TIEUTIENNHAN
  • TRANG CHỦ
  • NHÓM DỊCH
  • TIKTOK
  • FANPAGE
  • Cài Đặt
đăng nhập đăng ký
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • NHÓM DỊCH
  • TIKTOK
  • FANPAGE
  • Cài Đặt
  • Cổ Đại
  • Hiện Đại
  • Tin Tức
  • HOT
  • Thể Loại
    • Nữ Cường
    • Vả mặt
    • Đam Mỹ
    • lãng mạn
    • Đời thường
    • Sủng Ngọt
    • Cổ trang
    • Drama
    • Âu cổ
    • Thanh xuân
    • Action
    • Thú nhân
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Mystery
    • 18+
    • Trả Thù
    • Trọng sinh
Fanpage Nhà MÈO

Chàng Thư Sinh Của Ta - Chương 1

  1. Home
  2. Chàng Thư Sinh Của Ta
  3. Chương 1
  • Theo Dõi
Next

1.

Gió cuối thu lạnh lẽo quá mức, ta không để lộ dấu vết mà nhích mông gần hơn về phía thư sinh bên cạnh.

Lúc xuất môn, phụ thân hiền từ nói đã sắp xếp cho ta một cuộc gặp gỡ lãng mạn bất ngờ, đặc biệt nhờ mẫu thân chuẩn bị cho ta một bộ váy dài màu hồng cánh sen nhạt.

Chiếc váy dùng chất liệu tuyệt hảo, mềm mại thoáng khí.

Khiến thân hình nhỏ bé đáng thương của ta bị gió bắc gào thét quét sạch đến tận xương tủy.

Kết quả là ta vừa yểu điệu ngồi trên xe ngựa đi được nửa đường, thì bất ngờ gặp phải những đại hán thổ phỉ mang đao lớn, vác búa to, hò hét ầm ĩ.

Nếu không phải ta biết rõ phụ thân muốn ta gặp Bùi Cảnh, người luôn hành động không theo lẽ thường, vừa bình loạn thành công trở về kinh, thì ta còn tưởng rằng phụ thân nuôi ta đủ rồi, muốn gả ta cho đầu lĩnh thổ phỉ làm áp trại phu nhân!

Thật sự là con mẹ nó cái gọi là tình yêu sét đánh bất ngờ, ta thật dư thừa khi tin tưởng lão cha không đáng tin cậy của mình.

2.

Thư sinh tuy trông thân hình gầy yếu, nhưng thực sự cũng rất gầy yếu.

Hai tay hắn bị trói sau lưng, lười biếng tựa vào tường, như thể đang nghỉ ngơi.

Ta run rẩy chen vai mình vào khuỷu tay hắn. Căn nhà không mái, gió lùa tứ phía này thật quá lạnh, ngoài thư sinh bên cạnh làm nguồn nhiệt, ta thực sự không biết tìm hơi ấm ở đâu.

Ta thậm chí nghi ngờ rằng chỉ cần hai ta nhắm mắt ngủ quên, sẽ không bao giờ thấy được ngày mai.

Thư sinh vì hành động của ta mà khẽ mở mắt, hắn cúi đầu nhìn ta, đôi mắt đen láy đầy nghi hoặc và kinh ngạc.

“Vị hôn phu của cô cứu người khác, nên cô… cũng muốn cùng nam nhân khác?”

Ta run rẩy đáp: “Đại ca, ngươi nghĩ cái gì vậy. Nam nhân không tự yêu mình, như bắp cải thối. Ta chỉ là… hôm nay lạnh quá.”

Thư sinh đương nhiên gật đầu, ánh mắt hắn rơi vào vạt váy dính đầy bụi đất và bẩn thỉu của ta, thần sắc khó tả.

“Đúng vậy, trời cuối thu mà cô vẫn mặc váy mùa hè. Nếu thân thể cô cảm giác không tốt ở đâu, sư huynh của ta còn tinh thông y thuật.”

Ta: “???”

Có lẽ biểu cảm của ta quá đỗi kinh ngạc, thư sinh dường như cũng có chút lúng túng, hắn mím đôi môi nhợt nhạt, cân nhắc mở lời.

“Bệnh đầu cũng có thể chữa.”

Ta không thể nhịn được nữa.

“Chính ngươi mới có bệnh trong đầu!”

3.

Cánh cửa gỗ mục nát đột nhiên bị đá tung, tấm cửa cũ kỹ đập vào tường kêu kẽo kẹt vài tiếng, cuối cùng không chịu nổi mà gãy sập.

Căn nhà gió lùa bốn phía lại được nâng cấp, biến thành gió lùa năm phía.

“Ồn ào cái gì, yên lặng chút! Ba người các ngươi sắp trở thành vong hồn dưới đao chúng ta, có gì mà ồn ào?”

Ta dán chặt vào thư sinh, lẩy bẩy. Nếu Thiếu Vũ có chút lương tâm, hoặc Bùi Cảnh còn đáng làm người, hy vọng họ có thể báo cho cha mẹ ta biết vị trí cụ thể của ta bây giờ.

Mặc dù thường ngày ta hay làm dáng, thương xuân tiếc thu, cảm thán nhân gian không đáng, nhưng thực ra ta chưa sống đủ đâu.

Ta chỉ là thấy các tiểu thư danh môn khác đều cảm thán như vậy, ta cũng muốn hòa nhập, giả vờ mình là một trong số họ, ta thật sự không muốn chết đâu.

Trong bóng tối, một bàn tay dò dẫm đưa tới, rồi chầm chậm kéo ta về phía sau. Vòng tay của thư sinh trở nên ấm áp hơn, nhưng ta sợ đến nỗi răng đánh vào nhau lập cập.

Trong căn nhà này chỉ có hai người, tay của thư sinh bị trói sau lưng, tay của ta bị trói trước ngực, bàn tay dư thừa này là của ai???

Tên thổ phỉ ở cửa không biết là uống quá nhiều, hay thị lực vốn không tốt.

Hắn há miệng chửi ta và thư sinh mấy câu “nữ tử ti tiện”, rồi chửi đống gỗ mục chất ở góc nhà mấy câu “nam nhân vô dụng”.

Cười gian nhặt tấm cửa nằm dưới đất, dựng ở cửa, rồi đi tìm rượu uống tiếp.

Ta không dám quay đầu nhìn, chỉ có thể thút thít than thở.

“Có một bàn tay cứ nắm lấy ta.”

Bàn tay bên cạnh nới lỏng, thư sinh giọng điềm nhiên “Ồ” một tiếng, rồi nghiêm túc đáp.

“Không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ là tay của ta.”

4.

Thư sinh giúp ta tháo hết dây trói tay chân, dưới ánh trăng nhạt nhòa, ta lờ mờ thấy cổ tay hắn trắng đến phát sáng.

Không biết hắn, một người gầy yếu như vậy, lấy đâu ra sức lực tự cởi trói.

Thư sinh không giải thích gì, hắn đưa tay chỉ về phía sau.

“Phía sau núi có một con đường nhỏ, cô theo đó mà đi, một canh giờ rưỡi là có thể xuống núi.”

Ta nắm lấy tay áo hắn hỏi: “Còn ngươi thì sao?”

Thư sinh suy nghĩ một lúc, lắc đầu không nói.

Mặc dù đêm càng khuya, căn nhà mục nát tăm tối, ta không thể phân biệt được nét mặt của hắn, nhưng vẫn cảm nhận được sự mất mát và bất an.

Ta nuốt một ngụm nước bọt, rồi xoay người khẽ khụy xuống.

“Không sao đâu, ta nói rồi, bọn thổ phỉ tự dưng bắt một thư sinh nghèo khổ, lương thiện như huynh làm gì, hóa ra là chúng đánh gãy chân huynh. Đúng là lũ thổ phỉ không từ việc ác nào, già yếu bệnh tật chúng cũng không tha. Không sao, nào, để ta cõng huynh đi.”

Thư sinh dường như còn do dự, mãi không hành động.

Ta lắng nghe động tĩnh ngoài cửa, nhẹ giọng thúc giục:

“Huynh đừng lo, ta khỏe lắm, mau lên, ta cõng huynh đi! Nếu không, thổ phỉ phát hiện huynh thả ta đi, chắc chắn sẽ lấy mạng huynh!”

Thư sinh cuối cùng bị ta thuyết phục, hắn cúi người tựa lên ta, cánh tay nhẹ nhàng ôm lấy ta, nhỏ giọng nhắc nhở.

“Ngươi đừng có làm ta ngã đó.”

Ta gật đầu, nghiến răng dồn hết sức lực, khó khăn lắm mới có thể cõng hắn lên. Rõ ràng nhìn thư sinh kia chẳng có bao nhiêu thịt, sao lại, sao lại nặng như thế này…

Còn chưa kịp tự động viên bản thân mà bước ra ngoài thì cánh cửa ở lối vào, vốn chỉ để làm cảnh, lại lần nữa bị người ta đá tung.

Ta không giữ vững được liền ngã mạnh xuống đất, trở thành tấm đệm thịt cho thư sinh phía sau.

Tiếp theo đó, một loạt tiếng la hét chói tai của đám nam nhân vang vọng khắp xung quanh ta.

“Ngươi, Tống Vân Trì, ngươi đang làm gì cô nương người ta thế hả!”

5.

Nếu ta có tội, xin ông trời trừng phạt ta, chứ đừng để ta đứng giữa đám người cao lớn lạ mặt, trên mặt toàn là bụi bẩn, còn phải nghe họ xin lỗi thay cho tên thư sinh kia.

Nam nhân trước mặt, hét to như cái loa, đang loay hoay dùng tay múa may để miêu tả lại sự việc.

Lũ sơn tặc hoành hành, gian xảo khó thuần phục. Đường núi quanh co khúc khuỷu, muốn tiêu diệt bọn chúng phải trả cái giá rất đắt.

Vì thế họ nghĩ ra một cách hay, đó là để người có vẻ ngoài ngây thơ nhất trong bọn hắn giả làm nạn nhân, lẻn vào sào huyệt của bọn thổ phỉ để báo tin cho họ…

Dù ta chẳng hiểu nổi một kẻ thẳng thừng, đầu óc đơn giản như thư sinh kia lẻn vào thì có ích gì, nhưng ít nhất họ cũng đã thành công, phải không?

Nam nhân lớn tiếng ấy dáng dấp cũng không tệ. Hắn nhìn thư sinh với vẻ mặt không mấy vui vẻ, khó khăn lắm mới mở miệng nói.

“Cô nương đừng sợ, chúng ta đều là lương dân, người tốt. Nếu Tống Vân Trì có mạo phạm hay thất lễ với cô, ta thay hắn xin lỗi. Hắn bị chiều hư rồi, tính tình vốn cứng nhắc…”

Ta đưa tay xoa xoa chiếc cằm đau nhức, gật đầu tỏ vẻ hiểu ý.

Nam nhân to tiếng kia thở phào nhẹ nhõm, mấy người còn lại cười lớn một cách sảng khoái, ngoài cửa dường như có ánh lửa đang tiến đến gần.

Thiếu niên áo gấm đứng sau hắn chắp tay hành lễ.

Hắn tự nhiên mở miệng nói: “Chúng ta đã chuẩn bị sẵn xe ngựa, tuyệt đối sẽ không để danh dự của cô nương bị tổn hại.”

Vừa dứt lời, từ xa xa, ta đã nhìn thấy một cỗ xe ngựa tráng lệ đến trước căn nhà tồi tàn này, phù hiệu gia tộc chạm khắc trên đó lấp lánh ánh vàng.

Tống Vân Trì, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, kéo chân phải lê lết của mình, tập tễnh bước đến bên cạnh ta.

Hắn mím môi đứng yên một lát, sau đó khẽ hỏi:

“Hay lần này để ta cõng ngươi lên xe nhé?”

6.

Ta không dám đồng ý với Tống Vân Trì.

Dù gì hắn cũng gầy yếu, lại còn kéo lê một cái chân bị thương.

Nếu vì ta mà khiến bệnh tình của hắn nặng hơn, ta nhất định sẽ không bao giờ tha thứ cho mình.

Bên trong xe ngựa được trang trí vô cùng tinh tế, ta cẩn thận ngẩng đầu nhìn, ở bốn góc xe đều được gắn những viên dạ minh châu to lớn.

Không giống thứ mà người bình thường có thể dùng nổi.

Tống Vân Trì tự nhiên ngồi xuống bên cạnh ta, bốn chữ “nam nữ khác biệt” vừa sắp bật ra khỏi miệng ta thì bỗng nhớ đến cảnh trong căn nhà cũ kỹ, khi ta tận dụng hết mọi thứ có thể.

Do dự một lát, ta lại ngậm ngùi nuốt trôi mấy lời lý lẽ đó vào trong bụng.

Bùi Cảnh còn có thể trước mặt ta, ôm lấy Thiếu Vũ mà tung hoành bay lượn khắp nơi.

Ta sao lại không thể ngồi cạnh vị thư sinh trắng trẻo sạch sẽ này chứ?

Dáng ngồi của thư sinh không hẳn là ngay ngắn, hai chân dài hơi co lại khiến chiếc xe vốn rộng rãi nay trở nên chật chội.

Hắn chăm chú nhìn ta, bỗng thở dài một hơi, có chút tiếc nuối mà hỏi:

“Ngươi không lạnh nữa phải không?”

7.

Khi trái tim đập rộn ràng, ta nghi ngờ rằng tình yêu đã gõ cửa.

Tại một trang viên hẻo lánh ngoài thành, ta khoác áo choàng sẫm màu, bước xuống xe từ cửa sau, cúi đầu hành lễ qua loa, rồi dưới sự che chở của mấy vị bà tử, nhanh chóng bước vào bên trong.

Vừa vào đến nơi, ta lập tức òa khóc, từ chuyện một ngày một đêm không có gì ăn, khóc đến tận những ngày đông giá rét, cái lạnh thấu xương khiến tim gan phổi thận của ta chẳng có chỗ nào ấm áp.

Thái phó thái tử, người trước mặt hoàng thượng chỉ cần hành nửa lễ, giờ lại luống cuống đứng trước mặt ta và mẫu thân.

“Diêu Diêu, con nghe cha nói. Cha thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện như vậy.

“Cha đã sớm bàn bạc với tiểu nhi Bùi gia. Nếu cha biết trên núi có bọn cướp, dù cha có tự đi cũng không để con đi!”

Tiếng khóc của mẫu thân còn lớn hơn ta, bà là con gái của một võ tướng, thân ngoài luyện da thịt, trong luyện khí lực.

Nếu không phải vì danh tiếng của ta, có lẽ mẫu thân đã hét đến nứt trời rồi.

“Cái lão bất tử nhà ngươi, ta đã biết ngươi không đáng tin cậy từ lâu. Khi xưa lúc ta thành thân với ngươi, ngươi đã không ưa ta, giờ còn để Diêu Diêu của ta rơi vào hiểm cảnh. Ta nói cho ngươi biết, nếu Diêu Diêu của ta có mệnh hệ gì, ta với ngươi không xong đâu!”

Phụ thân ta xụ mặt xuống.

“Hồi đó Thúc Hoài dẫn ta trèo tường xem nàng, nàng đang cầm thanh đao lớn bổ củi trong sân. Vi phu không phải nhìn nàng không vừa mắt, mà là vì vi phu không dám nhìn thẳng vào nàng mà thôi.”

Ta và mẫu thân ôm đầu nhau khóc một hồi, cuối cùng khi bụng ta réo ầm ầm như gõ trống, cả hai mới chịu ngừng.

Món ăn trong nhà bếp nhỏ đã được hâm nóng từ lâu, chỉ chờ ta khóc xong, dọn lên là có thể ăn ngay.

Ta bưng bát canh nóng, tâm tư lại không tự chủ mà hướng về thư sinh kia, người đã nhìn ta xuống xe với nở nụ cười tùy ý đầy phóng khoáng.

Bát canh trong tay dường như cũng giống như hắn, ấm áp và an lành.

Ta ngượng ngùng kéo kéo tay áo mẫu thân, người đang ân cần nhìn ta.

“Mẫu thân, con hình như đã sa vào lưới tình rồi.”

Next

Comments for chapter "Chương 1"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

Top Truyện Hay Nhất
  • Hôm nay
  • Tuần Này
  • Tháng Này
1
CUỘC LY HÔN GIÁ NỬA ĐỜI NGƯỜI
Thể loại:
5
2
Vết Cào Trên Lưng Kẻ Si Tình
Thể loại: Hào Môn Thế Gia, HE, Hệ Thống, Hiện Đại, Học Đường, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngôn tình, Ngọt, Trả Thù, Trọng Sinh, Xuyên Sách
0
3
CHIM HOÀNG YẾN CỦA CHỒNG TÔI BỎ CHẠY RỒI
Thể loại:
5
4
TÔI ĐUỔI CẢ NGƯỜI YÊU VÀ THANH MAI CỦA ANH TA RA KHỎI NHÀ
Thể loại:
5
5
Dựa Dẫm Vào Nhau
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Điền Văn, Gia Đấu, HE, Ngôn tình, Ngọt, Nữ Cường
0
6
THẦN BẢO VỆ
Thể loại: Cổ Đại
0
7
NHỮNG NĂM 80, DẪN BỐ MẸ ĐẾN BẮC KINH
Thể loại:
0
8
Ngôi sao dẫn đường
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Gia Đình, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngọt, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Trả Thù, Trọng Sinh, Truy Thê, Vả Mặt
0
9
TẦM CỐ HOAN
Thể loại: Cổ Đại, HE, Ngôn tình, Ngọt, Sủng
0
10
BẢN GIAO HƯỞNG GIẤC MƠ
Thể loại: Chữa Lành, Đoản Văn, Hiện Đại, Linh Dị, Ngôn tình, Trả Thù
0
1
KHƯƠNG UYỂN NHĨ
Thể loại: Chữa Lành, Hiện Đại, Sủng, Vả Mặt
4.3
2
ĐẠI LUẬT SƯ LỤY TÌNH
Thể loại:
4.3
3
SAU BA NĂM THỦ TIẾT VÌ NGƯỜI CHỒNG GIẢ CHẾT, TÔI TÁI GIÁ VỚI CẤP TRÊN CỦA ANH TA
Thể loại:
4.2
4
CHÚ ÚT TRA NAM
Thể loại:
4.3
5
KIẾP NÀY TÔI NHƯỜNG CHỒNG CHO EM GÁI
Thể loại:
4.4
6
Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt
Thể loại: Dị Năng, Điền Văn, Mạt Thế, Tiểu Thuyết, Xuyên không
5
7
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Thể loại: Dị Năng, Hiện Đại, Hư Cấu Kỳ Ảo, Huyền Huyễn, Kinh Dị, Linh Dị, Ngôn tình, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết
5
8
THÁI TỬ QUÂN KHU
Thể loại:
5
9
Hung Nô
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Trả Thù, Trọng Sinh
3.8
10
ANH CHỒNG VÔ SINH
Thể loại:
4.5
1
Em Không Còn Là Cái Bóng Của Anh
Thể loại:
4
2
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt
5
3
CHIM HOÀNG YẾN CỦA CHỒNG TÔI BỎ CHẠY RỒI
Thể loại:
5
4
NHỮNG ĐỨA CON VÔ ƠN
Thể loại:
0
5
HỌ LỤC CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI THỪA KẾ
Thể loại:
0
6
Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng
Thể loại: Đô Thị, Gia Đình, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Học Bá, Học Đường, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Tiểu Thuyết
0
7
Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt
Thể loại: Dị Năng, Điền Văn, Mạt Thế, Tiểu Thuyết, Xuyên không
5
8
TÔI ĐUỔI CẢ NGƯỜI YÊU VÀ THANH MAI CỦA ANH TA RA KHỎI NHÀ
Thể loại:
5
9
TRƯỚC THẢM HỌA TÔI BỊ CẢ NHÀ CHỒNG LÊN KẾ HOẠCH THỦ TIÊU
Thể loại:
0
10
Vết Cào Trên Lưng Kẻ Si Tình
Thể loại: Hào Môn Thế Gia, HE, Hệ Thống, Hiện Đại, Học Đường, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngôn tình, Ngọt, Trả Thù, Trọng Sinh, Xuyên Sách
0

YOU MAY ALSO LIKE

Thẩm Quân Tuyết
06/01/2025
Ta Nên Duyên Với Đường Huynh Của Vị Hôn Phu Cũ
13/12/2024
1733914326-gieo-gio-at-gap-bao-tinh-vut-cho-cho-gam
Gieo Gió Ắt Gặp Bão, Tình Vứt Cho Chó Gặm
12/12/2024
TRÁO ĐỔI THIÊN KIM
19/12/2024
  • Liên Hệ QC
  • Điều Khoản Hợp Tác
  • Tuyển nhà dịch
TIEUTIENNHAN

Sign in

Lost your password?

← Back to TIEUTIENNHAN

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TIEUTIENNHAN

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TIEUTIENNHAN