Công Chúa Bội Bạc Bị Quyền Thần Tóm Rồi - Chương 12
“Đi ngay bây giờ, đừng chậm trễ một khắc nào.”
Sau năm ngày đêm rong ruổi trên đường, da thịt non nớt trên chân ta bị yên ngựa cọ xát đến trầy da tróc thịt.
Vết thương ở chân bị mảnh vỡ cứa vào trong cung liên tục rách ra.
Nhưng ta không quan tâm, xông vào doanh trại như một cơn gió, nhìn thấy Tạ Ngôn Cảnh đang ngồi trong lều, vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Lồng n.g.ự.c hắn quấn lớp lớp băng gạc, m.á.u thấm ra ngoài.
Trông thật đáng sợ.
“A Phi.” Thấy ta đường xa mỏi mệt lại nước mắt lưng tròng, Tạ Ngôn Cảnh gần như lập tức bước đến trước mặt ta, vội vàng và luống cuống dùng đầu ngón tay lau đi nước mắt của ta.
“Sao lại đến đây?”
Người hộ tống ta đến thì thầm bên tai hắn, vẻ mặt hắn hơi sững lại.
Khi quay đầu lại, ánh mắt đã nhuốm một tia buồn bã.
“Nàng biết rồi sao?”
Ta gật đầu, nhìn băng gạc nhuốm m.á.u trước mặt, tim như muốn vỡ vụn.
Hắn thuận thế ôm ta vào lòng, ta không dám đến gần quá, vội vàng lau nước mắt, không để nước mắt rơi xuống vết thương của hắn.
“Tạ Ngôn Cảnh, chàng đừng chết.”
Nhưng làm sao có thể kiểm soát được nước mắt, ta nghẹn ngào, đau lòng đến mức gần như không thở nổi.
Tạ Ngôn Cảnh cúi đầu, tựa cằm lên đỉnh đầu ta, giọng nói trầm thấp.
“Vì sao không muốn ta chết.”
“Ta c.h.ế.t như vậy cũng coi như là hy sinh vì nước rồi.”
Giọng hắn thậm chí còn có chút thanh thản.
Ta khóc càng dữ dội hơn, giậm chân sốt ruột, “Chính là không muốn chàng chết.”
Hắn thở dài, dùng ngón tay lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài, “Sao lại là một tiểu cô nương yếu đuối như vậy, khóc dữ dội thế.”
“Dù sao nàng cũng không muốn gả cho ta, ta c.h.ế.t chẳng phải đúng ý nàng sao.”
Ta nghẹn ngào, nhất thời không biết nói gì.
Ngôn Cảnh buông ta ra, đẩy ta ra ngoài một chút, xoay người lại.
Bóng lưng cô đơn.
“Nàng về đi.” Hắn dừng một chút, “Lần này, ta thật sự trả lại tự do cho nàng.”
Ta lắc đầu, vội vàng tiến lên ôm lấy tay hắn, nức nở nói, “Không cần tự do, không cần nữa.”
“Chàng đừng bỏ rơi ta một mình.”
Trong những ngày Tạ Ngôn Cảnh rời đi, ta nhận ra, ta không hề ghét hắn.
Chỉ là cố chấp, chỉ là muốn bắt nạt hắn một cách xấu xa.
Bởi vì hắn đối xử tốt với ta, chỉ vì ta nhìn ra hắn yêu ta.
Dưới sự dịu dàng của Bùi Tế, ta an ổn và thương cảm, lo lắng nhưng ngoan ngoãn, làm ra vẻ thỏa mãn, mong hắn đối xử tốt với ta cả đời.
Thực ra ta vẫn luôn là một kẻ tham lam.
Muốn rất nhiều, rất nhiều tình yêu.
Nhất định phải có được, càng nhiều càng tốt.
Ta chưa bao giờ thoát khỏi sự chán ghét của mẫu hậu, sự tàn bạo của phụ hoàng, sự thờ ơ của hoàng huynh.
Nhắm mắt lại là hình ảnh mẫu hậu bị ép tự vẫn, là hoàng huynh từng bát từng bát thuốc độc ép phụ hoàng uống, là m.á.u của phụ hoàng b.ắ.n lên tà váy của ta, là sự quyết đoán của hoàng huynh khi bỏ ta lại để đích thân ra chiến trường, là bóng lưng của hoàng huynh khi đưa ta ra khỏi cung, một mình đối mặt với sự bức ép của thúc phụ.
Ta bị bỏ rơi hết lần này đến lần khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/cong-chua-boi-bac-bi-quyen-than-tom-roi/chuong-12.html.]
Tình yêu mà ta muốn cũng ngày càng nhiều.
Vì vậy, dưới sự chiều chuộng của Tạ Ngôn Cảnh, ta trở nên hung dữ và ngang ngược.
Nhất định phải dùng thủ đoạn tổn thương và lừa dối để cảm nhận rõ tình yêu mà ta nhận được.
Tạ Ngôn Cảnh phải càng đau khổ hơn nữa, nếu không làm sao ta biết được hắn thật sự yêu ta.
Với suy nghĩ đó, ta đã làm tổn thương hắn hết lần này đến lần khác.
Ta bật khóc, lần đầu tiên chán ghét bản thân tham lam và độc ác.
“Tạ Ngôn Cảnh, ta sai rồi, ta thật sự sai rồi, chàng đừng chết, đừng c.h.ế.t được không…”
“Ta sẽ không bao giờ đốt thư của chàng nữa, không vứt bỏ những thứ chàng tặng nữa…”
“Ta thậm chí có thể không cần vinh hoa phú quý nữa, ta sẽ cùng chàng về làng sống cả đời…”
Bàn tay mang theo chút lạnh lẽo dịu dàng như đang hôn lên, chậm rãi lau đi nước mắt của ta.
“Ta không nỡ. Tiểu Công chúa phải sống trong nhung lụa mới đẹp.”
Ta ngẩng đầu nhìn hắn, nước mắt lưng tròng.
Đôi môi lạnh lẽo của Tạ Ngôn Cảnh áp xuống, mút lấy những giọt nước mắt của ta.
Dừng lại trên môi ta.
Ánh mắt hắn sáng lên, lấp lánh như những vì sao.
“Vết thương của ta không nghiêm trọng như Bệ hạ nói.”
Ta vừa thở phào nhẹ nhõm, hắn lại bổ sung.
“Nhưng đúng là không nhẹ.”
Ta lại lo lắng không thôi.
“Cần nàng chăm sóc bên cạnh.”
Ta vội vàng gật đầu.
“Được.”
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
13
Được voi đòi tiên.
Đây là Tạ Ngôn Cảnh lúc này.
Thỏ vào hang cọp.
Đây là ta lúc này.
Chỉ là thay thuốc cho hắn, Tạ Ngôn Cảnh lại ôm lấy eo ta, nhẹ nhàng nâng ta lên.
Xoay người một cái, ta đã bị hắn đè xuống dưới.
Không thể động đậy.
Tà váy xòe rộng tầng tầng lớp lớp quấn lấy áo bào của hắn.
Ta lập tức đỏ mặt giãy giụa.
Nhưng lại vô tình chạm vào vết thương của hắn khiến hắn khẽ rên lên một tiếng, ta không dám động đậy nữa.
“Chàng cần thay thuốc.” Ta cúi đầu không dám nhìn hắn.
Tạ Ngôn Cảnh siết chặt eo ta, đôi mắt đen láy nhìn ta, “Không vội.”
“Ta nghĩ lại rồi, sao vừa rồi A Phi nói cả ngàn câu mà không câu nào trúng đích.”
“Hay là lại đang lừa ta.”
Ta mở to mắt nghi hoặc, vội vàng lắc đầu, “Không phải lừa chàng.”
Comments for chapter "Chương 12"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0