GHÉT CAY GHÉT ĐẮNG VẪN VỀ BÊN NHAU - Chương 3
08
Không ngờ Phong Mẫn không hề suy nghĩ, lập tức đồng ý.
“Ngày mai đi làm luôn.”
Anh như sợ tôi đổi ý, sải bước bỏ đi ngay lập tức.
Tôi vội đuổi theo để giải thích.
“Mẹ ơi, về nhà chưa?”
Giọng nói ngọt ngào của con trai khiến tôi dừng bước.
Buổi tối.
Tôi đang rất hối hận vì đã lỡ miệng.
Nhìn lại ảnh đại diện mà bốn năm trước tôi đã chặn, tôi đang do dự không biết có nên kết bạn lại không.
Đã gần hai giờ sáng.
Ngày kia tôi phải đến tập đoàn Phong Nghiệp để báo cáo, tối nay phải xem lại tất cả tài liệu.
Tôi đành phải cắn răng kết bạn lại với Phong Mẫn để nhắn tin: “Tôi không làm trợ lý được, anh tìm người khác đi.”
Vừa định chặn anh một lần nữa, bỗng nhìn thấy dấu chấm than đỏ chói mắt và dòng nhắc nhở rằng tôi chưa phải bạn bè.
Tim tôi đột nhiên thắt lại.
Hóa ra, Phong Mẫn cũng đã chặn tôi từ lâu.
Thế mà tôi còn tự mình giằng co cả đêm.
Thật nực cười.
Hôm trình bày báo cáo, tôi suýt nữa thì ngủ quên.
Tôi vội bảo trợ lý mang tất cả tài liệu chạy đến.
Tập đoàn Phong Nghiệp dẫn đầu trong lĩnh vực trò chơi, phần mềm, công nghệ 3D và truyền thông, nổi lên mạnh mẽ trong suốt bốn năm qua.
Lần hợp tác này cũng là bước tiến quan trọng nhất của công ty tôi vào công nghệ 6G, nhất định phải thành công.
Tôi tự tin đứng trên bục.
Nhưng khi nhìn thấy vị tổng giám đốc của Phong Nghiệp được mọi người vây quanh bước vào, tôi kinh ngạc đến mức suýt thì rơi cả mắt ra ngoài.
Phong Mẫn mặc một bộ âu phục cắt may thủ công, dáng người cao ráo, thẳng tắp, gương mặt góc cạnh, ngũ quan tuấn tú.
Trên người anh toát ra một khí chất mạnh mẽ.
Đây là một Phong Mẫn mà tôi chưa từng thấy.
Tôi càng không ngờ rằng, chỉ mất năm năm, Phong Mẫn đã đạt được thành tựu đáng kinh ngạc như vậy!
09
Đầu óc tôi trống rỗng.
Nhưng khi nhìn thấy cô thư ký váy trắng và cũng là thanh mai trúc mã của anh đi theo phía sau, toàn thân tôi lạnh buốt.
Suốt buổi báo cáo, tôi trình bày không sai một lỗi nào.
Ngay cả khi ánh mắt sâu thẳm của Phong Mẫn nhìn chằm chằm vào tôi suốt cả buổi, tôi vẫn bình tĩnh ứng phó.
Kết thúc buổi họp, Phong Mẫn không nói gì, chỉ lạnh lùng rời đi, để lại nhân viên hai công ty ngơ ngác nhìn nhau.
Bầu không khí trở nên vô cùng ngượng ngùng.
Tôi cười nhạt trong lòng, với sự ghét bỏ của Phong Mẫn với tôi, e rằng lần hợp tác này sẽ tan thành mây khói.
Tôi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đưa nhân viên công ty về.
Không ngờ lại bị thư ký thanh mai trúc mã của Phong Mẫn cắn môi chặn lại.
Tiêu Sở Sở nhìn tôi bằng ánh mắt không cam lòng và ghen tức, cô ta nói: “Cô Khúc, anh Mẫn bảo cô đến văn phòng anh ấy để bàn chuyện hợp tác.”
Anh Mẫn?
Thân thiết quá ha.
Lúc tôi chuẩn bị bước vào, Tiêu Sở Sở thấp giọng nói bên tai tôi: “Cô Khúc, cô phải nhớ rằng, trước đây, chính cô đã bỏ rơi anh Mẫn.”
Tôi cười lạnh trong lòng.
Thậm chí không thèm liếc cô ta, cứ thế bước vào.
Phong Mẫn ngồi trên ghế tổng giám đốc, đeo kính không gọng, chăm chú đọc tài liệu như không có ai.
Dù đã chia tay lâu như vậy, tôi vẫn phải thừa nhận, khi anh ấy đeo kính nghiêm túc làm việc, thật sự rất quyến rũ.
Trước đây, tôi đều bị mê hoặc bởi những lần anh ngồi trên ghế gõ code.
10
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ghet-cay-ghet-dang-van-ve-ben-nhau/chuong-3.html.]
Tôi cứ đứng ngẩn ngơ trước cửa như vậy.
Cảm giác như hiện tại chồng chéo với quá khứ.
“Anh Mẫn, chị Khúc, uống cốc cà phê cho tỉnh táo nhé.”
Phía sau vang lên giọng nói dịu dàng của Tiêu Sở Sở, kéo tôi ra khỏi những mảnh ký ức vỡ vụn.
Tôi bước lên ngồi đối diện Phong Mẫn, liếc nhìn Tiêu Sở Sở đang đứng cạnh anh ấy.
Phong Mẫn dường như nhận ra điều gì đó, vẫy tay: “Ra ngoài đi.”
“Anh Mẫn, em là thư ký, nên phải ở lại ghi chép.” Tiêu Sở Sở nói.
Tôi suýt thì bật cười.
Đây đâu phải thư ký, mà là phu nhân tổng giám đốc thì đúng hơn.
Chưa kịp nói gì, Phong Mẫn đã nhíu mày, giọng lạnh đi:
“Tôi đã nói rồi, ở công ty phải gọi là tổng giám đốc.”
Không đợi cô ta phản ứng, anh quay lại nhìn tôi, lên tiếng: “Cô có gì thì nói đi.”
Tôi nhớ đến tin nhắn chưa gửi được tối hôm trước.
“Tôi nhắn tin nói rằng không thể làm trợ lý, nhưng anh đã chặn tôi rồi.”
“Sao có thể…”
Anh cầm điện thoại lên định cho tôi xem, nhưng không biết thấy gì trên màn hình mà lại đột ngột đặt xuống.
Tôi liếc qua màn hình, thấy một bức ảnh hai người ôm nhau.
Dù không nhìn rõ, nhưng nghĩ bằng ngón chân cũng biết người đó là ai.
Tôi thấy thật mỉa mai.
Ngày trước, tôi phải năn nỉ anh ấy mấy tháng trời, anh mới chịu dùng ảnh tôi làm hình nền.
Chia tay rồi, chắc anh cũng rất vui mừng vì cuối cùng cũng được đổi hình nền.
“Sao không gọi điện?”
Giọng anh kéo tôi trở lại thực tại.
“Tôi xóa số rồi, ai biết được anh có đổi số hay không?”
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Phong Mẫn mím môi, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng nhìn tôi.
Khi anh tức giận, thường sẽ im lặng như vậy.
Lúc này, tôi không thể nhắc đến chuyện hợp tác, bởi vì sợ bị từ chối thẳng thừng, không còn đường lùi.
Tôi định tìm cớ rời đi, nhưng anh lại bất ngờ nói: “Kế hoạch không tồi, tôi sẽ sắp xếp cho người đảm nhận.”
Khi tôi rời đi, anh còn buông một câu đầy mỉa mai: “Không ngờ cô giỏi như vậy, giờ đã là phó tổng của công ty chồng mình rồi! Thảo nào không để mắt đến mức lương một trăm triệu.”
11
Tôi phải hết sức kiềm chế mới không tát thẳng hai cái vào gương mặt đẹp trai của anh.
Phong Mẫn ở nước ngoài, chắc đã học được cách nói lời mỉa mai rồi nhỉ?
Nghĩ đến việc hợp tác suôn sẻ, có thể mang lại lợi nhuận lên đến hàng chục tỷ, tâm trạng tôi mới khá hơn đôi chút.
Nhưng chỉ vài ngày sau.
Đinh!
Âm thanh quen thuộc khi có lời mời kết bạn vang lên.
Phong Mẫn: “Tôi là Phong Mẫn, tại sao số kia lại chặn tôi?”
Tôi ngẩn ra một chút rồi thở phào, ít ra cũng cảm thấy may mắn vì không phải tin nhắn rác từ mấy kẻ thần kinh không bình thường kia.
Sau một phút do dự, tôi vẫn chấp nhận lời mời kết bạn của anh.
Dù sao cũng đang hợp tác.
Tôi nghĩ, ít nhất anh cũng sẽ nhắn gì đó.
Kết quả là ba ngày trôi qua, ngoài tin nhắn kết bạn, không có thêm gì cả.
Tôi không khỏi tự chế giễu mình, rốt cuộc đang mong chờ điều gì chứ?
Ngày tháng lại trở nên yên bình.
Tôi cũng điều chỉnh bản thân, không để Phong Mẫn làm ảnh hưởng nữa.
Nhưng nửa đêm hôm đó, tôi nhận được một cuộc gọi bảo tôi đến đồn c ả n h s á t bảo lãnh cho Phong Mẫn.
Trên màn hình hiển thị số điện thoại, tôi chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra đó là số trước đây Phong Mẫn từng dùng.
Comments for chapter "Chương 3"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0