ĐÍCH NỮ GIANG CHỈ - HẾT
Vệ Cư An đau đớn kêu lên một tiếng, con d.a.o găm trên tay rơi xuống chân ta.
Hắn nhìn ta, không thể tin được ta lại g.i.ế.c hắn.
Ta rút khăn tay ra lau tay: “Vệ Cư An, ngươi tưởng rằng không có sự cho phép của ta, ngươi có thể lẻn vào khuê phòng của ta sao? Kiếp trước ngươi g.i.ế.c ta không hề nương tay, báo ứng tuần hoàn, kiếp này ta g.i.ế.c ngươi, chúng ta coi như hòa nhau.”
“Cô… cô…”
Vệ Cư An còn muốn nói gì đó, nhưng đáng tiếc là ta đã luyện tập đ.â.m d.a.o rất lâu, đ.â.m vừa chuẩn vừa sâu.
Hắn c.h.ế.t không nhắm mắt, ám vệ lại lo lắng cho ta: “Giá y của cô nương có bị vấy bẩn không?”
Ta lắc đầu, giá y đỏ như máu, có vấy bẩn cũng không nhìn ra.
“A huynh, huynh thu dọn hắn đi, ta phải chuẩn bị xuất giá rồi.”
Cùng lúc đó, nhà sách in ấn tà thư cũng bị tịch thu, nhưng người viết sách thì không rõ tung tích.
Sau khi thành hôn, ta ngồi trên đài cao, nghe tiểu khúc hát:
“Yêu nhất Tây Hồ tháng hai, hoa đào dính mưa liễu sinh khói. Thập thế tu đắc đồng thuyền độ, Bách thế tu đắc cộng chẩm miên.”
Bất giác vẫy tay, sai người đi tìm người viết lời đến, nói là sẽ trọng thưởng.
Người viết lời đến, cách một tấm bình phong, chỉ thấy một thân hình gầy gò nhỏ bé.
“Tiểu nhân bái kiến phu nhân.”
Giọng nói trầm thấp, nhưng không giống giọng nam tử.
Điều này cũng dễ hiểu, sao hắn ta luôn thích viết về chuyện phòng the, sao luôn khuyên nữ tử mù quáng theo đuổi tình yêu, hóa ra lại là một nữ tiên sinh.
“Bỏ bình phong đi.”
Ta lộ mặt nhìn nàng ta, nàng ta cũng lén nhìn ta, thấy ta nhìn chằm chằm không buông, theo bản năng quay đầu đi: “Phu nhân… phu nhân cứ nhìn tiểu nhân làm gì?”
Ta bật cười: “Cô viết sách táo bạo như vậy, khuyên các tiểu thư khuê các không tôn trọng mệnh lệnh của cha mẹ, không nghe lời mai mối, sao lúc này lại nhát gan như vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Nữ tiên sinh ngây ra, lập tức chỉ vào ta nói: “Cô… cô đều biết?”
“Nữ tiên sinh nghe xong, lập tức giận dữ: “Sao lại là hại họ? Ta đều là vì tốt cho họ. Sinh ra trong thời đại này, họ dù là thiên kim tiểu thư thì sao? Còn không phải là con rối, mặc cho người khác sắp đặt sao? Cũng là thân phận nữ tử, ta không muốn họ kết hôn mù quáng, làm trâu làm ngựa sống khổ cả đời, viết sách khuyên họ làm chính mình, khuyên họ chí tồn cao viễn, khuyên họ dũng cảm theo đuổi tình yêu, ta có sai sao? Hại c.h.ế.t họ không phải là ta, mà là cái lễ giáo phong kiến ăn thịt người này!”
Ta cầm cuốn sách lên, mở ra một trang, đẩy đến trước mặt nàng ta.
“Cô khuyên họ không tôn trọng mệnh lệnh của cha mẹ, không tin lời mai mối, chỉ vì ý nghĩ của bản thân, chấp nhất vào chuyện tình cảm, nhưng lại không viết sau khi họ rời bỏ cha mẹ, bỏ nhà ra đi thì phải sống thế nào, cũng không nói cho họ biết sau khi vô môi cẩu hợp, thì phải đối mặt với những lời đàm tiếu bên ngoài thế nào. Cô chỉ khuyên họ mù quáng theo đuổi tình yêu, nhưng lại không biết rằng họ rời bỏ gia tộc, không nơi nương tựa, không có đường lui, cuối cùng vẫn phải phụ thuộc vào nam nhân, bị người ta điều khiển. Như vậy xem ra, cô vẫn không sai sao?”
“Ta… ta…” Nữ tiên sinh cứng họng, một lúc lâu sau mới ngụy biện, “Vậy… vậy ta cũng viết nữ tử trên đời, không nhất thiết phải làm hoa lăng tiêu leo bám, hoàn toàn có thể dã tâm bừng bừng, bày mưu tính kế; ta cũng viết nữ tử không phân biệt đích thứ, vì đại nghĩa quốc gia, nửa đời lao tâm khổ tứ. Các người không thể chỉ nhìn tình yêu, cũng phải có hùng tâm đại chí chứ.”
“Ha!” Ta lạnh lùng cười một tiếng, “Xin hỏi cô nương, bệ hạ hiện nay là nam hay nữ? Đại thần trong triều là nam hay nữ? Người lập pháp là nam hay nữ? Chủ gia đình là nam hay nữ? Nữ tử sinh ra trong thời đại này, mỗi bước đều bị nam nhân kiềm chế, cô lại còn bảo họ đi tin lời nói của nam nhân! Sao cô không viết nam nhân vong ân phụ nghĩa c.h.ế.t thảm, đại thần tam thê tứ thiếp bị trời phạt, công tử lãng tử lưu luyến bụi hoa cả đời bất lực? Nếu muốn cảnh tỉnh, thì nên để nam nhân cũng cảnh tỉnh! Sao chỉ dạy nữ tử tranh đấu phản kháng trong nội trạch, mà không dạy nam nhân tôn trọng nữ tử, yêu kính nữ tử, lấy nữ tử tham chính làm vinh, lấy nữ tử đa mưu túc trí làm tự hào?”
“Bởi vì… bởi vì…”
Nữ tiên sinh không nói ra được, ta xé cuốn sách, ném vào lò lửa đang cháy bên cạnh.
“Viết lại đi, trong thành mới mở một nhà sách, cô viết hay, thì đem đến đó in, tiền công cao hơn ở gánh hát một lần.”
“Thật sao?” Nữ tiên sinh hai mắt lại sáng lên, “Cô nói lời giữ lời chứ?”
“Tự nhiên giữ lời, chưởng quầy của nhà sách họ Giang, tên một chữ Uyển, có chút thân thích với ta.”
“Giang… Uyển… Giang Uyển không phải là em gái thứ của cô…”
“Là tam muội muội, không phải em gái thứ. Quên nói với cô, ở những gia đình bình thường, đích thứ không có quá nhiều khác biệt. Khai chi tán diệp là tâm nguyện của các gia tộc, người ngoài nhìn xuất thân cũng là từ cha không từ mẹ, cha xuất chúng thì giá trị của con cái mới tăng theo. Con cái các phòng đồng tâm hiệp lực, một người vinh hiển thì cả nhà đều vinh hiển, một người tổn hại thì cả nhà đều tổn hại. Cô lần sau viết sách, không cần phải nhấn mạnh đích thứ nữa, kẻo những gia đình tầm thường tin là thật, lại lỡ dở chuyện hôn nhân của con cái.”
Ta đứng dậy, sai người đưa nữ tiên sinh về, lại bảo Hướng Trúc nhắn lời cho Giang Uyển.
“Nhị cô nương nói, nếu nàng ấy sống không tốt sau khi thành thân, thì sẽ hòa ly đến sống cùng Giang chưởng quầy, Giang chưởng quầy phải kinh doanh cho tốt đấy!”
(Toàn văn hoàn)
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Comments for chapter "HẾT"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0