TIEUTIENNHAN
  • TRANG CHỦ
  • NHÓM DỊCH
  • TIKTOK
  • FANPAGE
  • Cài Đặt
đăng nhập đăng ký
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • NHÓM DỊCH
  • TIKTOK
  • FANPAGE
  • Cài Đặt
  • Cổ Đại
  • Hiện Đại
  • Tin Tức
  • HOT
  • Thể Loại
    • Nữ Cường
    • Vả mặt
    • Đam Mỹ
    • lãng mạn
    • Đời thường
    • Sủng Ngọt
    • Cổ trang
    • Drama
    • Âu cổ
    • Thanh xuân
    • Action
    • Thú nhân
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Mystery
    • 18+
    • Trả Thù
    • Trọng sinh
Fanpage Nhà MÈO

ĐÒI TIỀN NGƯỜI QÚA CỐ - chương 2

  1. Home
  2. ĐÒI TIỀN NGƯỜI QÚA CỐ
  3. chương 2
  • Theo Dõi
Prev
Next

“Đúng đó, đừng nói là một triệu bốn trăm ngàn, ngay cả một ngàn, hai cha con họ cũng không có đâu.”

Nhưng mặc cho ai nói gì, tôi vẫn chẳng hề lung lay.

Vẫn kiên định lặp lại câu nói kia:

“Nợ thì phải trả, đó là lẽ đương nhiên.”

“Tôi không thể vì họ khổ mà để mất số tiền lớn như vậy được.”

Một trăm bốn mươi triệu, không phải con số nhỏ, ít nhất ở cái thị trấn này, cũng đủ mua một căn hộ chung cư cao cấp.

Vừa dứt lời, trong đám đông bỗng có người cười khẩy:

“Khi cho vay, cô không nghĩ đến hoàn cảnh nhà họ à?”

“Văn Phương đã chết rồi, ai biết cô ta có thực sự vay cô số tiền đó không?”

“Giờ chỉ toàn là lời cô nói thôi!”

Vừa dứt lời, không ít người cũng hùa theo:

“Đúng vậy, nhà họ nghèo như thế, sao cô còn cho họ vay nhiều tiền thế?”

“Chính cô cũng có vấn đề đấy!”

Tôi hít sâu một hơi, trong lòng như có tảng đá đè nặng, khó chịu vô cùng.

Lúc trước Văn Phương vay tiền tôi, tôi đồng ý cho vay là vì cô ấy là bạn thân nhất của tôi.

Hơn nữa, tôi thực sự thương cảm cho hoàn cảnh của gia đình cô ấy.

Khi cho vay, tôi cũng không nghĩ nhiều đến chuyện đòi lại.

Nhưng bây giờ thì khác, đó là tiền của tôi, tôi nhất định phải lấy lại.

Nghe những lời chỉ trích của họ, tôi chỉ cảm thấy nực cười.

“Khi nào thì giúp người lúc khó khăn lại trở thành một cái sai vậy?”

Vừa nói xong, hai người lái máy xúc tôi gọi cũng đã đến.

Tôi giơ tay chỉ về phía sân sau:

“Bắt đầu đào từ phía sau trước.”

Nhìn thấy tôi làm thật, mọi người hoảng loạn chạy ra ngoài.

Trương Tử Đống chết sững, sắc mặt Đào Đào cũng trở nên căng thẳng.

“Ngô Lệ Lệ, cô thực sự muốn làm tới cùng với tôi sao?”

Tôi cười nhạt:

“Nếu không thì sao?”

“Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, anh không trả tiền, tôi đập nhà.”

“Chúng ta coi như không còn nợ nần gì nữa.”

Sau đó, tôi quay sang hai người lái máy xúc:

“Làm đi.”

“Đừng!”

“Không được!”

“Ngô Lệ Lệ!”

Tiếng hét thất thanh của Trương Tử Đống khiến tôi khựng lại.

Anh ta gào lên với hai người lái máy xúc:

“Không được động vào!”

Ngay sau đó, không biết từ đâu anh ta rút ra một con dao gọt hoa quả, dí thẳng vào cổ mình.

Anh ta nghiến răng nói:

“Ngô Lệ Lệ, nếu cô muốn phá nhà tôi, vậy thì hãy bước qua xác tôi trước!”

Anh ta dùng lực rất mạnh, mũi dao đâm sâu vào da thịt, máu bắt đầu rỉ ra.

Không nhiều, nhưng đủ khiến người xung quanh hoảng sợ.

Đào Đào cũng gào khóc thảm thiết, rồi bất ngờ bắt chước y hệt hành động của bố nó.

“Dì Lệ Lệ, nếu dì còn dám bắt nạt ba cháu, cháu sẽ chết cho dì xem!”

Người con bé lấm lem bẩn thỉu, ngay cả mặt cũng vương đầy máu bẩn.

Nhưng ánh mắt nó lại vô cùng kiên định.

Bác gái hàng xóm nước mắt lưng tròng, vội giật lấy con dao trong tay Đào Đào.

Sau đó, bà đẩy mạnh vai tôi một cái, giọng run rẩy tức giận:

“Cô đúng là đồ không có nhân tính!”

Tôi không để ý đến bà ta, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trương Tử Đống.

“Anh dám không?”

“Anh thực sự dám chết sao? Hay là, anh thực sự muốn chết?”

Quả nhiên, nghe tôi nói vậy, bàn tay cầm dao của anh ta khẽ run lên.

Nhưng rất nhanh, anh ta lấy lại bình tĩnh.

“Ngô Lệ Lệ, tôi biết cô muốn lấy lại số tiền của mình.”

“Nhưng tôi nói cho cô biết, tiền thì không có, mạng thì có một cái đây!”

Anh ta kích động đến mức gân xanh trên trán nổi rõ.

Trái ngược với anh ta, tôi vô cùng bình thản.

Thậm chí, giọng nói còn mang theo sự khinh thường:

“Mạng của anh, đáng giá bằng từng đó tiền sao?”

Xung quanh im lặng đến mức tôi có thể nghe thấy cả tiếng thở nặng nề của Trương Tử Đống.

Ánh mắt anh ta tràn đầy căm hận:

“Ngô Lệ Lệ, cô nhất định phải làm mọi chuyện tuyệt tình như vậy sao?”

Tôi gật đầu:

“Tôi chỉ muốn lấy lại số tiền thuộc về mình.”

Nhưng ngay khi tôi chuẩn bị ra lệnh cho hai người lái máy xúc bắt đầu công việc, trưởng thôn xuất hiện.

Vừa thấy ông ấy, đám đông lập tức như tìm được chỗ dựa.

“Trưởng thôn, chính cô ta đang ức hiếp cha con nhà họ Trương đây!”

“Đúng vậy, đúng vậy! Nhìn xem cô ta đánh con bé kìa! Mặt mũi đều bị trầy xước hết rồi!”

Đám người vây quanh trưởng thôn, không ngừng tố cáo tôi.

Cuối cùng, ánh mắt sắc bén của trưởng thôn rơi xuống người tôi.

“Cô đến đây để đòi nợ à?”

“Đúng.”

Nói xong, tôi liền đọc to nội dung tờ giấy vay nợ.

Vừa dứt lời, trưởng thôn liền hừ lạnh:

“Tờ giấy vay này ai viết?”

“Là Trương Tử Đống viết sao?”

Tôi thoáng sững người, rồi lắc đầu.

“Nhưng mà…”

“Không có nhưng nhị gì hết!”

Dưới ánh mắt tò mò của mọi người, trưởng thôn vung tay chém xuống như chặt đinh chém sắt.

“Nếu không phải Trương Tử Đống viết, vậy cô không thể bắt anh ta trả tiền.”

“Ai viết, thì cô đi tìm người đó mà đòi!”

Tôi trợn mắt nhìn ông ấy:

“Ông bảo tôi đi đòi tiền của người chết sao?”

Ngay sau đó, khóe môi tôi khẽ cong lên:

“Cũng được.”

“Nếu Trương Tử Đống không trả được, vậy tôi sẽ đi đòi Văn Phương.”

Nghe tôi nói vậy, sắc mặt mọi người trở nên vô cùng đặc sắc.

Trương Tử Đống cũng thả tay, vứt con dao xuống đất.

“Ngô Lệ Lệ, tôi đã nói với cô từ trước rồi!”

“Nợ ai người đó trả, cô không nên làm khó tôi và Đào Đào.”

“Cha con chúng tôi, có cơm ăn no đã là quá khó khăn rồi.”

Dân làng thấy tôi không còn ép buộc cha con họ nữa, thái độ với tôi cũng hòa hoãn hơn.

“Cô gái à, sống trên đời phải có lòng khoan dung, biết bỏ qua là tốt nhất.”

“Đúng vậy, tiền có thể kiếm lại, nhưng người chết thì không thể sống lại. Cô không thể tìm ai khác mà đòi, lại cứ nhất định phải làm khó hai người tàn tật này sao?”

Tôi nhìn về phía nấm mộ đất không xa, thở dài một hơi.

Giây tiếp theo, tôi giơ tay ra hiệu cho người lái máy xúc:

“Đào mộ của Văn Phương lên cho tôi.”

Phản ứng của người lái máy xúc rất nhanh, lập tức khởi động xe, lao thẳng về phía nấm mộ.

Một gầu đất xúc xuống, quan tài lộ ra ngay trước mắt.

“Cô làm cái gì vậy?!”

“Cô điên rồi sao?!”

“Không được đào! Không được động vào!”

Trương Tử Đống hoảng sợ đến mức suýt nhổm người dậy, Đào Đào cũng hoảng loạn đến trắng bệch cả mặt.

Mọi người xung quanh thấy tôi thực sự làm thật, đều lùi ra sau, trốn sau lưng trưởng thôn.

Trưởng thôn thì mặt đanh lại, không nói một lời, chỉ trừng mắt nhìn tôi.

Trương Tử Đống nước mắt lưng tròng, quay sang cầu xin trưởng thôn:

“Cô ta thực sự đang ức hiếp người quá đáng!”

Môi anh ta run rẩy:

“Ngô Lệ Lệ, cô quá đáng lắm rồi!”

“Chúng tôi không có tiền trả, nên cô định đào mộ của Văn Phương lên sao?”

Đào Đào nắm chặt vạt áo, giọng run rẩy nhưng vẫn cố chấp:

“Không được bắt nạt mẹ cháu!”

Những người xung quanh vốn định lên án tôi, nhưng vì trưởng thôn chưa lên tiếng, nên đành im lặng.

Tôi ngẩng đầu lên, đúng lúc chạm phải ánh mắt của trưởng thôn.

Ông ấy nhìn tôi, ánh mắt đầy phức tạp:

“Ngô Lệ Lệ, cô nhất định phải làm mọi chuyện thành ra thế này sao?”

“Dù sao thì người cũng đã mất rồi.”

Tôi hơi há miệng, không thể hiểu nổi.

“Tôi đòi tiền Trương Tử Đống, các người chửi tôi.”

“Bây giờ tôi đòi tiền Văn Phương, các người vẫn muốn chỉ trích tôi.”

“Trưởng thôn, chính ông là người nói rằng tôi nên đòi tiền từ người vay mà.”

Tôi nhún vai, vỗ nhẹ vào mu bàn tay mình, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ:

“Vậy thì bây giờ tôi đòi Văn Phương, có gì sai chứ?”

Nói xong, tôi lại ra lệnh cho người lái máy xúc tiếp tục.

“Đào hẳn quan tài lên cho tôi!”

Nghe vậy, Trương Tử Đống hoàn toàn sụp đổ.

Anh ta trực tiếp ngã khỏi xe lăn, rồi bò đến trước chân tôi.

Giọng nghẹn ngào cầu xin:

“Lệ Lệ, vừa rồi là lỗi của tôi, thái độ tôi không tốt.”

“Tôi xin lỗi cô.”

“Chúng ta có thể bình tĩnh thương lượng chuyện trả nợ không?”

“Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi!”

Dù giọng nói nghẹn ngào, anh ta vẫn cố gắng nói rõ từng lời.

“Thế này đi, chúng tôi trả tiền.”

“Chúng tôi sẽ trả!”

Tôi nhướng mày:

“Anh có tiền sao?”

Trưởng thôn tức giận đỡ Trương Tử Đống dậy, giọng đầy trách móc:

“Trương Tử Đống, trước tiên đứng dậy nói chuyện đi!”

Dưới sự giúp đỡ của mọi người, anh ta lại ngồi trở lại xe lăn.

Tôi phủi bụi trên quần, cười nhạt một tiếng:

“Tiền, tôi không còn quan tâm nữa.”

“Giờ tôi đổi ý rồi.”

“Một triệu bốn trăm chín mươi tám nghìn, tôi không lấy một xu.”

“Nhưng quan tài của Văn Phương, tôi nhất định phải mở.”

Nói đến đây, tôi như chợt nghĩ ra gì đó, lại cười nhạt:

“Tất nhiên, nếu anh nhất định muốn trả tiền cũng được.”

“Nhưng tôi muốn anh trả gấp mười lần.”

Những lời này của tôi lập tức đẩy sự phẫn nộ của đám đông lên đến đỉnh điểm.

Prev
Next

Comments for chapter "chương 2"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

Top Truyện Hay Nhất
  • Hôm nay
  • Tuần Này
  • Tháng Này
1
TA VÀ CHÀNG
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Gia Đấu, HE, Ngọt, Nữ Cường
0
2
ĐẠI PHÁ LỄ VU QUY
Thể loại:
0
3
Tình Thâm Thua Tháng Năm
Thể loại: Hiện Đại, Ngôn tình, Nữ Cường, Vả Mặt
0
4
VỤ BÊ BỐI ĐẠO VĂN
Thể loại:
5
5
NHỮNG NĂM 80, DẪN BỐ MẸ ĐẾN BẮC KINH
Thể loại:
0
6
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt
5
7
Ngược Tuyết, Tầm Duyên
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Gia Đình, HE, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt
0
8
TRƯỚC THẢM HỌA TÔI BỊ CẢ NHÀ CHỒNG LÊN KẾ HOẠCH THỦ TIÊU
Thể loại:
0
9
CUỘC LY HÔN GIÁ NỬA ĐỜI NGƯỜI
Thể loại:
5
10
SAU BA NĂM THỦ TIẾT VÌ NGƯỜI CHỒNG GIẢ CHẾT, TÔI TÁI GIÁ VỚI CẤP TRÊN CỦA ANH TA
Thể loại:
4.2
1
KHƯƠNG UYỂN NHĨ
Thể loại: Chữa Lành, Hiện Đại, Sủng, Vả Mặt
4.3
2
ĐẠI LUẬT SƯ LỤY TÌNH
Thể loại:
4.3
3
SAU BA NĂM THỦ TIẾT VÌ NGƯỜI CHỒNG GIẢ CHẾT, TÔI TÁI GIÁ VỚI CẤP TRÊN CỦA ANH TA
Thể loại:
4.2
4
CHÚ ÚT TRA NAM
Thể loại:
4.3
5
KIẾP NÀY TÔI NHƯỜNG CHỒNG CHO EM GÁI
Thể loại:
4.4
6
Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt
Thể loại: Dị Năng, Điền Văn, Mạt Thế, Tiểu Thuyết, Xuyên không
5
7
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Thể loại: Dị Năng, Hiện Đại, Hư Cấu Kỳ Ảo, Huyền Huyễn, Kinh Dị, Linh Dị, Ngôn tình, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết
5
8
THÁI TỬ QUÂN KHU
Thể loại:
5
9
Hung Nô
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Trả Thù, Trọng Sinh
3.8
10
ANH CHỒNG VÔ SINH
Thể loại:
4.5
1
Em Không Còn Là Cái Bóng Của Anh
Thể loại:
4
2
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt
5
3
CHIM HOÀNG YẾN CỦA CHỒNG TÔI BỎ CHẠY RỒI
Thể loại:
5
4
CUỘC LY HÔN GIÁ NỬA ĐỜI NGƯỜI
Thể loại:
5
5
KIẾP NÀY, KHÔNG LÀM PHÓ PHU NHÂN
Thể loại:
0
6
HAI MẸ CON CHỐNG LẠI CẢ HỌ CỐ
Thể loại:
4
7
HỌ LỤC CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI THỪA KẾ
Thể loại:
0
8
TÔI ĐUỔI CẢ NGƯỜI YÊU VÀ THANH MAI CỦA ANH TA RA KHỎI NHÀ
Thể loại:
5
9
Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt
Thể loại: Dị Năng, Điền Văn, Mạt Thế, Tiểu Thuyết, Xuyên không
5
10
CHIẾC KHÓA TRƯỜNG MỆNH VÀ CÁI KẾT KHÔNG THỂ GỠ
Thể loại:
0
  • Liên Hệ QC
  • Điều Khoản Hợp Tác
  • Tuyển nhà dịch
TIEUTIENNHAN

Sign in

Lost your password?

← Back to TIEUTIENNHAN

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TIEUTIENNHAN

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TIEUTIENNHAN