Công Chúa Bội Bạc Bị Quyền Thần Tóm Rồi - Chương 8
Tên này không có lợi thì không dậy sớm, hắn thật sự vì muốn chiêu mộ Tạ Ngôn Cảnh mà bán đứng muội muội ruột của mình!
Hoàng huynh nhấp một ngụm trà, cười như một con hổ đội lốt người.
“Thay vì ở đây làm loạn với ta, không bằng đi tìm Tạ Ngôn Cảnh.”
“Dù sao ta cũng chưa hạ chỉ ban hôn, nếu hắn đồng ý từ bỏ…”
Không đợi hắn nói xong, ta đã chạy như bay ra ngoài.
Hoàn toàn không nghĩ đến việc hắn có đang lừa ta, dụ ta vào tròng hay không.
Để thể hiện thành ý, ta kéo theo một xe gấm vóc vàng bạc, thậm chí còn tìm cho Tạ Ngôn Cảnh hai mỹ nhân.
Phủ đệ của Tạ Ngôn Cảnh không giống như Bùi phủ cửa cao tường dày, khiến người ta e ngại, quản gia ở cửa dường như đã đoán trước được ta sẽ đến, từ xa đã nghênh đón.
“Công chúa, công tử đang đợi người ở thư phòng.”
Bị Bùi Tế đóng cửa không tiếp quá nhiều lần, ta nhất thời có chút không quen với sự nhiệt tình này.
Mấy bước vào cửa, ta mơ hồ nhận ra, có lẽ thái độ của hạ nhân chính là thể hiện tâm ý của chủ nhân.
Trong lòng chợt chua xót, liền không dám nghĩ tiếp nữa.
Đi qua hành lang, vừa vặn có thể nhìn thấy sườn mặt của Tạ Ngôn Cảnh qua cửa sổ chạm trổ.
Cho dù đã gặp vô số lần, nhưng sự kinh diễm vẫn không hề giảm bớt chút nào.
Mỗi lần thoáng nhìn, đều cảm thán phong thần tuấn lãng, trích tiên giáng trần, bất quá như thế.
Đang ngẩn người, Tạ Ngôn Cảnh nhận ra ánh mắt của ta, quay đầu nhìn lại, trong mắt mang theo vài phần ý cười trêu chọc.
Ta vụng về dời mắt, nhìn đông nhìn tây, giấu đầu hở đuôi.
Bước vào thư phòng, mới phát hiện vừa rồi Tạ Ngôn Cảnh đang múa bút vẽ lại dáng vẻ ta lười biếng ngủ gật ở nông thôn.
Thuốc bên cạnh đã cháy khét, nhưng ta vẫn chìm trong giấc mộng.
Nhìn kỹ một chút, thần thái trên lông mày của ta trong tranh rất sống động, như thể người vẽ đã tỉ mỉ mài giũa trong lòng ngàn vạn lần trước khi vẽ.
Những ngày tháng ở nông thôn đó, đối với hắn, thật sự tốt đẹp và quan trọng đến vậy sao.
Đó là thứ ta tùy tiện vứt bỏ, nhưng có người, lại xem như trân bảo.
Thứ đang nảy mầm trong lòng là gì, ta không biết.
Ta tê dại da đầu, khó khăn mở miệng: “Tạ công tử vẽ thật đẹp.”
“Chắc hẳn sau này vẽ cho phu nhân của ngài sẽ càng thêm thần thái.”
Vừa dứt lời, ta hận không thể tự sát, trách không được từ nhỏ hoàng huynh đã nói ta không biết ăn nói.
Ánh mắt Tạ Ngôn Cảnh gần như ngay lập tức trở nên u ám, xen lẫn lửa giận ngút trời và khí lạnh ập đến ta.
“Câu này của Công chúa, là có ý gì?”
Ta nhất thời sợ hãi trong lòng, không dám nhìn hắn.
“Tạ Ngôn Cảnh… chúng ta không hợp.”
“Những lời thề đó là lúc ta bất đắc dĩ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/cong-chua-boi-bac-bi-quyen-than-tom-roi/chuong-8.html.]
“Không tính.”
“Chàng có thể, hủy hôn ước với hoàng huynh được không?”
Ta vội vàng gọi người mang vàng bạc châu báu và mỹ nhân vào, nhưng Tạ Ngôn Cảnh lại cười lạnh sau lưng ta.
Hắn nhìn những thùng vàng được mang vào đầy mỉa mai: “Giang Tri Phi, nếu ta muốn những thứ này.”
“Tám trăm năm trước ta đã ngồi trên núi vàng rồi.”
Không còn cách nào khác, ta ra hiệu cho mỹ nhân đang do dự ở ngoài cửa, Tạ Ngôn Cảnh trầm giọng nói một chữ “cút”, hạ nhân và mỹ nhân đều tản ra như chim chóc.
Ta lo lắng đuổi theo, nhưng lại bị giữ chặt từ phía sau.
Cửa thư phòng đóng lại, Tạ Ngôn Cảnh dùng một tay giữ chặt hai tay ta trên đỉnh đầu, thân hình cao lớn ép ta vào cửa.
Không thể động đậy.
Cực kỳ nguy hiểm.
Nụ hôn ẩm ướt đầy tức giận ập xuống, gần như muốn nghiền nát ta rồi nuốt vào bụng.
Sự xâm nhập quá mức thân mật, sự dây dưa quá mức triền miên.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Ta khóc lóc thảm thiết, giãy giụa giận dữ, nhưng chỉ đổi lại được bàn tay rộng lớn của hắn ôm lấy eo ta, khiến ta phải kiễng chân, dù thế nào cũng không chịu nổi, không với tới.
Chỉ có thể như cành hoa không rễ mềm nhũn dựa vào hắn, tìm kiếm điểm tựa.
Khoảnh khắc tim đập bình thường trở lại, ta mới nhận ra tư thế này hoàn toàn do hắn dẫn dắt và khống chế, nắm ta chặt trong tay hắn.
Muốn bóp tròn bóp dẹt, đều do hắn quyết định.
Tạ Ngôn Cảnh trước kia chỉ cần bị ta trêu chọc một câu là đã đỏ mặt tía tai.
Bây giờ nổi điên lên, lại là đôi mắt yêu dị, trích tiên sa đọa.
Đến khi ta không còn giả vờ nữa, bất lực và sợ hãi, thật sự nước mắt lưng tròng.
Tạ Ngôn Cảnh mới buông ta ra, sợi chỉ bạc ái muội kéo dài.
Không đợi ta xấu hổ muốn chết, đầu ngón tay Tạ Ngôn Cảnh đã mạnh mẽ lướt qua đôi môi sưng đỏ của ta.
“Giang Tri Phi, nàng nói lại câu vừa rồi xem.”
9.
Ta theo bản năng muốn chạy, cửa bị hắn chặn lại, ta liền chạy về phía cửa sổ.
“Quỷ nhát gan.”
Ta nghe thấy Tạ Ngôn Cảnh khinh thường cười khẩy, hắn nhanh chóng bước tới, dễ dàng túm lấy ta.
Phía sau là bàn làm việc của hắn, ta không còn đường lui.
“Nàng chỉ biết chạy trốn thôi sao?”
Tay hắn đặt lên eo ta, phía sau vang lên tiếng động ầm ầm, là tiếng nghiên mực và tranh vẽ bị đẩy xuống đất.
Tạ Ngôn Cảnh nhẹ nhàng ôm ta, đặt lên bàn, áp sát người về phía trước.
Giam ta giữa bàn làm việc và hắn, không thể tránh né, chỉ có thể nức nở đẩy hắn: “Ngôn Cảnh, ta sợ…”
Comments for chapter "Chương 8"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0