chào buổi sáng. Bố ra ngoài rồi…”
“Ừ ừ, mẹ biết rồi, bố đi làm rồi đúng không? Con ngoan ngoãn ở nhà đi. Chiều nay mẹ về, sẽ có thầy dạy vẽ đến dạy con.”
“Nhưng mẹ ơi…”
Tôi thực sự không đủ kiên nhẫn nghe Sở Dự Chi nói hết câu. Tôi cúi xuống hôn lên trán thằng bé rồi vội vàng lao ra ngoài.
Ngay sau đó, tôi đụng thẳng vào Tạ Thần, người đang xách đồ ăn vừa mới trở về.
Tạ Thần vừa giúp tôi xoa xoa trán, vừa đưa tay lên xoa cằm mình.
Sở Dự Chi ngồi đó, mặt đầy bất đắc dĩ:
“Con vừa định nói là, bố không phải đi làm đâu. Bố ra ngoài mua bánh bao Hỉ Ký cho mẹ đó. Mẹ chẳng bao giờ chịu nghe người khác nói hết câu gì cả.”
Dòng bình luận:
[Tạ Thần, quả nhiên không hổ danh là người đàn ông mặt lạnh giặt quần lót đầu tiên trong truyện này.]
[Trước thì tự giễu bản thân vì bị lợi dụng. Sau thì xếp hàng mua bánh bao cua cho vợ ăn, món mà cô ấy thích nhất.]
[Được lắm, được lắm. Ăn no rồi, vợ lại càng có sức lợi dụng anh nữa chứ gì.]
Nhất Phiến Băng Tâm
09
Trong lòng tôi cảm thấy ngọt ngào, nhưng lại nhớ đến chuyện phương án dự án.
Tôi vội vàng giải thích với anh rằng sáng nay mình không tỉnh táo nên mới trả lời bừa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/hanh-trinh-hanh-phuc/4.html.]
“Tóm lại, sau này em sẽ không so đo với Sở Minh Uyển nữa. Chuyện công ty, anh cứ làm theo nguyên tắc công tư phân minh là được.”
Trên mặt Tạ Thần không có vẻ gì là ngạc nhiên.
Anh chỉ khẽ đáp một tiếng.
Không nhắc thêm về chuyện phương án kia nữa, anh lại hỏi tôi gần đây có thứ gì muốn mua không.
Tôi cảm thấy cách chúng tôi giao tiếp với nhau có chút kỳ lạ, nhưng không thể nói rõ là sai ở đâu.
Chỉ đành lắc đầu.
Tiện miệng kể cho anh nghe chuyện hôm qua giữa Dự Chi và Tạ Trạch Minh.
“Em định mua chút quà, chiều nay dẫn Dự Chi đến xin lỗi.”
Sở Minh Uyển và gia đình nhà họ Tạ sống cùng bố mẹ Tạ ở căn nhà cổ.
Chắc chắn họ đã biết chuyện, xin lỗi thì càng sớm càng tốt.
Nghe xong, Tạ Thần gật đầu, nói sẽ cùng chúng tôi về đó.
“Chiều nay công ty anh còn có cuộc họp mà?”
“Chuyện của em và Dự Chi quan trọng hơn.”
10
Tôi không thích về nhà cổ của nhà họ Tạ.
Quy tắc của nhà hào môn rất nhiều, từng lời nói, cử chỉ đều phải chú trọng lễ nghi.
Tôi vốn lớn lên trong tự do, bầu không khí như vậy chỉ khiến tôi cảm thấy ngột ngạt.
Lúc mới kết hôn, tôi đã cố gắng thích nghi.
Nhưng chẳng bao lâu sau, chính Tạ Thần lại chủ động dẫn tôi chuyển ra ngoài sống.
Từ đó về sau, ngoại trừ dịp lễ Tết, chúng tôi rất ít khi quay về.
Thời điểm này, bố mẹ Tạ đều đang ở nhà.
Sau một hồi trò chuyện xã giao, Sở Minh Uyển mới từ trên lầu đi xuống với vẻ mặt mệt mỏi.
Có vẻ như cô ấy không ngờ Tạ Thần lại đi cùng tôi, hơi sững sờ một chút rồi cố tỏ ra rộng lượng:
“Mặc dù Trạch Minh vì chuyện này mà đổ bệnh, nhưng không sao, dù gì cũng là người một nhà.”
Dòng bình luận:
[Nữ chính vốn định tạo một màn kịch lớn, ai ngờ nữ phụ lại chủ động đến trước.]
[Hahaha, coi như uổng công con trai cô ấy giả bệnh.]
[Không sao, nữ chính của chúng ta không phải kiểu người chịu thiệt. Tiếp theo chắc chắn sẽ tung ra một đòn lớn.]
Comments for chapter "4"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0