ĐÍCH NỮ GIANG CHỈ - CHƯƠNG 13
Giang Uyển không ngờ ta còn đến gặp nàng ta, lúng túng mời ta vào nhà ngồi, lại rót trà cho ta: 「Chi tiêu của Ninh Viễn Hầu phủ đều do Hầu phu nhân nắm giữ, Vệ lang bây giờ không có thu nhập, chỉ dựa vào bổng lộc hàng tháng, mọi chi tiêu đều phải tiết kiệm. Đồ ở đây không thể sánh với Quốc Công phủ, tỷ tỷ tạm dùng một chút.」
Ta không nhận trà của nàng ta, chỉ hỏi nàng ta những ngày này có ra ngoài không, có nghe thấy tin đồn bên ngoài không?
Giang Uyển lắc đầu, nàng ta từ sau khi giả c.h.ế.t rời khỏi Tề Quốc Công phủ, liền theo Vệ Cư An sống ở ngoại ô. Bên cạnh ngoài một tiểu nha hoàn quét dọn, không còn ai khác.
Có lẽ vì thân phận xấu hổ, nàng ta chưa từng đi xa, chỉ quanh quẩn ở ngoại ô hai lần, càng không dám nói chuyện lung tung với người khác, nên không nghe thấy tin đồn gì.
Ta nói cho nàng ta nghe chuyện tiểu thư Giang gia làm ngoại thất cho người ta. Giang Uyển sắc mặt trắng bệch: 「Tỷ tỷ, muội… muội không phải. Vệ lang đã nói, đợi huynh ấy thi đỗ công danh, có quan chức, sẽ cưới muội về làm chính thê, muội không phải ngoại thất.」
「Chính thê mà hắn muốn cưới không phải là muội!」
Ta thở dài, cẩn thận kể cho Giang Uyển nghe những việc mà Vệ gia đã làm trong thời gian qua, lại nói: 「Vệ Cư An vẫn luôn lừa gạt muội, nếu hắn thật sự tốt với muội, thì ngay từ khi muội đoạn tuyệt quan hệ với Tề Quốc Công phủ chúng ta, hắn đã nên khuyên muội về nhà cùng chúng ta, rồi đi cầu xin mẹ hắn cho phép muội vào cửa làm chính thất, nhưng hắn không làm vậy. Hắn đang lo ngại điều gì? Lo ngại muội là con của di nương, hay là lo ngại mẹ hắn chỉ muốn một con dâu đích xuất từ cao môn? Nếu đã như vậy, khi muội còn là thứ nữ của Quốc Công phủ, nhà họ đã không cho muội vào cửa, bây giờ muội không còn gì cả, Ninh Viễn Hầu phủ lại bằng lòng cho muội vào cửa làm chính thê sao?」
Giang Uyển nghe xong sắc mặt tái nhợt, nàng ta lớn lên trong nhung lụa của Tề Quốc Công phủ, làm sao biết được thế đạo hiểm ác bên ngoài, mưa gió bão bùng?
「Không, Vệ lang huynh ấy sẽ không đối xử với muội như vậy… huynh ấy đã nói, muốn cùng muội một đời một kiếp một đôi, huynh ấy không giống những nam nhân tầm thường trên đời.」
Vệ Cư An đúng là không phải nam nhân tầm thường, bởi vì hắn là kẻ tuyệt tình tàn nhẫn!
「Ta đã nói đến đây, muội muội tự mình suy nghĩ cho kỹ đường lui sau này đi. Số bạc này, đủ cho muội chi tiêu hàng ngày trong tháng này. Tiết kiệm thì tiết kiệm, nhưng cái gì cần ăn vẫn phải ăn, cái gì cần mặc cũng phải mặc cho ra dáng.」
Ta đặt bạc xuống, không nhìn Giang Uyển thế nào nữa, đội mũ lên rồi rời đi.
Sau đó, cứ mười ngày nửa tháng, ta lại nhân lúc Vệ Cư An không có ở đó, vào lúc hoàng hôn lén đến thăm Giang Uyển một lần, khuyên nàng ta hồi tâm chuyển ý.
Giang Uyển dưới sự khuyên nhủ của ta, tâm ý ngày càng lung lay, thậm chí còn nói muốn cùng ta nối lại tình tỷ muội.
Ta cười, một người đã chết, làm sao có thể làm tỷ muội cùng ta?
Hôm nay lại là ngày mười lăm, tính ra từ lần trước đến nay, đã gần nửa tháng rồi, ta nhét những thứ đã chuẩn bị vào trong bọc, xách ra cửa.
Đại ca nhìn thấy hạ nhân đang chuẩn bị xe ngựa, hỏi ta muốn đi đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta nói cho huynh ấy một địa điểm: 「Bây giờ đang là đầu hạ, vạn vật thanh nhã, ca ca nghỉ ngơi không có việc gì, chi bằng mời bạn bè cùng đi ngoại ô ngắm cảnh.」
Đại ca vui vẻ nhận lời, chỉ là trước khi đi, huynh ấy đã chỉnh tề xuất phát, xe ngựa của ta lại gặp sự cố.
Đợi sửa xong, mặt trời đã ngả về tây. Đến chỗ Giang Uyển , sắc trời đã tối dần, gió nhẹ cây yên, chỉ có tiếng mở cửa, làm kinh động một đàn chim trên bãi đất trống trước cửa.
「Muội muội…」
「Tỷ tỷ.」
Người trong phòng lên tiếng, rồi cực nhanh mở cửa, dẫn “ta” vào nhà như thường lệ.
“Cô nương, chúng ta cứ nhìn như vậy sao, người kia hắn…”
“Hắn sẽ không sao đâu.”
Ta mím môi: “Hắn là gã hề ta tìm khắp kinh thành mới được, giỏi nhất là giả nữ nhân.”
Hướng Trúc ngậm miệng không nói nữa, lát sau, một con ngựa nhân lúc trời chưa tối, phi nước đại mà đến.
Cá đã cắn câu!
“Đi, tìm người gọi ca ca đến, nói xe ngựa của ta lại hỏng rồi, đi không được nữa, bảo huynh ấy đến đón ta.”
Tiểu tư vâng mệnh rời đi, ta và Hướng Trúc yên lặng ngồi trong xe ngựa, cành liễu rủ xuống trên đỉnh đầu thỉnh thoảng lại phất qua nóc xe.
Sắp mưa to, gió thổi đầy lầu
Xa xa, tiếng vó ngựa lộc cộc truyền đến, xe ngựa của Ninh Viễn Hầu phủ dừng lại trước cửa biệt viện.
Comments for chapter "CHƯƠNG 13"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0