CÓ MẸ Ở ĐÂY ! - CHƯƠNG 13
34
Mấy cô gái hái lan bên sông, vừa hát vừa múa.
Bọn họ xúi giục Từ Trị hát một bài.
Từ Trị vỗ tay theo nhịp, hát vang.
Ánh hoàng hôn màu vàng kim phản chiếu trên mặt nước, lấp lánh trong mắt hắn.
Ta chống cằm nghe hết bài hát này, đứng dậy cáo từ.
Lúc này, một nam tử cao lớn phía trước tiến đến chào hỏi Từ Trị, nhưng ánh mắt lại dừng trên người ta:
“Văn Thỏa, vị này là?”
Từ Trị lấy ra cách nói chuyện tương tự: “Là con của thầy ta, tuổi còn nhỏ chưa hiểu chuyện, xin Trần đại nhân thứ lỗi.”
Trên đường về ta mua một bó hoa lan của cô bán hàng rong.
Vừa đi vừa nghĩ, tiếng vó ngựa phía sau vang lên, vị Trần đại nhân kia cưỡi ngựa đến.
Giống như một cảnh tượng nào đó tái hiện, ta gần như theo bản năng cứng đờ người.
Trần đại nhân nói: “Ta b.ắ.n được một con ngỗng trời, tặng cho nàng.”
Con ngỗng trời buộc dây được ném vào lòng ta.
Chiếc nhẫn ngọc trên tay và bộ trang phục cưỡi ngựa sang trọng của hắn toát lên vẻ cao ngạo của kẻ bề trên, ánh mắt càng khiến ta khó chịu.
Ta ném con ngỗng trả lại:
“Ta không cần.”
Hắn khẽ cười: “Thú vị.”
35
Ta về nhà kể lại chuyện này cho mẹ ta nghe.
Mẹ ta nói: “Gương mặt này đúng là không giống con trai lắm. Không sao.”
Ngày thứ ba, mẹ ta đột nhiên nhận được một đơn đặt hàng bất ngờ.
Quý phu nhân của An Định hầu phủ nói:
“Nghe nói con gái ngươi chưa kết hôn. Ta có một đứa cháu trai, tướng mạo đoan chính, đang làm việc ở Nha tuần phòng thành, trong nhà chưa có vợ con. Nhìn con gái ngươi cũng được đấy, làm chính thất thì không được, nhưng làm quý thiếp thì đủ tư cách.”
Mẹ ta bình tĩnh lại nói ta từ nhỏ đã không đâu vào đâu, cũng không phải người hiền thục, còn muốn giữ thêm vài năm nữa.
Phu nhân hầu phủ lúc đó không nói gì.
Ngày hôm sau, bà ta không mua đồ của cửa hàng chúng ta nữa.
Bà ta không mua, các phu nhân khác cũng không dám đến mua nữa.
Hầy! Cho dù đã đến lúc này, đã hòa nhập vào giới quý nhân này rồi.
Vẫn chỉ là một con kiến hôi.
Người ta muốn gì, phải đưa cho người ta cái đó.
Người ta muốn thay đổi sắc mặt, phải thay đổi sắc mặt.
36
Người của Nha tuần phòng thành đó chính là Trần đại nhân.
Trong nhà có ba anh em trai, tỳ nữ được phép ngủ chung giường có sáu bảy người, tự tin, phô trương, ồn ào.
Mẹ ta nói dù sao phiền phức cũng đã đến rồi, trước tiên nghỉ ngơi hai ngày đã.
Bây giờ bà ấy chẳng sợ gì cả.
Dùng hai ngày để giải quyết xong việc của tiệm thêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/co-me-o-day/chuong-13.html.]
Mẹ ta đóng cửa tiệm, dẫn ta và hai mươi thợ thêu hùng hổ đến chùa Hoàng Ân.
Không làm gì khác, chỉ là cầu phúc.
Trong chùa Hoàng Ân có rất nhiều thái phi, thái tần.
Trong số những mối quan hệ mà mẹ ta từng vun đắp, có cả việc định kỳ hàng quý đưa đến đây trầm hương, hương lạnh, vải vóc và áo len.
Còn có đủ loại đồ dùng Phật giáo.
Ta ở chùa ba ngày, mẹ ta ngày nào cũng dẫn ta đến chỗ một vị thái phi được tiên đế sủng ái nhất.
Đến đó bà ấy bảo ta làm việc, quét dọn, cũng không nói nhiều.
Ngày thứ ba, vị thái phi đó hỏi mẹ ta: “Nói đi, gặp chuyện gì khó khăn vậy.”
Mẹ ta cười: “Sư phụ thật tinh tường. Là đứa trẻ này có kiếp nạn, nói là phải xuất gia, tìm một quý nhân có duyên với Phật nhận làm đồ đệ, mới có thể bình an vượt qua.”
Bà ấy nói xong liền nhìn thái phi cười cầu khẩn.
Thái phi im lặng một lúc, đưa tay sờ mặt ta:
“Trông cũng được đấy. Ánh mắt trong sáng, có linh tính. Khí chất ngay thẳng thoát tục, pháp danh là Ngộ Không đi.”
Mẹ ta lại quyên góp cho chùa một khoản tiền cúng dường lớn, đeo cho ta ấn Phật, chuỗi hạt rồi về.
Có tiền quả nhiên có thể giải quyết được phần lớn vấn đề.
Tốc độ của người có thân phận rất nhanh, ngày hôm sau, tiểu đồng của hầu phủ đến trang viên hỏi khi nào mở cửa.
Ngày thứ ba, mẹ ta đến hầu phủ.
Rất hào phóng tặng cho phu nhân hầu phủ vải vóc mới nhất và một túi lớn vàng bạc thật.
Phu nhân hầu phủ cũng nhận.
Trần đại nhân không bao giờ đến tiệm thêu mua đồ nữa.
Theo lý mà nói, chuyện này cứ như vậy là kết thúc.
37
Kết quả hôm đó các quan lại được nghỉ tắm gội.
Đột nhiên có một người đàn bà hung dữ, toàn thân bê bết máu, ngã quỵ ở cửa tiệm thêu.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Vừa khóc vừa kêu gào mẹ ta là nữ thổ phỉ.
Người đàn bà đó giọng rất to.
Làm ồn ào đến mức nửa con phố đều chạy đến xem.
Ta nghe thấy động tĩnh ở sân sau, chạy ra xem.
Không quen biết.
Nhưng bà ta lại nhận ra mẹ ta, nói mẹ ta là đầu lĩnh thổ phỉ, nói bà ấy đã g.i.ế.c bao nhiêu người, có bao nhiêu chuyện trăng hoa, nói bà ấy một đêm có thể ngủ với mấy chục người đàn ông.
Nói rất hùng hồn, cứ như đang kể chuyện vậy.
Người đi đường đều vây lại.
Ta nghe mà tức giận, tiến lên tát vào mặt người đàn bà đó một cái.
Người đàn bà đó càng gào to hơn:
“Xem kìa, giờ muốn diệt khẩu rồi. Xem kìa, đây là một con đĩ! Giống thổ phỉ!”
Những người xung quanh đều lộ vẻ hưng phấn và tò mò.
Có người báo quan.
Ngay sau đó, người của Nha tuần phòng thành đến.
Trần đại nhân kia cưỡi ngựa, vẻ mặt chính nghĩa: “Chuyện này rắc rối rồi, liên quan đến mạng người. Tiểu công tử, à không, tiểu nương tử, chúng ta cần đưa mẫu thân của cô về điều tra. Nếu nhớ ra manh mối gì, có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào.”
Comments for chapter "CHƯƠNG 13"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0