Cuộc Sống Mới - Chương 10
Cuối cùng, rốt cuộc cũng đến lượt tôi.
Ba tôi cười gằn bước đến trước mặt tôi, định trói tôi lại.
Tôi mỉm cười với ông ta.
Phía sau, khói đen đã cuồn cuộn bốc lên. Nhà kho bốc cháy rồi.
Tôi đốt đấy.
Tôi đã nhờ Giang Thư Linh tìm cách trộm cho tôi một hộp diêm.
Việc này cũng không khó, lão già độc thân kia nghiện t.h.u.ố.c lá nặng, diêm vứt lung tung khắp nhà.
Trước đó, số điện thoại tôi nhờ Tử Toàn lấy trộm không chỉ có một cái, mà là hai cái.
Điện thoại của bà mẹ doanh nhân đã bị Trương Thụy Hưng và mẹ tôi tịch thu, nhưng chiếc điện thoại của bà mẹ hot girl kia, tôi đã giấu vào khe hở dưới ghế xe của Trương Thụy Hưng.
Mỗi lần về làng đưa tiền cho trưởng làng, anh ta đều lái chiếc xe này.
Qua thời gian dài quan sát, tôi thấy anh ta luôn có thói quen vứt xe ở cửa, rất ít khi tắt máy khóa cửa.
Tôi dặn dò Giang Thư Linh, bảo dì ấy nhân lúc Trương Thụy Hưng về làng thì lấy trộm chiếc điện thoại đó ra.
Trong chiếc điện thoại đó có tài khoản mạng xã hội với ba triệu người theo dõi, đây chính là nguồn lực quý giá mà trước đây chưa từng có người nhà nào đến giải cứu sở hữu.
Tôi dặn dò dì ấy, để tránh tai mắt bọn chúng phá hoại, đừng trực tiếp gọi điện cầu cứu, mà hãy phát trực tiếp cầu cứu, nhớ gửi kèm vị trí!
Việc này rất nguy hiểm.
Nhưng dì ấy nói dì ấy muốn liều mạng thử một lần.
Sống lay lắt đến bây giờ chính là để chờ đợi một cơ hội, bây giờ cơ hội đã đến, không có lý do gì để chùn bước.
Sự hỗn loạn tối nay đủ để tôi tin rằng, dì ấy đã thành công.
Vừa rồi bọn họ nói có rất nhiều xe từ các tỉnh khác đang đổ về đây.
Trong số đó chắc chắn có người nhà của những người bị mất tích, những người tốt bụng trên mạng và cả lực lượng cảnh sát đến giải cứu nữa.
Tôi phóng hỏa, một mặt là để thu hút sự chú ý từ bên ngoài, mặt khác là để phá vỡ đội hình của bọn chúng.
Phối hợp cả trong lẫn ngoài, lần này nhất định sẽ thành công thôi.
Rơm rạ phía sau đã bốc cháy ngùn ngụt.
Ba tôi trừng mắt nhìn tôi rồi bỏ chạy mất dạng.
Ông ta mặc kệ tôi.
Chân tôi bị xích lại, không chạy được.
Nhưng cũng chẳng sao cả, từ trước đến nay, tôi luôn cảm thấy trên lưng mình cõng một ngọn núi lớn, suýt nữa thì đè gãy sống lưng tôi.
Tôi biết, đó là tội ác và nghiệp chướng nặng nề đến từ huyết thống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Tuy tôi không thể lựa chọn xuất thân của mình, nhưng tôi muốn chuộc tội.
Khói đặc cuồn cuộn chui vào mũi và miệng, giống như một bàn tay mạnh mẽ bóp nghẹt cổ họng, tôi ho dữ dội.
Trong cơn mê man, tôi nhìn thấy một bóng người xông vào, lớn tiếng gọi tên tôi.
Tiếp theo đó là tiếng kim loại va chạm chói tai.
Tôi mơ màng mở mắt ra.
Là Giang Thư Linh, dì ấy đang cầm một cái rìu, liều mạng c.h.é.m vào sợi xích sắt khóa chặt tôi.
Thấy tôi mở mắt, dì ấy ném một miếng vải thấm đầy nước lên mặt tôi: “Mau nằm sấp xuống, che kín miệng mũi!”
Tôi sốt ruột, mất bao công sức cứu dì ấy, tôi không muốn dì ấy cùng c.h.ế.t với tôi.
“Mau đi đi! Dì không cần mạng nữa à? Chỗ này sắp sập rồi! Dì không phải vẫn luôn mong được đoàn tụ với gia đình sao? Gần đến đích rồi, dì đừng có làm chuyện ngu ngốc!”
Dì ấy vừa khóc vừa hét lên với tôi: “Không muốn c.h.ế.t thì ngậm miệng lại! Cháu cũng là người nhà của tôi, muốn đi thì cùng đi!”
Từng nhát, từng nhát, dì ấy liều mạng vung rìu.
Cơ thể gầy yếu bộc phát ra năng lượng khổng lồ chưa từng có, sợi xích kim loại bị c.h.é.m đến tóe lửa.
“Choang” một tiếng, sợi xích vậy mà thật sự bị dì ấy chặt đứt!
Dì ấy vừa dìu vừa kéo tôi, cuối cùng cũng thoát khỏi đám cháy dữ dội.
Tôi ngã sóng soài xuống đất.
Ngọn lửa từ nhà kho đã lan ra xung quanh, làm tê liệt một phần đường đi, cản trở bước chân di chuyển con tin của dân làng.
Nhóm người chặn ở đầu làng cũng không trụ được nữa.
Tiếng còi cảnh sát như thủy triều, từ khắp bốn phương tám hướng ùa tới.
Giang Thư Linh dội nước lên mặt tôi, vừa khóc vừa gọi tên tôi: “Lý Mai Mai, cháu mở mắt ra nhìn xem, chúng ta được cứu rồi, cảnh sát đến đông lắm! Cháu đừng c.h.ế.t đấy!”
A… đúng rồi.
Tôi không thể chết, tôi còn nhiệm vụ trên người.
Tôi còn phải làm nhân chứng.
Những người trong làng này chỉ là một mắt xích trong chuỗi ngành công nghiệp đen tối này, đằng sau bọn họ, còn có người khác.
Mẹ tôi, Trương Thụy Hưng, còn có những tên côn đồ kia, những kẻ được gọi là anh em kia.
Tôi nhớ rõ đặc điểm và tên của từng người bọn họ.
Không phải nói là đã đặt cả gia tài và mạng sống lên rồi sao?
Được thôi, vậy thì tới đi!
Tôi cũng đã cược cả mạng sống của mình rồi!
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Ván này, là tôi thắng cược!
Comments for chapter "Chương 10"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0