Giang Uyển - Chương 7
Khuôn mặt xinh giờ đây đến nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt đỏ hoe như nhấn chìm trong lửa.
“Tôi hỏi đã gì với Cố Giang?! Ai cho phép những lời đó?!”
Chiếc ghế ném thẳng trán Hạ Sính, cơn đau nhức tê dại cả đầu óc .
Không thể nào…
Đây tuyệt đối Dư Uyển.
Cô gái “lạnh nhạt” – như một búp bê sứ vô cảm – chẳng lẽ đã ma quỷ nhập ? Hay là… đang mơ?
Cảm giác hoang đường đến mức khiến Hạ Sính quên cả tức giận, bộ thế giới bỗng trở nên phi thực. Dư Uyển vẫn dừng .
Cô ném hết những gì thể ném, quan tâm rằng bản thân cũng đang thương.
Cô thực sự điên .
Vì Cố Giang.
Vì Cố Giang thực sự quan tâm cô nữa.
Vì Cố Giang thực sự từ bỏ cô .
Trong đầu Hạ Sính bỗng vang lên những lời đã diễn đàn: Mấy thấy đây Dư Uyển giả tạo ? Luôn tỏ thờ ơ, chẳng quan tâm gì cả…
Kể từ khi Cố Giang để ý đến cô nữa, Dư Uyển bắt đầu hoảng lên. Không còn vẻ lạnh nhạt như nữa…
Nên, cô thật sự hoảng sợ.
Nên, cô thật sự bối rối.
Chỉ vì Cố Giang thôi ?
Chỉ vì một tên Cố Giang?
Hạ Sính nghiến chặt răng, gần như cắn đến rỉ máu. Khuôn mặt và cánh tay của đều kính vỡ cứa xước, máu chảy từng vệt đỏ. so với cơn đau nhói da thịt, cảm giác cháy bỏng trong lòng còn dữ dội gấp trăm lần.
Hạ Sính cảm thấy thân đang run rẩy, như thể sắp đánh mất thứ gì đó vô cùng quan trọng.
Cuối cùng, cũng mở miệng, giọng vẫn ngạo mạn và sắc bén: “Sao nào? Cô nhà văn đại tài của chúng , thích ?”
“Có đôi khi, thực sự thể tin nổi là giữa hai tai một bộ não .”
Dư Uyển giơ đôi tay đầm đìa máu lên, lộ đôi mắt lạnh lẽo và đầy giễu cợt. Cô nghiêng đầu nhạt, vẻ tương phản khiến kinh ngạc choáng ngợp.
“Cậu điếc mù thế? Cậu , là hét to hơn nữa?”
Những lời sắc như dao, mỗi câu mỗi chữ đều đâm thẳng tim . Dư Uyển – luôn tỏ thờ ơ với mọi thứ – là do kích thích mới trở thành như ? Hay đây mới là bản chất thực sự của cô ?
Hạ Sính thấy tiếng trái tim đập thình thịch như nhảy khỏi lồng ngực.
Là phẫn nộ, là… sợ hãi?
Như thể một nhân vật luôn gò bó trong thiết lập của cốt truyện bỗng nhiên thức tỉnh ý thức tự do, mạnh mẽ thoát khỏi sự khống chế của tác giả, điên cuồng chạy về phía trống trải bên ngoài câu chuyện.
Không thể trói buộc, thể nắm bắt.
Cậu sẽ bao giờ biết bước tiếp theo cô sẽ làm gì.
“Buồn thật, cô mới quen Cố Giang bao lâu? Cậu đã làm gì cho cô mà cô đã thích đến chết sống như ?”
Hạ Sính thấy giọng của chính , trong đó hề sự phẫn nộ điên cuồng như dự đoán.
Cậu chỉ dùng những lời nhục mạ và công kích quen thuộc để hủy hoại lòng tự trọng của cô . Thậm chí, trong đó còn chút yếu ớt, yếu ớt đến mức như đang cố vãn hồi.
“Tôi còn tưởng cô khác với mấy đứa con gái khác… Không ngờ cô cũng chỉ là một kẻ tình yêu làm cho mù quáng. Chẳng giống cô chút nào cả.”
Một sự vãn hồi vụng về và hổ.
Hạ Sính thể cảm nhận rõ ràng rằng, đây Dư Uyển từng cảm tình với . Mối quan hệ thanh mai trúc mã mơ hồ , cộng thêm sự ân hận và áy náy về chuyện , đã như một cái kén quấn chặt trái tim Dư Uyển, giữ cô ở bên cạnh .
Không thể gọi là tình yêu, nhưng cũng chẳng thể rời xa.
Thế nhưng, sự xuất hiện của Cố Giang giống như một chiếc dao nhẹ nhàng cắt đứt cái kén .
Từng chút, từng chút một, xóa bỏ vị trí của Hạ Sính trong lòng Dư Uyển, cho đến khi gạt ngoài.
Hối hận, bất an, và cả cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Cố nén cơn đau nhói ở trán và khắp cơ thể, Hạ Sính dịu giọng : “Dư Uyển, Cố Giang thật như cô nghĩ . Nếu thật lòng thích cô, làm thể dễ dàng bỏ rơi cô chỉ vì vài lời khiêu khích của chứ? Tỉnh táo , bây giờ đầu vẫn còn kịp!”
Thế nhưng, đối mặt với lời chất vấn và sự níu kéo của , Dư Uyển chỉ thản nhiên nhẹ nhàng bốn chữ: “Cậu thì biết gì.”
13
Dư Uyển: Cố Giang!
Dư Uyển: Hạ Sính đang lừa .
Dư Uyển: Tôi từng ghét , cũng rời xa .
Dư Uyển: Cố Giang, biết đang ở trong phòng.
Dư Uyển: Tôi thể và chuyện với ?
Dư Uyển: Lần sẽ cho tất cả.
Dư Uyển: Cố Giang…
Dư Uyển: Tôi biết sai !
Dư Uyển: Xin đừng phớt lờ !
Dư Uyển: Làm ơn…
Chiếc điện thoại đặt bên cạnh rung liên tục.
Đến khi làm xong bài cuối cùng trong trang đề , mới tháo tai xuống, ngoài cửa sổ.
Mưa vẫn ngừng rơi. Ban ngày đã xin nghỉ học, giờ mà ai quên mang ô lúc tan trường thì đúng là thảm .
Tôi cầm lấy điện thoại, mở tin nhắn . Dư Uyển lạnh nhạt ngày nào, đột nhiên nhắn nhiều như .
Kéo xuống dòng cuối cùng.
Dư Uyển: Cố Giang!
Dư Uyển: Tôi biết, thật là con gái.
Dư Uyển: Từ ngay lúc ban đầu.
Nhìn thấy tin nhắn , nhíu mày, tay khựng một chút, nhắn :
Tôi: Sau đó thì ?
Tin nhắn từ Dư Uyển gần như trả lời ngay lập tức——
Dư Uyển: Thật , cũng sống .
14
Mở cửa phòng ngủ, Dư Uyển ngay cửa.
Cô nhúc nhích, mái tóc ướt sũng bết hai bên má, cả trông vô cùng thảm hại.
Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe vì thiếu ngủ, giọng run run: “Tại … chịu để ý đến nữa?”
15
Dư Uyển cũng là trọng sinh.
Giống như .
Thậm chí, thời điểm cô trọng sinh còn sớm hơn cả .
Ở kiếp , bố mẹ của Dư Uyển đã từng nhiệt tình mời bác ruột của Hạ Sính câu cá ngoài biển.
Kết quả là con thuyền gặp trục trặc, bác của Hạ Sính vốn thể thoát nạn, nhưng vì cứu bố của Dư Uyển mà cả hai cùng chết đuối.
Người duy nhất cứu sống là mẹ của Dư Uyển, nhưng lâu bà cũng vì quá đau buồn mà qua đời, để Dư Uyển 10 tuổi một đời.
Bác của Hạ Sính là con trai cả của ông nội nhà họ Hạ, đồng thời là trai ruột của bố Hạ Sính. Ông kết hôn, cũng con cái, nhưng luôn coi Hạ Sính như con trai ruột mà nuôi dưỡng.
Còn đối với Hạ Sính, tình cảm của và bác giống như cha con ruột thịt .
Có thể tưởng tượng cái chết của bác đã giáng một đòn nặng nề Hạ Sính đến mức nào.
Dư Uyển luôn tin rằng chính gia đình đã hại chết bác của Hạ Sính. Cô luôn cảm thấy sâu sắc với ông nội và cả với Hạ Sính.
Bởi vì chuyến biển, chính cô đã nài nỉ cha mẹ câu một con cá lớn màu hồng để nuôi cho cô.
Sau khi chuyện xảy , Dư Uyển luôn nghĩ: Phải chăng cha mẹ đã vì thỏa mãn mong ước đó của , mà rẽ khỏi tuyến đường đã định , dẫn đến thảm kịch …
Tất cả là của .
Hạ Sính hận cô, tra tấn cô, trả thù cô – điều đó là lẽ đương nhiên.
Huống chi, Hạ Sính còn là mối tình đầu của cô, thanh mai trúc mã đã cùng cô lớn lên.
Vậy thì nhẫn nhịn thôi.
Chỉ cần nhắm mắt, bịt tai là .
Chỉ cần đặt ngoài cuộc, quan tâm đến ai cả, sẽ còn thấy đau đớn nữa.
Cho đến khi xuất hiện – một thiếu niên diễn xiếc vô tội Hạ Sính hãm hại đến mức tàn phế.
Sau đó, khi Hạ Sính phát hiện giả trai, lợi dụng để kích thích sự ghen tuông của Dư Uyển.
Khi , Dư Uyển thực sự cảm thấy bất an và mất mát. Cô nhận lẽ bản thân đã mắc hội chứng Stockholm.
Đồng thời, cô cũng hiểu rõ, chỉ là một món đồ chơi nhỏ để Hạ Sính tiêu khiển lúc nhàm chán.
Cùng chung nỗi đau, nhưng đều bất lực.
Điều duy nhất Dư Uyển thể làm là phớt lờ tất cả.
Cho đến ngày Hạ Sính cố ý cầu hôn mặt Dư Uyển.
Khoảnh khắc , chính Dư Uyển cũng hiểu vì bật .
Ghen tị, sợ hãi, lo lắng mất thứ gì đó – tất cả cảm xúc dành cho Hạ Sính đều là thật. nỗi đau khi tôn nghiêm cuối cùng nghiền nát cũng là thật.
, cô chính là một kẻ vô dụng, giả thanh cao hèn nhát.
Một kẻ còn cứu vãn nổi nữa.
Sau đó, Hạ Sính với cô rằng, tự chọn cách chuyển ngoài sống.
Mãi đến lâu , Dư Uyển mới biết sự thật:
Tôi đã Hạ Sính đuổi trong đêm, và đó là cái chết thảm khốc của .
Rồi, Dư Uyển vô tình phát hiện âm mưu của bố Hạ Sính năm đó –
Kẻ chủ mưu giết hại bác của Hạ Sính và bố mẹ của cô chính là bố ruột của Hạ Sính.
Lý do đằng thật tầm thường và trực tiếp: tranh giành quyền thừa kế.
điều khiến Dư Uyển tuyệt vọng hơn là, Hạ Sính đã biết bộ sự thật ngay từ đầu. Vậy mà vẫn chọn giả vờ biết, để mặc cô gánh vai nỗi tội và đau khổ cả đời.
Chỉ để khiến cô đau đớn như .
Hạ Sính rằng yêu cô, nhưng đây thực sự là tình yêu ? Tại tình yêu còn vặn vẹo và hủy hoại tâm hồn hơn cả sự hận thù?
Không thể chấp nhận hiện thực, Dư Uyển sụp đổ, và trong cơn mơ hồ đã lao thẳng một chiếc xe.
Rồi, cô trọng sinh.
Comments for chapter "Chương 7"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0