Giang Uyển - Chương 3
dù dùng sức thế nào, vẫn vững tại chỗ. Thậm chí khi ngước mắt lên, còn cao hơn một chút.
“Còn tay còn chân mà.”
Tôi xuống : “Có tay thì tự mà mua.”
Khuyên tai tức thì nổi đóa: “Mày tưởng mày là cái thá gì? Lo chuyện bao đồng !”
Đồng bọn của cũng bắt đầu châm chọc: “Mày xem kìa, mặc đồng phục nữa chứ. Chắc là con nhà nghèo tài trợ, đen nhẻm thế , chừng cày ruộng xong mới chạy tới đây học !”
Khuyên tai liếc mắt khinh bỉ: “Ồ, thì là thằng nhà quê. cho mày biết nhé, con nhỏ cũng chẳng tiểu thư nhà giàu gì . Mày làm hùng cứu mỹ nhân cũng đừng mơ trèo cao!”
Tôi bình tĩnh đáp: “Những lời nhận xét của về chẳng thể hiện một phần nhỏ nào của , nhưng thể hiện tất cả con . Tam Mao từng , đã ?”
Rồi làm động tác cổ vũ, nhạt: “Đừng bỏ cuộc, cố gắng lên nhé.”
“Mày—!” Khuyên tai nổi giận, mặt đỏ bừng: “Đồ nhà quê! Mày chỉ cái giỏi mồm!”
“Vừa nãy mấy đánh bóng rổ ?” Tôi nghiêng đầu hỏi. “Dám thi ?”
“Hả? Tao sợ gì mà dám! tao mắc gì thi với mày?”
“Nếu các thắng, một tháng tới sẽ làm chân chạy vặt cho các . Còn nếu thắng, mời cả lớp uống nước lạnh, nhớ là lấy danh nghĩa của Dư Uyển.”
Lời dứt, Dư Uyển ngạc nhiên ngẩng đầu lên, lần đầu tiên biểu cảm gương mặt cô chút dao động.
Khuyên tai sững sờ, bật lớn: “Mày nghĩ mày là hùng chắc? Được, tao chiều mày! Tao sẽ khiến mày mất mặt còn gì để !”
Hắn gọi một tên cao lớn nhất trong nhóm: “Hạo Tử, xử !”
“Khoan đã.” Tôi yên nhúc nhích.
“Sao, sợ ?”
“Không. Sắp lớp .”
“…”
Hẹn xong thời gian, bọn khuyên tai bỏ trong tư thế hùng hổ. Cả lớp trở về chỗ , ánh mắt họ đều đầy vẻ thương hại.
Chỉ Dư Uyển vẫn yên tại chỗ.
Đến khi định rời , cô mới nhẹ nhàng kéo vạt áo : “Cậu cần làm cho … Tôi cũng sẽ cảm kích .”
Tôi , thấy cô ngẩng đầu , ánh mắt lạnh nhạt, chút dao động đã biến mất.
“Hạo Tử là tiền đạo xuất sắc nhất của đội vô địch năm ngoái. Cậu đấu với chỉ chuốc nhục thôi.”
“Ừ, biết .” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa ?”
Cô sững , tiếp: “Lúc đó sẽ với họ là đến . Sau tránh xa , bọn họ sẽ làm phiền nữa.”
Tôi im lặng, chỉ cô với ánh mắt dò xét.
“Cậu gì ?” Cô mất kiên nhẫn hỏi.
“Ừm… Thật , cũng chút ‘ngạo kiều’ đấy nhỉ?”
“… Gì cơ?”
“Không gì.” Tôi , nụ đầy ẩn ý.
“Trận đấu trưa nay, hãy kỳ vọng nhiều một chút nhé.”
04
Chỉ cần liên quan đến học tập, sẽ chẳng nhóm nào tích cực hơn học sinh.
Tin tức về trận đấu lan truyền nhanh chóng, đám đông kéo đến cổ vũ còn đông hơn dự tính.
“Này, đồ nghèo kiết xác, mày đã bao giờ thấy sân bóng rổ lớn như thế ?”
Tên đeo khuyên tai khiêu khích: “Cẩn thận một lúc nữa sợ đến ướt cả quần, thua còn tìm cớ là phong độ !”
Đám nam sinh xem, trong đó ít là bạn cùng lớp của , liền ầm lên.
Còn , chẳng thèm để ý, chỉ quen tay cảm nhận quả bóng ngoài vạch ba điểm, ném thẳng một cú—
“Đoàng!”
Bóng rổ.
Tiếng đồng loạt tắt ngấm, sân bóng rổ bỗng chốc yên ắng như tờ.
“Cũng… cũng chỉ là ăn may thôi!”
Tên đeo khuyên tai mặt mày khó coi, nhưng nhanh chóng lấy vẻ tự tin: “Cho mày vui sướng một lúc , lát nữa sẽ đánh cho mày rống gọi cha mẹ! Hạo Tử, lên !”
Vì số tham gia đủ, trận đấu thể theo luật chính thức. Nên quy tắc đơn giản: 1v1, ghi năm quả, ai ghi nhiều hơn thì thắng.
Tôi thắng trong lượt oẳn tù tì và quyền tấn công .
Hạo Tử ném bóng cho , khinh khỉnh khiêu khích: “Đến đây —”
“Đoàng!”
1-0.
Hạo Tử sững , đầu bóng rơi rổ.
Lại một cú ném xa khác.
Tốc độ nhanh đến mức tiếng “Đến đây ” còn kịp tan trong khí.
Tên đeo khuyên tai ở ngoài rìa sân tức đến mức nước bọt văng tứ tung: “Hạo Tử, mày làm cọc gỗ ? Kêu mày lên sân là để ngây đấy hả?!”
Bị mắng đến mức mặt mày tái xanh, Hạo Tử nghiến răng, chằm chằm: “Hóa mày là tay ném bóng ?”
Và ngớ ngẩn đến mức để một tay ném bóng thoải mái mặt mà ném rổ.
Lần , cách đúng một mét, dang rộng tay, hạ thấp trọng tâm, chuẩn phòng thủ.
Gương mặt nở nụ dữ tợn: “ may mắn của mày đến đây là hết—tao sẽ chơi nghiêm túc .”
Tôi gật đầu bình thản: “Ồ.”
Trận đấu tiếp tục, lần áp sát để kèm .
Tôi làm động tác chuẩn ném ba điểm như .
Nhìn thấy hành động quen thuộc, mặt Hạo Tử lộ vẻ vui sướng, chút do dự nhảy bổ lên để cản. giây tiếp theo, đột ngột thu bóng, tăng tốc đột phá về bên .
Hạo Tử lao , chỉ biết trơ mắt lên rổ ghi điểm.
“Đoàng!”
2-0.
Bóng bay gọn rổ, một cú ném hảo chút dư thừa.
“Cậu nghiêm túc đấy ?” Tôi nhíu mày, thành thật tỏ vẻ nghi hoặc.
“Không, thể nào! Lại nữa!”
Bị câu hỏi của làm cho phát cáu, Hạo Tử đỏ bừng mặt, gào lên, giận dữ ném bóng trả cho .
Tôi bắt lấy bóng, thấy đang mất bình tĩnh, trông như một con gấu nâu đang lao tới.
Lần , giả động tác đánh lừa đột ngột chuyển hướng đột phá sang bên trái—
“Sột soạt!”
3-0.
“Còn thi tiếp ?” Tôi hỏi.
Cho dù tỷ số đó là 3-2 thì vẫn thắng.
“Không thể nào, mày gian lận!!”
Mặt Hạo Tử méo xệch vì tức giận: “Tao là tiền đạo xuất sắc nhất! Sao tao thể thua ! Mày… chắc chắn mày gian lận!”
“Đủ ! Muốn mất mặt đến bao giờ nữa?” Một giọng đầy khó chịu cắt ngang.
Chỉ thấy Hạ Sính hai tay đút túi, lười nhác bước sân. Đi là Dư Uyển, đôi mắt cụp xuống, đôi môi mím chặt, vành mắt đỏ.
Rõ ràng, mời “đại phật” tới chính là cô .
“Một trận đấu vui vẻ thôi, ai bỏ tiền cũng thể thành ‘tiền đạo xuất sắc’.” Hạ Sính nhếch mép khinh bỉ: “Lừa khác thì , đừng tự lừa chính nữa, đồ ngu.”
Ánh mắt khinh miệt của lướt qua, Hạo Tử đỏ bừng mặt, nắm chặt tay, tức giận nhưng dám phản kháng.
Hạ Sính sang : “Chơi cũng khá đấy. Cậu học ở ?”
Trong ánh mắt và giọng của , ngạc nhiên nhận một chút tôn trọng— từng ở kiếp .
Thoáng chốc, suýt cho rằng đã nhầm.
Hạ Sính nhíu mày: “Câm điếc ?”
Tôi lắc đầu, đáp chậm rãi: “Chưa từng học.”
Hạ Sính trợn trắng mắt: “Thôi đủ , đừng giả bộ nữa. Kỹ thuật ném bóng của khá đấy, dù đến trình độ đỉnh cao nhưng đủ sức đội trẻ . điều khiến ngạc nhiên là kỹ thuật kiểm soát bóng của , học chuyên nghiệp mà giỏi là thể nào.”
Nghe , Dư Uyển giật ngẩng đầu lên, nhưng cô là Hạ Sính.
Cảm xúc trong ánh mắt của cô chắc hẳn giống : Hóa Hạ Sính cũng lúc bình tĩnh và chuyện đàng hoàng như .
Dù ở kiếp , khi biết là con gái, đối xử với dịu dàng đến mức nào, chỉ để chọc tức Dư Uyển. Thì lúc đó ánh mắt cũng bao giờ thực sự thẳng .
Hắn chẳng bao giờ quan tâm làm gì gì, như thể chỉ là một con búp bê múa ba lê trong hộp nhạc. Hắn mở nắp, sẽ tròn để tiêu khiển, thể chạy thoát và cũng chẳng chút giá trị nào.
lúc , qua khả năng chơi bóng rổ, “Cố Giang phiên bản nam” đã công nhận.
Trong mắt , cuối cùng cũng là một con thực sự, ngang hàng với .
Nhìn im lặng lâu, tên khuyên tai kìm nhảy dựng lên: “Nếu mày giỏi như , còn thách đấu với bọn tao? Không cố ý bắt nạt khác ?!”
“Tôi đúng là học bóng rổ chuyên nghiệp.” Tôi trả lời Hạ Sính : “ đã học những thứ khác—như nhu thuật, đội bát, dây thép, tung hứng bóng… Chỉ cần thất bại là ăn đòn, còn ngã xuống thì chết chắc.”
Tôi nhặt quả bóng, ném cho Hạo Tử đang đờ : “Có thể với các , nó chỉ là trò chơi, nhưng với , đó là công cụ kiếm sống bằng cả mạng sống .”
Tôi bước đến mặt tên đeo khuyên tai, nghiêng đầu khiêu khích: “Còn nữa, nếu cố ý bắt nạt thì ? Cậu ức hiếp khác , còn khác bắt nạt chắc?”
“Mày… Mày…”
Tên đeo khuyên tai tức giận đến đỏ mặt tía tai, đang định gì thì Hạ Sính đá thẳng một phát mông.
“Lắm lời! Thua thì im ! Hét cái gì mà hét?”
Hạ Sính chửi đá thêm phát nữa: “Đi mua nước , là loại lớn, lạnh, đủ cho tất cả mọi ở đây. Nhanh lên!”
Tên khuyên tai mặt mày nhăn nhó, ấm ức nuốt giận, kéo đám bạn về phía cửa hàng.
Tiếng reo hò vang lên khắp sân, thậm chí còn vỗ tay.
Hạ Sính khẽ nhếch môi, nhưng khi liếc thấy ánh mắt đang đánh giá , nét mặt lập tức đanh . Hắn trợn mắt : “Nhìn cái gì? Nhìn bố mày đấy ?!”
Tôi ngoan ngoãn đáp: “Ồ.” Rồi nghiêm chỉnh .
Sau đó, ánh mắt rơi Dư Uyển.
“… Mẹ nó! Tao móc mắt mày bây giờ!”
05
[Diễn đàn học viện]
Không top 5 đổi tên: Ai là giảng còn lướt diễn đàn thế ? À thì là , .
Lili ngủ: Không ai thấy giao diện của diễn đàn cổ lỗ sĩ quá ? Không thể cập nhật một chút …
Thầm yêu giáo vụ: Cũ cũ thế thấy yên tâm.
Nữ hoàng tám chuyện số một thế giới: Có tin đồn nóng hổi đây, ?
Nấm hồng: Có drama ? Nói nhanh!
Nữ hoàng tám chuyện số một thế giới: Là lớp 1 đấy, Cố Giang , nghi ngờ hợp lý rằng thích Dư Uyển!
Comments for chapter "Chương 3"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Nhật Ký Thăng Cấp Báo Thù Ở Hậu Cung
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Nữ Cường, Sảng Văn, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0